Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 146 Muốn một cái đông hồ

Chương 146 Muốn một cái đông hồChương 146 Muốn một cái đông hồ
Trước tiên, Lâm Y Y dùng nước nóng hấp khoai lang, lúc hấp khoai lang, cô lại dùng nước nóng hấp xong mười bốn cái bánh bao trắng. Một cân bột mì thêm chút nước, lên men xong thì chỉ còn 700 gram, một cái bánh bao 50 gram, kích thước vừa vặn. Bởi vì là lân đầu làm nên cô có hơi liều, cũng may có hai cái nồi có dùng hết, nếu chỉ có một cái nồi vậy sẽ chậm mất.
Hấp bánh bao trắng rất nhanh, sau khi hấp xong, cô lại gắt gọn sợi khoai tây bỏ vào bên trong nước sôi nấu lên, sau đó lấy ra lại thả chút muối và dấm làm rau trộn, lúc trộn rau, cô còn ăn thử vài sợi, giòn giòn hương vị cũng không tệ lắm. Phải nói là so với cơm nước ở nhà họ Tiêu trước đó thì cái này cũng đã được coi là thức ăn ngon nhất trần đời rồi.
Sau đó cô lại nấu một chén canh củ cải sợi, chính là lấy nước dùng vừa hấp xong, nhưng bản thân của củ cải đã có vị ngọt, thanh đạm cũng có chút vị ngọt ngào sẵn.
Sau khi làm xong, chính Lâm Y Y nhìn mà cũng thấy vui, nếu có điện thoại thì cô thật muốn chụp lại chỗ này. Chụp xuống chỗ này rồi gửi trong nhóm bạn bè, người hiện đại cái gì cũng thích gửi cho nhóm bạn bè.
Lúc Tiêu Vũ trở vê đã thấy cô vợ mình đang nhìn bàn ăn mà cười ngây ngô.
Lâm Ngũ Đệ: "Anh rể... Anh rể ôm một cái... Ôm một cái... Đôi mắt Lâm Ngũ Đệ lóe sáng, nhìn thấy anh rể thì cậu lập tức lắc la lắc lư chạy tới. Nhìn thấy sắp phải ngã xuống thì Tiêu Vũ lập tức tiến lên một bước ôm lấy cậu.
Lâm Y Y: "Anh về rồi à? Anh xem này, cơm tối em đã làm xong, em giỏi không?"
Tiêu Vũ nhìn thấy khoai lang, bánh bao trắng, khoai tây sợi, canh củ cải sợi trên bàn cơm: "Vợ anh giỏi quá." Ngực có hơi xúc động, lần đầu tiên có người phụ nữ ngoại trừ bà nội và mẹ, cố ý rửa tay nấu canh vì anh, đây là vợ của anh.
Lâm Y Y nói: "Vậy phải rồi, anh mau tới nếm thử xem."
Tiêu Vũ: "Được."
Lâm Y Y ăn nửa củ khoai lang, uống một chén canh củ cải sợi nhỏ, mấy đũa rau trộn khoai tây sợi, đút Lâm Ngũ Đệ ăn nửa cái bánh bao trắng, còn lại nửa củ khoai lang, nửa cái bánh bao trắng toàn bộ vào bụng Tiêu Vũ, thế nhưng Tiêu Vũ không hề động vào bánh bao trắng còn lại.
Con người anh thực khắc chế, bây giờ bọn họ ăn, đã tốt hơn nhiều so với trong nông thôn, cho nên anh sẽ không rộng mở bụng ăn nữa.
Lâm YY chỉ chỉ bánh bao trắng: "Còn mà."
Tiêu Vũ: "Ăn no." Là thật sự ăn no rồi, chủ yếu là canh củ cải sợi nhiều, canh rất dễ ăn no.
Lâm Y Y: "Vậy mấy cái đó giao cho anh dọn dẹp, bánh bao thừa lại ngày mai làm bữa sáng."
Tiêu Vũ: "Được."
Lâm Y Y vỗ tay: "Quá tuyệt vời, người đàn ông biết làm việc nhà có sức quyến rũ nhất. Em trai nhỏ, chị nói có đúng không?”
Lâm Ngũ Đệ không biết chị đang nói cái gì: "Đúng..."
Tiêu Vũ: "..." Vì sao anh cảm thấy cô vợ của anh đang trốn tránh việc nhà nhỉ?
Người hiện đại cần dưỡng sinh, tuy rằng thời đại này cũng không chú ý, nhưng sau khi ăn xong đi một lát, sống đến chín mươi chín, cho nên đi bộ vẫn cần thiết. Lâm Y Y dắt Lâm Ngũ Đệ đi trong sân, Tiêu Vũ câm cuốc xới đất trong viện: "Mùa này cà chua và bắp cải vừa khéo, nhưng thời tiết nóng, đến lúc đó dựng mái che nắng. Đợi đến tháng 11, có thể ăn cà chua và bắp cải rồi." Năm 60 không có đất dự trữ, đây cũng là một trong những nguyên nhân nông thôn túng thiếu lương thực, nếu có đất dự trữ, tình hình cũng sẽ tốt một chút.
Đất nước vào tháng 7 năm 62, mới đưa ra chính sách đầy đủ về đất dự trữ.
Lâm Y Y: "Được, anh Vũ của em thật lợi hại."
Tiêu Vũ:”......'
Hai miếng đất, nho nhỏ, mỗi miếng chừng 2 mét, ngay hai góc sáng sủa ở bên trái và bên phải cửa viện. Làm đất xong, người một nhà tắm rửa đi ngủ.
Tiêu Vũ tắm rửa xong vào phòng, đã có hơi muộn, gân mười giờ, ít nhất thì muộn hơn bình thường. Anh thấy Lâm Y Y đã híp nửa mắt muốn ngủ. Tiêu Vũ lên giường, dụi cô một hồi: 'Hôm nay cám ơn em."
Lâm Y Y biết anh cảm ơn cái gì: 'Chúng ta là vợ chồng mà."
Tiêu Vũ cười khẽ: "Đúng, chúng ta là vợ chồng."
Lâm Y Y: "Em nghĩ cần một cái đồng hồ, nếu không viết bản thảo quên thời gian, cũng không biết mấy giờ nấu cơm."
Tiêu Vũ: "Được."
Lâm Y Y: "Còn có, sáng ngày mai em hẹn cục trưởng phu nhân, khi em nói chuyện với bà ấy cân kiêng dè không?"
Tiêu Vũ: "Không cần, anh và cục trưởng không có xung đột lợi ích."
Lâm Y Y: "Vậy là tốt rôi. Đúng rồi, hôm nay em và bà nội Vương hàng xóm tán dóc trong chốc lát, chúng em hẹn ngày mốt sau cơm chiêu đi mua đồ này nọ, cũng không biết có phải chợ đêm và vân vân hay không, nếu như em đi, bị phát hiện, có ảnh hưởng đến công việc của anh không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận