Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 196 Hat giong

Chuong 196 Hat giongChuong 196 Hat giong
Thân thể Lâm Tam Quân có chút cứng ngắc, khi được chị ôm, cậu ngửi thấy được trên người chị có hương vị, hương vị đó tiến vào trong lòng cậu, cậu cảm thấy đây chính là hương vị của chị, như ánh mặt trời ấm áp. Đứa nhỏ hướng nội ít lời này chậm rãi đưa tay ra, ôm lấy eo Lâm Y Y. Cậu chôn mặt vào trong ngực Lâm Y Y, con mắt chậm rãi đỏ, sau đó, ôm chặt Lâm Y Y.
Lâm Y Y vỗ vỗ bờ vai của cậu: "Sau này tháng ngày của chúng ta sẽ càng ngày càng tốt, vì quốc gia của chúng ta đang cố gắng, quốc gia của chúng ta đang tiến bộ, dân chúng cũng đang chăm chỉ lao động."
Lâm Tam Quân: "Ừm."
Lâm Y Y: "Được rồi, những người đàn ông trong nhà, trong nhà không có nước, anh rể về nông thôn, mọi người phải đi xách nước, chị muốn giặt quần áo, có điều không thể xách quá nhiều, thà rằng xách mấy lần, cũng không thể một lần xách quá nhiều, mọi người biết tại sao không?”
Lắm mồm Lâm Tứ Quân: "Tại sao vậy?"
Lâm Y Y: "Bởi vì nước quá nặng thì các em sẽ không thể cao lên."
Lâm Tứ Quân: "Sau này em muốn cao như anh rể."
Lâm Đại Quân và Lâm Tam Quân cũng động lòng.
Lâm Y Y: "Vậy em phải dậy sớm như anh rể, sau đó đi rèn luyện chạy bộ, mỗi ngày anh rể đều như vậy."
Lâm Tứ Quân nghĩ mùa đông dậy sớm đi chạy bộ, cậu có chút túng.
Lâm Y Y cầm chậu rửa chân đi giặt quần áo, nước giặt quần áo trực tiếp rót vào hố xí. Cô giặt quần áo, ba anh em nhà họ Lâm đi xách nước, chờ cô giặt sạch quần áo, ba anh em dẫn Lâm Ngũ Đệ di chơi.
Xong xuôi, Lâm Y Y bắt đầu viết bản thảo, cô cũng không bởi vì có hệ thống thương thành liền không viết bản thảo. Nếu như nói vừa bắt đầu viết bản thảo là vì kiếm tiên, như vậy hiện tại, viết bản thảo đã thành công tác, nữ nhân không thể không có đam mê để theo đuổi. Lại nói, tiên từ hệ thống thương thành là không thể bỏ ra, nếu như cô không viết bản thảo, chỉ tiêu trong nhà không có xuất xứ, Tiêu Vũ lập tức liên sẽ hoài nghi.
Nhà họ Tiêu.
Đàn ông trong nhà họ Tiêu đang ở bên trong nhà chính thương lượng, phụ nữ nhà họ Tiêu ngồi ở một bên nghe. Đừng nghĩ trong quá khứ nhà họ Tiêu là do bà nội Tiêu và Tân Hương Cúc làm chủ, đó là bởi vì không phải chuyện gì lớn, thế nhưng đụng tới chuyện lớn, nhà họ Tiêu vẫn do ông nội Tiêu định đoạt.
Nghe xong Tiêu Vũ nói, ông nội Tiêu nói: "Chuyện này có thể thử một chút, mặc kệ rau cải có thể trồng ra hay không, đây cũng là một biện pháp, nếu như trồng ra được, vợ của lão nhị chính là đại công thân của nhà chúng ta, nếu như không trồng ra được thì phần tâm ý này của vợ lão nhị cũng là tốt, đối với chúng ta mà nói chỉ tốn một chút khí lực mà thôi, tôi không hy vọng nếu như không thể trồng ra được thì mọi người lại trách cứ vợ của lão nhị, cảm giác mình phí công."
Ông nội Tiêu là một đại trí giả chân chính. Ông biết nhà họ Tiêu có tiền đồ nhất chính là cháu trai thứ hai, mà con dâu lại có bản lĩnh, còn độ lượng, ông nội Tiêu rất là vui mừng, cũng may năm đó lão nhị nói muốn người vợ này, không thể không nói, năm đó Trương mù đoán mệnh rất chuẩn. Chỉ là đáng tiếc, khi lấy vợ cho lão đại lại không đoán mệnh.
Tiêu Vũ: "Ông nội, hiện tại bên trong cũng không có chuyện gì, vậy chúng ta đi kiếm tảng đá đặt làm bếp."
Người ta gọi là đắp lò, người nhà họ Tiêu trực tiếp mô phỏng theo.
Ông nội Tiêu gật gù: "Chuyện này chớ nói ra ngoài, mọi người ai cũng phải kín miệng cho tôi, đừng có khi mà chưa trồng ra được thì đã miệng rộng nói khắp nơi."
Trên thực tế, ông nội Tiêu đa nghi rồi, ở đây không có ai sẽ nói ra. Cho dù là Tê Cần Thái đi nữa thì khẳng định cũng sẽ không nói. Có điều, liên quan với nhà mẹ đẻ bên kia, cũng phải chờ trông được rồi lại nói.
Ông nội Tiêu nói: "Còn có một việc, liên quan với vấn đề phân phối, nhà chúng ta tổng cộng hai gian phòng khách, hiện tại có bốn gia đình, chúng ta bốn người già dùng một phòng khách, lão đại và lão tam một gian phòng khách, đến thời điểm trồng được rồi, mọi người quy về mọi người, chúng ta quy vê chúng ta, dù sao chúng ta đã ở riêng."
Tiêu Vũ và Tiêu Tân không có vấn đề, Tê Cần Thái xẹp xẹp miệng, đối mặt với người ông nội này thì chị ta cũng không dám lên tiếng.
Tiêu Vũ thấy bọn họ thương lượng, nhân tiện nói: "Vậy con đi vê trước, ngày mai con sẽ trở lại một chuyến, mang hạt giống đến."
Ông nội Tiêu gật gù: "Tiền mua hạt giống ngày mai sẽ đưa cho con."
Tiêu Vũ vốn muốn nói không cần, thế nhưng suy nghĩ một chút lại nói: "Ừm."
Bà nội Tiêu: "Tiểu Ngư Nhi ở lại ăn cơm đi."
Tiêu Vũ: "Không cần, Nhất Nhất khẳng định đang chờ con về ăn cơm, con không trở lại cô ấy sẽ vẫn chờ." Suy nghĩ một chút lại nói,'Lần trước con đi công tác, đi vội vàng, không kịp nói với cô ấy, sau đó cô ấy đến cục công an tìm con, đồng sự nói đã sắp bảy giờ."
Bà nội Tiêu, Tân Hương Cúc: ".. .” Cháu trai (con trai) muốn biểu đạt cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận