Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 309 Mời cơm

Chương 309 Mời cơmChương 309 Mời cơm
Cho dù có là người công chính đi nữa, cũng sẽ có tư tâm. Đại đội trưởng cẩn thận suy xét lời nói của Tân Hương Cúc, sau đó nói với Tân Hương Cúc: "Chuyện này tôi sẽ nói rõ với cháu gái Nhất Nhất, chị dâu, chị có thể dẫn tôi đến thị trấn một chuyến không?”
Tần Hương Cúc nói: "Được, chuyện này có gì đâu."
Đại đội trưởng: "Vậy bây giờ chúng ta đi đi, qua nửa tháng sẽ khai giảng, nếu chuẩn bị tốt kịp trước khi khai giảng, nói không chừng đại đội chúng ta có thể mở nhà trẻ." Đại đội bên cạnh có tiểu học, đại đội bọn họ có nhà trẻ, đại đội trưởng cũng muốn làm tốt một phen, để cho mọi người nhìn thấy công lao của ông.
Tần Hương Cúc: "Vôi thế?"
Bà nội Tiêu: “Con đi đi, trong nhà cũng không có chuyện gì.'
Tần Hương Cúc nói: "Vâng, được rồi, nhưng mà tôi phải mang vài thứ đi."
Đại đội trưởng nói: "Ngô của đại đội chúng ta sắp thu hoạch, đem chút ngô cho cháu gái Nhất Nhất."
Tần Hương Cúc vội vàng nói: "Điều này sao được, đây là đồ của đại đội, không nên không nên."
Đại đội trưởng nói: "Sao mà không được? Tôi nói được là được.' Đại đội trưởng cũng có lo lắng, mở nhà trẻ không phải nói đơn giản như vậy, ông còn phải nhờ Lâm Y Y chỉ bảo kế hoạch cụ thể, nếu mở nhà trẻ, đối với đại đội cũng có lợi, cho nên lấy mấy cân cây ngô đi không sao cả.
Chuyện có liên quan đại đội, đương nhiên dùng đồ của đại đội.
Trong phòng làm việc của đại đội trưởng không chỉ một mình ông, còn có quan chức của thôn khác ở đó, mọi người cũng đều nghe thấy kế hoạch nhà trẻ, cho nên đối với chuyện đại đội trưởng tặng mấy cân ngô cho Lâm Y Y, tất cả mọi người không có ý kiến. Lại nói một câu khó nghe, mọi người cũng muốn có quan hệ tốt với nhà họ Tiêu.
Ông nội Tiêu nói: "Như vậy đi, dùng đồ của đại đội tặng cho Nhất Nhất nhà chúng tôi quả thật không ổn, đưa ngô, nhưng dùng công điểm của nhà chúng tôi trừ đi, đợi đến khi phân lương thực, lấy cây ngô trừ công điểm." Ông nội Tiêu là người lãnh đạo cao nhất ẩn sau nhà họ Tiêu, đầu óc vẫn rõ ràng, tuy rằng đại đội tặng chút ngô cho cháu dâu cũng không có gì cả, nhưng lỡ như bị người ta nói xấu sẽ không dễ nghe, ông cũng không muốn thanh danh của cháu dâu vô duyên cớ vô cớ bị hủy, bây giờ dùng công điểm của nhà họ Tiêu trừ đi, mọi người sẽ không thể nói gì, dù sao đến lúc đó thu hoạch ngô, tất cả mọi người sẽ được phân một ít, chẳng qua nhà bọn họ nếm thử trước mà thôi.
Tần Hương Cúc: "Đúng đúng đúng, cứ theo cha chồng tôi nói, đến lúc đó dùng công điểm của nhà chúng tôi trừ đi." Tuân thứ ba cuối của tháng 8 đúng là mùa thu hoạch ngô mùa, bây giờ bẻ ngô được rồi, vừa thơm vừa mềm, Tần Hương Cúc nghĩ tặng chút ngô cho con trai con dâu, thật đúng là thích hợp.
Sau khi bàn xong với đại đội trưởng, Tan Hương Cúc lại đi hái chút rau dưa, có rau chân vịt, rau hẹ của nhà mình, còn có dưa leo, cây đậu cô-ve, rau muống vân vân nhà người khác trồng, đồ của nhà người khác đều là Tân Hương Cúc dùng lương thực đi đổi, con dâu đối tốt với bọn họ, bọn họ cũng không thể không tỏ ý, cho nên mỗi khi con dâu trở về, bọn họ sẽ chuẩn bị một ít rau dưa cho cô, thế cũng không có cách nào, nơi này của bọn họ, cũng chỉ có thể tặng rau dưa, cũng may con dâu thích ăn rau dưa.
Tần Hương Cúc đeo một cái gùi rau dưa, đại đội trưởng đeo một cái gùi bắp ngô, hai người vào thành, đi tới việc công chức tìm Lâm Y Y.
Lâm Y Y đang chuẩn bị sách vở, tháng 9 khai giảng, cô sẽ vào lớp mười. Sắp tới 11 giờ, Lâm Y Y chuẩn bị làm bữa trưa. Đám em trai nhà họ Lâm buổi chiều sẽ về nhà, cô không chỉ muốn làm bữa trưa, thẳng thắn cũng chuẩn bị cơm tối cho bọn họ. Khi vừa muốn làm thì Tân Hương Cúc và đại đội trưởng đến rồi.
"Mẹ?" Khi Lâm Y Y nhìn thấy bọn họ thì kinh ngạc cực kỳ,'Sao mẹ lại đến rồi?" Cô bất ngờ chính là Tân Hương Cúc sáng sớm vừa mới trở lại.
Tần Hương Cúc đương nhiên cũng rõ ràng ý của cô, giải thích: "Mẹ đến đại đội, đã nói chuyện nhà trẻ với đại đội trưởng rồi, đại đội trưởng nói ông ấy muốn hàn huyên tán gau với con, cho nên mẹ dẫn ông ấy lại đây. Mẹ còn mang về một chút rau dưa, con thích ăn, có thể ăn chừng mấy ngày."
Đại đội trưởng nói: "Đúng vậy, liên quan với chuyện nhà trẻ, chúng ta đều là người học nghề, người bên trong đại đội cũng không biết, cho nên chú liền mặt dày đến đây, cháu gái Nhất Nhất, cháu có thể nói chuyện với chú một chút không?”
Lâm Y Y nhìn đồng hồ: "Chú yên tâm, nếu chuyện này là cháu đưa ra, đương nhiên là cháu muốn nói chuyện với chú, thế nhưng hiện tại là thời gian dùng bữa trưa, không bằng chú ở đây ăn cơm trưa, ăn cơm xong thì cháu với chú nói chuyện, hiện tại một chốc cũng nói không hết, chờ một lúc anh Vũ cũng sẽ tan tâm về tới dùng cơm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận