Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 534 Choc cha gian

Chuong 534 Choc cha gianChuong 534 Choc cha gian
Lâm Đại Quân: “Cũng tới trường học gặp em, cho em bánh bao."
Lâm Tứ Quân cảm thán: "Sao có thể như vậy? Cho anh bánh bao, lại cho em kẹo hoa quả, đây là xem thường em sao?"
Trên thực tế, thật sự là xem thường cậu, bởi vì Trương Hiếu Quân cảm thấy cậu nhỏ tuổi, dễ lừa.
Lâm Đại Quân và Lâm Tứ Quân ở đây hai ngày, lúc trở vê gánh theo một bó mía, một bó có mười cây, không chỉ có mía, Lâm Y Y còn làm cơm rong biển cho bọn họ, lần này là tự cô làm, tình huống ở nhà có người, cô sẽ không vận dụng hệ thống thương thành, nếu không sẽ dễ dàng làm lộ.
Ngày này, Lâm Ngũ Quân tan học quay về, cả người có vẻ iu xìu."Chị. . ” Cậu uể oải kêu một tiếng.
Lâm Y Y nhìn cậu như vậy có chút không yên lòng: 'Làm sao vậy?”
Lâm Ngũ Quân xẹp xẹp miệng: "Ngày hôm nay Lý Vượng Đạt và người bạn nhỏ đang chơi đùa, đụng phải cô giáo Lâm, trên đùi cô giáo Lâm chảy thật nhiều máu."
Lâm Y Y vừa nghe đụng phải, trên đùi chảy máu. ... sẽ không phải?
Lâm YY: "Vậy sau đó thì sao?”
Lâm Ngũ Quân: "Giáo viên khác đưa cô giáo Lâm đến phòng cứu thương, sau đó mẹ của Lý Vượng Đạt đến, đánh Lý Vượng Đạt."
Lâm Y Y nghe xong trong lòng thấy hơi xót: "Vậy lúc đó em ở đâu?”
Lâm Ngũ Quân: 'Lúc đó em đang nói chuyện với Chương Gia Cường, không đùa cùng bọn họ.
Chị, Lý Vượng Đạt phải làm sao đây?"
Lâm Y Y nói: "Em đừng lo lắng, Lý Vượng Đạt có cha mẹ ở đó sẽ không sao." Thế nhưng, dựa theo Lâm Ngũ Quân miêu tả, hẳn là Lâm Nhạc mang thai, không biết đứa nhỏ thế nào? Nghĩ tới đây, Lâm Y Y lại nói,'Tiểu Ngũ, em và Thập Nhất ở nhà chờ anh rể quay về, chị đi sang nhà của Lý Vượng Đạt nhìn một chút.'
Lâm Ngũ Quân: "Ừm." Cậu mới tám tuổi, trong giây lát nhìn thấy Lâm Nhạc chảy nhiều máu như vậy, thật sự bị sợ rồi.
Học sinh tiểu học tan học sớm, lại nói tiểu học ở ngay phòng bên cạnh của gia đình quân nhân, cho nên bọn họ về tới cũng nhanh, vào lúc này Tiêu Vũ còn chưa tan tâm. Lâm Y Y mang theo tâm sự đi đến nhà của doanh trưởng Lý, doanh trưởng Lý đương nhiên không ở đây, nhưng mà Bối Thị cũng không có.
Hứa thị ở sát vách nhìn thấy Lâm Y Y, kêu một tiếng: "Em Lâm." Lâm Y Y đi vào nhà của Hứa thị: "Chị Hứa, chị Bối hình như không có ở đây."
Hứa thị vuốt bụng mình: "Chị Bối đến nhà của cô giáo Lâm Nhạc, Lâm Nhạc sinh non."
Lâm Y Y vừa nghe, vội hỏi: "Vậy làm sao bây giờ? Em nghe Tiểu Ngũ nói, là bọn học sinh đang đùa không cẩn thận đụng vào cô giáo Lâm, mặc kệ có phải là không cẩn thận hay không, nhưng đứa nhỏ này không còn, trong lòng cô giáo Lâm khẳng định không thoải mái."
Hứa thị: "Vừa nãy chị Bối quay về một chuyến, chị ấy hỏi qua Vượng Đạt, thật sự là Vượng Đạt đụng vào. Chuyện này rất giống lần thứ nhất chị sinh non, chị lúc đó cũng không biết chính mình mang thai, đứa nhỏ bị đụng vào liền không còn. Nhưng khác nhau ở chỗ, Vượng Đạt là không cẩn thận, không phải cố ý. Mà lúc đó. .. chị dâu của chị thân là người từng trải, khẳng định là nhìn ra chị mang thai. Có điều, là một người mẹ, cho dù biết Vượng Đạt không phải cố ý nhưng mà trong lòng cô giáo Lâm khẳng định rất khó chịu."
Lời này là sự thật.
Lâm Y Y nghĩ thầm, nếu như cô bị người va trúng mà mất đứa nhỏ, mặc kệ đối phương có phải là vô ý hay không, cả đời này cô cũng không muốn nhìn thấy người đụng phải con mình.
Hứa thị thở dài: "Phụ nữ chúng ta mà, hết cách rồi, dường như cả đời này đều vây quanh đứa nhỏ. Khi không mang thai đứa nhỏ thì lo lắng đê phòng, muốn mang thai sớm một chút. Chờ có đứa nhỏ thì muốn đứa nhỏ bình an sinh ra. Chờ đứa nhỏ sinh ra, lại nghĩ phải cho đứa nhỏ điều tốt đẹp. Chờ đứa nhỏ kết hôn, lại quan tâm chuyện con cái của nó. Cho nên đời này của người phụ nữ, chỉ có ngày tháng trước khi kết hôn là sống vì bản thân mình."
Lâm Y Y: "Chị dâu nghĩ rất thông suốt, cẩn thận ngẫm lại, thật sự là như thế."
Bối Thị không quay về, Lâm Y Y ở nhà Hứa thị ngồi một chút thì lập tức vê nhà. Về đến nhà, Tiêu Vũ đã quay về, đang đánh cái mông nhỏ của Tiểu Thập Nhất. Tiểu Thập Nhất khóc hu hu nhưng không có âm thanh.
Lâm Y Y: "Đây là làm sao?”
Tiểu Thập Nhất nhìn thấy mẹ quay về, hai mắt đỏ lên, thoát khỏi cha mình, oan ức nhào vào trong lồng ngực mẹ: "Nhất Nhất. . Cậu bé ôm lấy chân mẹ mình, oan ức hô lên.
Lâm Y Y nhìn Tiêu Vũ: "Sao anh lại bắt nạt con?”
Tiêu Vũ: "Anh không bắt nạt con em, em hỏi Tiểu Ngũ một chút, xem con trai ngoan của em làm chuyện gì.'
Lâm Y Y nhìn về phía Lâm Ngũ Quân: "Tiểu Ngũ, Thập Nhất làm chuyện gì trêu anh rể em tức giận như vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận