Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 566

Chương 566Chương 566
Xe đạp kiểu nữ của Lâm Y Y ở trên đảo, tiện để cô lái xe đi mua hàng hải sản khô trong thôn cho nên ở nông thôn không có xe đạp, vì thế, cô chỉ có thể thuê xe bò của đại đội. Những chiếc xe bò của đại đội ở thôn vào thời gian nhàn rỗi đều ở trong chuồng, thuê đi qua huyện thành một lân, nếu như xe đầy thì mỗi người hai xu là được, nhưng nếu thuê cả một chiếc xe như Lâm Y Y phải trả hai hào.
Lâm Y Y đương nhiên không để ý đến hai hào này, thế nên thuê cả xe đi huyện thành. Nhưng mà ông chủ xe bò vẫn là đi dạo qua một vòng đại đội hỏi xem có người nào đi huyện thành không, con người ở thời đại này vô cùng giản dị và tốt bụng.
Còn chưa nói, một tiếng kêu này của ông chủ xe bò thật là có người. Lúc này, có mấy thanh niên trí thức đi lên trông có có hai người có quen biết với Lâm Y Y, một người là thanh niên trí thức Vu mà cô đã cứu, một người là thanh niên tri thức Trương có mâu thuẫn với thanh niên tri thức Vu. Có điêu mặc dù cả hai lần lượt lên xe bò liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra được quan hệ không tốt. Ngoài ra, cho dù chân tướng sự việc lúc đó như thế nào, nếu các cô ấy có thể hòa giải được mới là lạ, đây chính là chuyện mạng người vô cùng quan trọng.
Hai người tất nhiên cũng nhìn thấy Lâm Y Y, thanh niên tri thức: "Chao đồng chí Lâm, đồng chí Lâm vừa về sao? Lúc trước không gặp chị."
Thanh niên tri thức Vu không thèm chào hỏi, cô ta vừa nhìn thấy Lâm Y Y lại nhớ đến chuyện này hôm đó, nhờ Lâm Y Y giúp cô ta làm chứng còn không chịu, Lâm Y Y lúc đem lễ vật trả lại còn đụng phải người họ Trương này, kết quả là cô còn trả lời câu hỏi, nhưng Lâm Y Y nói rằng cô không nhìn thấy thanh niên tri thức họ Trương, cũng bởi vậy, cô ta lại một lần bị người khác nghi ngờ nói dối. Về vấn đề này, cô ta cảm thấy Lâm Y Y chắc chắn cố ý.
Lâm Y Y đương nhiên sẽ không vội vàng chào hỏi thanh niên tri thức họ Vu, ánh nhìn của đôi mắt đó không phải là ánh mắt có vẻ mình đang thiếu nợ gì cô ta sao? Cô nói với thanh niên tri thức Trương: "Đúng vậy, hôm nay tôi với từ đơn vị bộ đội về, thật ra là sắp đón tết nên mới quay lại. Cô đây là đi huyện thành mua đồ sao?"
Thanh niên tri thức Trương: "Gửi thư cho gia đình tôi, vốn dĩ phải chờ tới cuối tuân nhưng không ngờ hôm nay có xem nên hôm nay sẽ đi. Nói đến đồ vật lúc ngày giao dịch, đón tết, đồ vật ngày hôm đó chắc chắn rất nhiều."
Lâm Y Y: "Ngày đó đồ vật chắc chắn sẽ rất nhiều, đều là chuẩn bị hàng tết, có thể nói là thời điểm náo nhiệt nhất trong năm”
Thanh niên trí thức Trương: "Trong thành phố chúng tôi không có ngày giao dịch này, lúc lần đầu tiên nhìn thấy còn cảm thấy khá lạ lãm."
Lâm Y Y: "Trong thành có Cung Tiêu Xã, cửa hàng bách hóa, có nhiều nơi để mua đồ vật, mà ở nông thôn thiếu nơi bán vật tư, cho nên ngày giao dịch giúp mọi người ít bận hơn."
Thanh niên trí thức Trương gật gật đầu, cũng phải thừa nhận cái ngày giao dịch này thật sự có nhiều chỗ tốt.
Hai người dù sao cũng không thân thiết, bàn tán xong ngày giao dịch liền cũng không có tiếp tục, ở trên xe bò yên tĩnh trở lại, mọi người đều ngồi giữ yên lặng, đi thẳng đến huyện thành.
Lâm Y Y vừa đến huyện thành, trước tiên đi xem nhà, lúc nhìn thấy trong phòng, hơi ngạc nhiên, sau đó lại nhìn thấy rõ ràng là Lâm Trân đã hiểu rõ.
Lâm Trân cũng thấy Lâm Y Y, ngạc nhiên vui vẻ nói: "Chị đã về ạ?"
Lâm Y Y: "Hôm nay vừa trở về, còn chưa có đi đại đội sản xuất Thượng Lâm thăm các em, nhưng mà gặp ở đây cũng giống nhau, em sắp sinh, ở tại huyện thành cho an toàn, đến lúc đi bệnh viện sinh từ hẻm cũ đến bệnh viện cũng rất gần. Cả đời người con gái, có một số nơi không thể tạm chấp nhận được đặc biệt là chuyện sinh con."
Lâm Trân nghe thấy lời quan tâm của Lâm Y Y, tự nhiên thấy vui vẻ: "Chị cả yên tâm, em biết rồi. Lần này ở huyện thành, mẹ em cũng cùng đến, nhưng mà sắp đến tết nên bà ấy phải ve nhà, đổi lại em họ của em đến, em họ em đến giúp giặt quần áo."
Lâm Y Y: "Cần phải có người chăm sóc, người người thai phụ như em phải chú ý an toàn."
Lâm Trân bọn họ ở đây, không có động gian phòng đó của Lâm Y Y, tới nhà người khác sống, ngủ ở trong phòng chủ nhà có hơi kỳ cục, cho nên Lâm Trân và em họ cô ngủ ở phòng dành cho khách, Lâm Đại Quân ngủ trên giường ở phòng bếp. Đến cuối tuần, em họ Lâm Trân sẽ về nhà, Lâm Đại Quân sẽ chăm sóc cho Lâm Trân.
Lâm Y Y ở chỗ này ngồi một lúc, cũng không có nhìn thấy em họ của Lâm Trân, cô xem thấy thời gian không còn sớm nữa nhanh nói lời tạm biệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận