Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 330 Hai con ga

Chuong 330 Hai con gaChuong 330 Hai con ga
Lương thị: "Chị dâu hai thích uống trà hả? Ngày mai em về nhà mẹ đẻ một chuyến, lấy mấy cân lại đây cho chị.'
Lấy mấy cân... Lâm Y Y bị sự hào khí của Lương thị dọa sợ rồi. Phải biết rằng ở đời sau, lá trà đều là mấy lạng mấy lạng, giờ tận mấy cân mấy cân, có thể không dọa đến cô sao? Không nói đến trà rất dễ hỏng, cho dù có tệ hơn nữa, cũng chỉ bán mấy lạng. Quả thật Lâm Y Y muốn lá trà, vốn không có ý nghĩ này, bây giờ Lương thị nói, lại có ý tưởng, lá trà cũng có ích. Lâm Y Y nói: "Em dâu ba mang giúp chị mấy lạng là đủ rồi, chị dùng bột mì Phú Cường đổi với người nhà mẹ đẻ em."
Lương thị: "Đổi gì? Nhà mẹ đẻ em đều dùng bao tải đựng lá trà."
Lâm Y Y:"..... ." Sự hào khí của Lương thị là đời thứ hai của một nhà trồng trà.
Lương thị nói tiếp: "Đại đội sản xuất nổi danh thứ ba là đại đội Bạch Nê Loan, lúc trước hẳn là chị dâu hai đổi cua với tôm từ bên kia. Bên kia ven biển, đứng ở cửa thôn cũng có thể thấy biển rộng, còn không nhìn tới bờ. Em nghe nói có một năm bão vô cùng dữ dội, nước biển nhấn chìm hơn phân nửa thôn xóm, mọi người tổn thất là chuyện nhỏ, còn chết đuối rất nhiều người."
Lâm Y Y đương nhiên biết sự phá hoại của bão táp, đáng tiếc thời đại này không có dư báo khí tượng chuẩn xác, ở đời sau, đều phòng ngự trước, cho nên chuyện như người chết vốn sẽ không xuất hiện, bởi vì khi bão tới, tất cả mọi người sẽ ở trong nhà, chính phủ các ngành đều sẽ làm tốt công tác phòng chống, trừ phi có vài người chán sống, khi bão tới đi ra ngoài dạo.
Lương thị lại tiếp tục nói một vài đại đội, thẳng đến khi bên ngoài vang lên một giọng nói.
"Chị.......
Giọng nói to này... Vừa nghe đúng là Lâm Tứ Quân.
Lâm Tứ Quân: "Chị, chúng em đến đây." Lâm Tứ Quân dắt Lâm Ngũ Đệ chạy vào viện, nhưng bởi vì Lâm Tứ Quân vác đồ, cho nên không có chạy nhanh như Ngũ Đệ.
Lâm Ngũ Đệ chạy một mạch vào nhà, Tiểu Cát Tường đã kêu: "Cậu Tiểu Ngũ."
Lâm Ngũ đệ nhìn thấy Tiểu Cát Tường đầu tiên là sửng sốt, lập tức lộ ra tươi cười: "Ừ" Sau đó lại nhìn về phía Lâm Y Y,'Chị, em đến đây."
Lâm YY: “Cục than đen từ đâu tới vậy?"
Lâm Ngũ Đệ lại sững sờ, lập tức nói: "Em là than đen nhỏ, anh rể là than đen to."
Tiêu Vũ nằm cũng trúng đạn, đang ngủ trưa.
Lâm Y Y vừa nghe vậy, vui vẻ.
Lâm Tứ Quân: “Chị, em khát nước, có trà lạnh không?”
Lâm Y Y: "Hôm nay chị vừa trở vê, còn không có trà, em nhịn một chút, bây giờ chị đi đun."
Lâm Tứ Quân: "Vậy em uống nước được rồi." Lâm Y Y: "Không cho uống, nước uống nhiều sẽ sinh ra giun đũa trong bụng, em không hy vọng bụng của em có rắn đâu nhỉ?"
Lâm Tứ Quân thành công bị dọa: '...'
Lương thị nói: "Den nhà của chị uống, nhà của chị có." Nói xong, cô ta đứng dậy,'Em cũng nên trở về."
Lâm Tứ Quân: "Vậy em nhịn." Đi một mạch đến nhà họ Tiêu, cậu cũng lười đi.
Lâm Y Y nói với Lương thị: "Em ngồi nữa đi, không cần quan tâm nó, chị đi nấu nước." Tiếp đó lại nhìn vê phía Lâm Tứ Quân,"Trong gùi của em để cái gì, sao chị nghe thấy tiếng động?"
Lâm Tứ Quân: "A... Là hai con gà." Nói xong, cậu mở nắp gui ra.
Gà mái của hai nhà ăn con giun lớn lên, vì mỗi ngày ăn một quả trứng gà, các em trai nhà họ Lâm nuôi gà mái rất tốt, khi bọn họ đưa trứng gà đến trạm mua bán, mọi người đều nói bọn họ đưa trứng gà to tới. Trứng gà của nhà người khác một cân có 10 quả, trứng gà nhà bọn họ một cân tám quả là đủ rồi.
Bình thường một con gà mái cũng chỉ ba bốn cân, một con gà mái của các em trai nhà họ Lâm phải tới sáu cân.
Lâm Y Y: "Sao em vác gà mái đến đây? Tính nuôi ở chỗ chị hả?" Lâm Y Y nghĩ thầm, thằng nhóc này sẽ không chuẩn bị ở đây, cho nên mang gà mái đến đó chứ, dùng để buổi sáng đẻ trứng ăn hả?
Lâm Tứ Quân nói: "Lấy đến tặng cho chị... Cậu lau trán một phen, trên mặt đều là mồ hôi,'Không phải chị đến nông thôn sống sao? Chỗ chị không có heo cũng không có gà, trong nhà chúng em có tám con gà mái, cho nên cầm hai con lại đây, chị yên tâm đi, chúng em lại mua hai con gà con khác.
Bốn anh em nhà họ Lâm, Lâm Đại Quân và Lâm Tam Quân là thằng nhóc nửa lớn, Lâm Tứ Quân là thằng nhóc nhỏ, Lâm Ngũ Đệ là bé con, nhưng mà, bọn họ có 4 con heo, 8 con gà mái, đối với loại người một người ăn no cả nhà không đói bụng như bọn họ mà nói, đây là giá trị con người giàu có cỡ nào, cho nên các em trai nhà họ Lâm vừa ra tay đã hai con gà mái.
Cái này gọi là thứ khác ta không có nhưng mà nhiều gà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận