Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 658 Không còn bao nhiêu thời gian

Chương 658 Không còn bao nhiêu thời gianChương 658 Không còn bao nhiêu thời gian
Trong nhà lập tức nhiêu người tới như vậy, rất có cái gọi là khá náo nhiệt. nhưng mà, khác với sự náo nhiệt của mọi người, Ứng Song có hơi căng thẳng, với cô ấy mà nói, đây là gặp cha mẹ.
Tuy rằng cô ấy từng gặp Lâm Y Y, nhưng bây giờ với lúc đó không giống, cho nên tâm trạng cũng hoàn toàn khác biệt.
Lâm Tam Quân thận trọng giới thiệu: "Chị, đây là người yêu em Tiểu Song." Lý do cậu giới thiệu như vậy, là coi trọng Ứng Song.
Ứng Song: "Chị..." Mặt đỏ, có hơi ngượng ngùng.
Lâm Y Y: "Các em còn có duyên phận như vậy, thật sự là quá tốt, đứa em trai này của chị về sau liền giao cho em, nếu em ấy có chỗ sai, em cứ việc nói cho chị biết."
Ứng Song đỏ mặt nói: "Tam Quân anh ấy tốt lắm."
Lâm Y Y trêu ghẹo: "Em cũng đừng che chở em ấy."
Lâm Trân: "Con gái chính là như vậy, đều che chở người đàn ông của mình."
Lời nói này khiến Ứng Song càng thêm ngượng ngùng.
Hôm nay khách tới nhiều cho nên cũng trải chăn ra sàn, các đồng chí nữ một phòng, các đồng chí nam một phòng, nhưng đồng chí nam chỉ có Lâm Tam Quân, Lâm Tứ Quân và Lâm Ngũ Quân, đồng chí nữ bên kia là Ứng Song cũng phải trải chăn đệm nằm dưới đất, giường cho mẹ con Lâm Trân và mẹ con Phương Phương, đứa nhỏ trải chăn ngủ đất không tốt. Mà Tần Hương Cúc thì chuyển tới phòng của Lâm Y Y và Tiêu Vũ, chỉ có điều bà cũng trải đất nằm với Tiêu Vũ, giường cho ba mẹ con Lâm Y Y.
Lâm Tam Quân: "Chị, có một số việc em muốn lén tâm sự với chị." Hôm nay cậu đến bộ đội ngoại trừ thăm chị gái, lại nghiêm túc giới thiệu Ứng Song với chị là một, còn mang hai chuyện tới.
Lâm Y Y nói: "Được, chúng ta đi dạo một chút." Trong nhà có Tân Hương Cúc chiêu đãi cũng không có việc gì, dù sao cũng không phải người xa lạ.
Lâm Tam Quân đi theo Lâm Y Y ra khỏi phòng.
Lâm Y Y: "Chân của em khôi phục thế nào rồi? Khỏi hẳn chưa?"
Lâm Tam Quân: "Ông Ứng nói gần khỏi rồi, bản thân em huấn luyện đơn giản hoàn toàn không có vấn đề, động tác phức tạp chưa làm qua, dự định lại qua một thời gian nữa, ông Ứng nói còn phải tĩnh dưỡng, chân không thể nhìn có vẻ khỏi mà ngưng tĩnh dưỡng, phải thực chất khỏi mới tính là khỏi thật sự, nếu không sẽ có di chứng."
Lâm Y Y: "Nghe lời của chuyên gia dù sao cũng không sai."
Lâm Tam Quân: "Trên thực tế chuyện em nói với chị cũng có liên quan tới cái chân."
LâmYY:'?' Lâm Tam Quân: "Chị, chờ sau khi chân em khỏi rồi, em muốn chuyển nghề." Trước kia cậu tham gia quân ngũ là vì làm chỗ dựa cho chị gái, làm lính năm năm, cậu cũng trưởng thành, không còn là thiếu niên chấp nhất muốn làm lính năm năm trước nữa. Nhất là lần này sau khi bị thương, nhìn thấy chị bận rộn vì cậu, cậu cũng cảm thấy khó chịu. Điều này khiến cậu nhận thức được, so với để chị gái dựa vào, cậu càng hy vọng có thể ở bên cạnh chị, có khi cần thì mình lúc nào cũng có thể xuất hiện. Mà ở trong bộ đội, hoàn toàn không thể chú ý đến chị.
Lâm Y vừa nghe thế, vậy quả thực tốt quá: "Chị ủng hộ quyết định của em, trên thực tế, chờ sau khi em kết hôn, quả thật là ở bên người nhà tương đối tốt hơn. Sau này em sẽ có vợ và con cái, nếu em không ở đây, bọn họ cứ nơm nớp lo sợ. Mà bọn họ có tình huống gì, em ở bên ngoài cũng không săn sóc được. Nếu đàn ông không chăm sóc tốt cho vợ và con mình, thế coi là đàn ông gì chứ?”
Lâm Tam Quân: "Vâng, em nghe chị."
Lâm Y Y thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nếu Tam Quân trở vê, người một nhà cùng hòa thuận vui vầy, vậy thật tốt quá.
Lâm Tam Quân: “Chị, còn có một chuyện.
Lâm Y Y: “Chuyện gì?"
Lâm Tam Quân: "Là chuyện của em và Tiểu Song, ông Ứng từng lén tìm em nói chuyện, thân thể ông ấy không tốt lắm, hy vọng em và Tiểu Song kết hôn sớm một chút, ông ấy... Không còn bao nhiêu thời gian."
Lâm Y Y vừa nghe vậy, nhịn không được có chút lo lắng: "Chỉ cần Tiểu Song không có ý kiến, chị đương nhiên cũng hy vọng em kết hôn sớm một chút. Em trở về thương lượng với ông Ứng, về sính lễ thì làm theo hồi chị dâu em, đương nhiên đây là bên ngoài, tự em phải trợ cấp em ấy thế nào, đó là chuyện của vợ chồng son các em."
Lâm Tam Quân: "Vâng, vậy em thương lượng với Tiểu Song xem sao."
Hai chị em trở lại trong viện, Tân Hương Cúc và Lâm Trân đã nấu cơm rồi, Tiểu Thập Nhất dẫn Lâm Niệm Niệm (con gái lớn của Lâm Đại Quân) chơi đá bóng. Ngũ Nhất (con gái hai của Lâm Đại Quân) và Thập Ngũ (con trai của Trương Hiếu Quân) chơi ở trên chiếu. Không thể không nói, đông con nít thật sự là náo nhiệt.
Chẳng qua, ngũ danh của mấy đứa nhỏ nhà họ Lâm sắp xếp một loạt theo Thập Nhất, đều là dựa vào ngày sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận