Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 253 Thăm viếng trưởng bối

Chương 253 Thăm viếng trưởng bốiChương 253 Thăm viếng trưởng bối
Hôm nay là tết nguyên tiêu, các học sinh vẫn chưa khai giảng, nhóm nông dân cũng không cần làm việc. Cho nên khi Lâm Y Y dẫn Lâm Đại Quân theo, mọi người nhà họ Lâm đều ở đó.
Nhìn thấy Lâm Y Y đến, vợ đại đội trưởng chào đón nhất: "Sao Nhất Nhất đến đây thế? Đây là đến nhà mẹ đẻ đón Nguyên Tiêu hả?"
Lâm Y Y nói: "Cũng không phải ạ, Nguyên Tiêu đến, cháu dẫn Đại Quân đến thăm hỏi mọi người, thuận tiện trở vê nhìn heo con." Nói xong, lại nói với Lâm Đại Quân: "Đại Quân, em với Tiểu Trân đi trò chuyện đi."
Thật ra hai người thường xuyên trò chuyện, đầu năm nhà đại đội trưởng cũng nuôi heo, lượng lớn heo bên cung tiêu xã còn chưa chuyển về chuồng heo, cho nên nhà đại đội trưởng còn kịp nhận nuôi. Đây không phải sao, hai người thường xuyên hẹn nhau cùng cắt cỏ lợn, đào giun.
Lâm Trân là con gái, đào giun có hơi ghê tởm, cho nên Lâm Đại Quân giúp cô bé đào giun, cô bé giúp Lâm Đại Quân cắt cỏ lợn, vợ chồng son cũng không tệ lắm, rất biết sắp xếp công việc.
Lâm Đại Quân: "Dạ." Cậu đưa bột mì Phú Cường với hai lạng thịt cho vợ đại đội trưởng, sau đó đi tìm Lâm Trân.
Lâm Trân đã ở trong viện, nhìn cậu cười. Một năm qua, Lâm Trân và Lâm Đại Quân nói chuyện yêu nhau, nhưng thật ra Lâm Trân tặng cậu hai đôi giày, mà cậu... Ngoài ra cũng chỉ đưa màn thầu cho Lâm Trân. Màn thầu đương nhiên là khi Lâm Y Y trở về thăm bọn họ mang đến, Lâm Đại Quân lén giấu đưa cho Lâm Trân, còn Lâm Trân thì sao, bảo vợ đại đội trưởng làm nhiều đồ ăn một chút, đưa cho bọn anh em bọn họ. Cho nên vợ chồng son này còn rất hòa hợp.
Bọn họ đến phòng Lâm Trân nói chuyện phiếm, Lâm Y Y nhìn về phía vợ đại đội trưởng lại nói tiếp: "Hôm nay trên đường cháu trở về, nhìn thấy cháu ngoại gái của nhà thím Quế Lan đang tặng trứng gà cho Đại Quân..." Tiếp theo cô kể quá trình câu chuyện một lần. Tuy rằng Lâm YY không có hoài nghi cháu ngoại gái của nhà Dương Quế Lan, nhưng có một số việc nói ra, cũng dễ nhờ vợ đại đội trưởng trông coi Lâm Đại Quân chút, dù sao vị này chính là mẹ vợ, lo lắng Lâm Đại Quân bị tiểu hồ ly tinh câu đi hơn bất cứ ai.
Vợ đại đội trưởng vừa nghe vậy, sắc mặt có hơi trâm xuống. Suy nghĩ của bà không giống Lâm Y Y, Lâm Y Y không có chứng cớ không muốn hoài nghi con gái người ta, vợ đại đội trưởng là bởi vì cảm thấy Lâm Đại Quân là một cái màn thâu thơm, cho nên bà cho rằng con gái người ta tiếp cận Lâm Đại Quân có ý đồ, nhưng lại có chút không nói rõ, cháu ngoại gái của Dương Quế Lan cũng tới từ thị trấn, sao sẽ coi trọng Lâm Đại Quân chứ?
Dựa vào điểm này, vợ đại đội trưởng lại đè xuống ý nghĩ nghi ngờ. Bà nói với Lâm Y Y: "Cháu yên tâm, thím sẽ trồng coi Đại Quân.
Cũng không phải là đồ ngốc, hai người đều hiểu được suy nghĩ của nhau. Vợ đại đội trưởng vui mừng giùm con gái, gả cho nhà có bối cảnh, lại không có cha mẹ chồng còn sống, cho dù phía trên có một người chị, nhưng chị gái là người tốt, phụ nữ ga vào nhà họ Lâm chẳng khác nào hưởng phúc, chờ con gái sinh đứa nhỏ, mình chăm sóc con bé ở cữ, những ngày đó không quá thoải mái thôi.
Lâm Y Y cũng vui vẻ, nếu Lâm Đại Quân gặp phải nhà cha mẹ vợ muốn gây chuyện, cô cũng phiền lòng, như nhà đại đội trưởng dù địa đầu xà(1) thì cũng là người hiểu rõ lý lẽ, thế thì không thể tốt hơn. Các em trai nhà họ Lâm cũng sẽ không bị người ta ức hiếp, bị người tính kế, với cô mà nói cũng là cuộc sống thoải mái.
(1)Chỉ bọn cường hào ác bá hoặc ẩn dụ cho người có năng lực ở địa phương đó.
Cho nên, cô và vợ đại đội trưởng đều rất hài lòng với cuộc hôn nhân này, điều kiện tiên quyết là không ai muốn gây chuyện.
Hàn huyên trong chốc lát, Lâm Y Y liền chở Lâm Ngũ Đệ rời đi, trái lại vợ đại đội trưởng bảo Lâm Y Y ở lại ăn cơm, nhưng sao Lâm Y Y có thể quấy ray chứ? Cho nên Lâm Y Y chở Lâm Ngũ Đệ đi, chỉ giữ Lâm Đại Quân ở lại nhà đại đội trưởng ăn cơm.
Lâm Y Y chở Lâm Ngũ Đệ đến nhà họ Tiêu.
Tần Hương Cúc nhìn thấy Lâm Y Y thì vui mừng: "Nhất Nhất đến đây, ăn cơm trưa chưa?"
Lâm Y Y nói: "Vẫn chưa, hôm nay không phải tết Nguyên Tiêu sao ạ? Tặng chút bánh trôi cho người trong nhà."
Tần Hương Cúc: "Đến vừa khéo, hôm nay bọn mẹ cũng làm bánh trôi, đợi lát nữa con ăn lại về."
Thật ra, bọn họ làm bánh trôi là tính buổi tối ăn, đúng lúc ông chồng làm bảo vệ ở công xã cũng tan tâm, người một nhà cùng nhau ăn, nhưng Lâm Y Y đến đây, đương nhiên phải ăn trước, buổi tối đưa chút đồ thừa cho ông chồng là được rồi.
Lâm Y Y nói: "Vậy thật tốt quá, ở trong thị trấn nhớ nhất chính là tay nghề của mẹ." Lời này của Lâm Y Y không phải vuốt mông ngựa, mà là tay nghề nấu ăn của Tần Hương Cúc thật sự rất giỏi. Vừa nói, vừa lấy bánh trôi ra,'Mẹ, đây là bánh trôi hạt mè, giữa trưa mẹ có thể nếm thử mấy cái nóng." Cô đặc biệt lấy đến cho bốn vị trưởng bối, nhà anh cả với nhà em ba không có, thời đại này thăm người thân theo lễ nghĩa đều là thăm viếng trưởng bối, không cần phải quan tâm cùng thế hệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận