Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 609 Tấn công

Chương 609 Tấn côngChương 609 Tấn công
Vợ của đại đội trưởng đột nhiên tỉnh ngộ ra, trước đây bà chỉ muốn cho con gái được tốt, mà quên đi điều kiện của nhà họ Lâm. Bà thở hổn hển, lần sau gặp được em dâu thì đến tránh đi, miễn cho em dâu lại tìm bà thương lượng chuyện này.
Vợ của đại đội trưởng trở lại nhà của Lâm Đại Quân, nói chuyện này với Lâm Trân.
Lâm Trân: "Con thật sự không nghĩ tới nhà chú hai còn có ý nghĩ thế này, cũng không biết đây là ý tứ của thím hai hay là Tiểu Tú."
Vợ của đại đội trưởng: "Hắn là Tiểu Tú cũng có ý này, khi thím hai của con chọn người cho Tiểu Tú, nhất định sẽ hỏi qua ý kiến của nó."
Lâm Trân: "Thật sao?”
Sau bữa trưa, Lâm Trân ngủ một giấc ngủ trưa, vợ của đại đội trưởng thấy không có chuyện gì, trở về nhà mình. Lâm Đại Quân đi làm ở sân nuôi heo, qua năm mọi người đều muốn lĩnh heo nhiệm vụ, cho nên sân nuôi heo vô cùng bận rộn.
Nhà họ Lâm vào lúc này chỉ có Lâm Tứ Quân. Sáng sớm Lâm Tứ Quân cho heo ăn, buổi chiều không có chuyện gì, ở nhà mình đọc sách, làm bài tập. Một mùa đông đến thì toàn chơi, bài tập nghỉ đông còn chưa làm.
"Chị. . " Lâm Tú ăn cơm xong, đi tới nhà của Lâm Đại Quân. Cổng sân nhà của Lâm Đại Quân mở ra, thế nhưng bên trong gian nhà vẫn đóng cửa, Lâm Tú thấy thấy cửa đóng, nhìn sang nhà của Lâm Tứ Quân sát vách một chút, phát hiện nhà của Lâm Tứ Quân đang mở cửa.
Lâm Tứ Quân lại không ngủ, cửa trong nhà đương nhiên là mở.
Lâm Tú suy nghĩ một chút, liền đi tới sát vách. Lâm Tú rón rén đi vào, nhìn thấy Lâm Tứ Quân ở thư phòng làm bài tập, cả người quay lưng ra phía cửa, trong phòng lặng lẽ, chỉ để lại âm thanh viết chữ.
Lâm Tú: "Tứ Quân.. .
Lâm Tứ Quân bị âm thanh đột nhiên xuất hiện làm sợ hết hồn, cậu quay đầu: "Là Lâm Tú sao?"
Sau đó quay đầu lại, tiếp tục làm bài tập.
Lâm Tú đi vào trong nhà, đi tới bên cạnh cậu, nhìn thấy Lâm Tứ Quân đang viết chữ trên sách bài tập, ngay ngắn chỉnh tê. Tâm mắt từ sách bài tập chuyển đến trên mặt Lâm Tứ Quân, Lâm Tứ Quân trưởng thành lên trông rất nghiêm túc, da cũng không đen giống thiếu niên thường hay làm việc, làn da của cậu là màu vàng nhạt, so với đàn ông bình thường thì trắng hơn. Vóc người của cậu cũng rắn chắc cực kì, cũng không gầy gò giống những người khác đến mức trồng như không được ăn cơm no.
Trước đây Lâm Tú đối với Lâm Tứ Quân không có tâm tư gì, cô ta và Lâm Trân là chị em họ, cũng thường xuyên đến nhà của Lâm Đại Quân, cho nên cũng thường sẽ gặp Lâm Tứ Quân, khả năng là bởi vì duyên cớ trước đây Lâm Tứ Quân còn đi học tiểu học, cho nên coi như Lâm Tứ Quân lớn tuổi hơn, thế nhưng ở trong mắt cô ta, luôn cảm thấy Lâm Tứ Quân giống như một đứa nhỏ vậy. Nhưng hiện tại cô ta phát hiện không phải.
Trước đây bởi vì tính cách của Lâm Tứ Quân, cô ta chưa hề xem cậu là đàn ông, hoặc là bởi vì cậu là em chồng của chị họ, cho nên dưới cái nhìn của cô ta, Lâm Tứ Quân cũng giống như em chồng, nhưng mà hiện tại, Lâm Tứ Quân đã trưởng thành, đặc biệt là thân thể cậu có khí phách, so với rất nhiều người đàn ông khác cũng rất có lực.
Lâm Tú nhìn Lâm Tứ Quân trước mắt, cảm thấy gả cho Lâm Tứ Quân cũng rất tốt đẹp. Nhà họ Lâm có điều kiện tốt, cho dù Lâm Tứ Quân vẫn còn đang đi học, thế nhưng cũng nói rõ điều kiện của nhà họ Lâm, nếu như điều kiện không tốt, nhà họ Lâm sao có thể cho Lâm Tứ Quân đi học chứ?
Lại nói, trước khi chị họ mang thai, một tuần lễ chỉ có sáu ngày công, hơn nữa cũng có thể ung dung sinh hoạt. Nghe bác gái cả nói, mỗi ngày chị họ còn có trứng gà ăn. Sau khi mang thai càng không dùng tới công điểm, nếu như cô ta gả cho Lâm Tứ Quân, trở thành chị em bạn dâu với chị họ, tất nhiên là sẽ có đãi ngộ như thế, làm sao có khả năng một người hưởng phúc một người chịu khổ chứ? Cho nên, gả cho Lâm Tứ Quân thật sự rất tốt đẹp.
Chỉ là buổi sáng, bác gái cả từ chối mẹ cô ta.
Khi vợ của đại đội trưởng đi đến nhà Lâm Tú nói chuyện này, Lâm Tú cũng ở nhà, cô ta cẩn thận nghe. Vốn cô ta muốn để cho mẹ mình đi hỏi ý tứ của bác gái, mẹ cô ta cũng cảm thấy cô ta có thể gả cho Lâm Tứ Quân là rất tốt, có thể hưởng phúc. Thế nhưng cô ta không biết tại sao, vừa bắt đầu bác gái cả còn đồng ý, sau đó lại không đồng ý. Mẹ cô ta và cô ta nghĩ biện pháp, nếu bác gái cả bên này không giúp đỡ thì bản thân cô ta sẽ tiếp cận Lâm Tứ Quân.
Lâm Tú: "Tứ Quân, anh đi học có cực khổ không?”
Lâm Tứ Quân vừa làm bài tập, vừa nói: "Không khổ cực, thoải mái hơn đi làm rất nhiều."
Lâm Tú: "Giống em, bình thường làm việc cũng quen rồi, có điều em ở nhà thì sinh hoạt cũng khá ung dung, cũng giống như lúc chị họ chưa kết hôn, cô gái nhà chúng ta đều sinh sống ung dung như thể."
Lâm Tứ Quân: "Ồ." Toàn nói mấy chuyện cậu nghe không hiểu.
Lâm Tú: "Tứ Quân, chữ viết của anh thật đẹp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận