Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 157 Ban nha 2

Chuong 157 Ban nha 2Chuong 157 Ban nha 2
Chẳng qua: "Anh bán một căn nhà cho em, giá 1000 đồng, thế nào?" Sau khi chuyển nhà, Lâm Y Y một tháng có thể lãnh 20 cân lương thực, dựa theo giá cả lương thực hiện tại, dù khoai lang khoai tây hai đông một cân, một tháng cũng trị giá 40 đồng, thêm dầu, thịt, một năm phải sáu bảy trăm, cho nên anh Vương cảm thấy mình trừ một ngàn cũng không có quá đáng.
Lâm Y Y: "Được." Thật sự, Lâm Y Y thoải mái đồng ý cũng là có nguyên nhân. Không chỉ là bởi vì lương thực hàng hoá, mà còn đến cuối năm 60, đặc biệt là năm 62 ra, nạn đói đã nguôi ngoai bớt, đến lúc đó có đất tư nhân, rau dưa sẽ rất rẻ, nhưng mà trong thành, không bao giờ sẽ không chê nhiều rau dưa, cho nên công thức trồng giá đỗ cũng không đáng giá nữa. Dù sao Lâm Y Y sẽ bán cho anh Vương với giá này, cô cũng không áy náy, bởi vì anh Vương trong vòng hai năm có thể kiếm lại tiền vốn. Chờ lương thực ổn định lại, lợi nhuận tuy ít, nhưng giá đỗ vẫn có thể kiếm tiên được.
Tiếp theo, hai người bàn về vấn đề nhà ở, cũng hẹn thời gian xem nhà.
Lúc sau, Lâm YY dùng tiên 40 cân mầm đậu xanh tổng cộng 60 đồng, lấy ra 20 đồng tiền vốn, dùng 40 đồng để mua đồ ăn, năm cân khoai sọ, năm cân bí đỏ, ba cân cà tím, hai cân củ sen, năm cân cải trắng. Đây đều là đồ ăn để được lâu, không dễ hỏng, Lâm Y Y mua nhiều chút, chỉ là không muốn ba ngày hai lần chạy đến nơi này.
Chờ đến khi Lâm Y Y đi ra ngoài, nhìn thấy Tiêu Vũ đứng ở cửa, Lâm Y Y: "Sao anh lại ở đây?"
Tiêu Vũ: "Em vẫn chưa đi ra, anh ở đây nghe ngóng tình hình." Không có tin tức, có lẽ cô vẫn đang an toàn. Hơn nữa, anh đã điều tra rất rõ ràng thông tin anh Vương, cũng biết người này làm việc rất đúng mực, cũng là vì thế nên anh mới để Lâm Y Y và anh ta qua lại.
Lâm Y Y: "Em muốn bàn bạc với anh, hôm nay em bàn bạc một khoản mua bán lớn."
Tiêu Vũ: “Mua bán cái gì?"
Lâm Y Y: "Em bán công thức làm mầm đậu, anh Vương dùng một căn nhà và một 1000 đồng đổi với em, ngày mai sẽ đi xem nhà, nếu nhà không có vấn đề gì thì sẽ sang tên, sang tên xong, em sẽ có hộ khẩu huyện thành, cũng có lương thực hàng hoá, như vậy, lương thực của nhà chúng ta nhiều hơn, đến lúc đó chúng ta cũng sẽ dư ra một chút, gửi về quê."
Tiêu Vũ nắm lấy Lâm Y Y tay: "Được." Chữ "được"có chút nặng nà.
Ban ngày.
Anh Vương cùng Lâm Y Y đi xem nhà, nhà này cũng là nhà biệt lập, nhưng mà diện tích không lớn bằng nhà của cán bộ công an bọn họ, căn nhà ở trong hẻm trên đường Lục Đại của huyện thành. Đường Lục Đại có hơi cũ, không giống như những ngôi nhà dành cho gia đình và công nhân viên chức hiện tại, những ngôi nhà này được xây dựng từ rất sớm, thậm chí có khả năng là trước thời kiến quốc.
Anh Vương: "Thế nào?" Lâm Y Y: "Nhà này đáng tin cậy sao?”
Anh Vương nói: "Việc sang tên nhà được thực hiện theo đúng trình tự nên em có thể yên tâm”
Lâm Y Y: "Nhà này là của anh sao? Sau này sẽ không có chuyện rắc rối gì chứ?"
Anh Vương: "Nhà này là của cha anh để lại cho anh, không có vấn đề gì khác, nếu có vấn đề tới tìm anh, anh ở đâu em cũng biết, không cần lo lắng."
Lâm Y Y nói: "Vậy được, tuần này em về quê nhận giấy chứng nhận rồi quay lại tìm anh Vương làm thủ tục." Thật ra, Lâm Y Y có thể định ra được như vậy, vẫn là Tiêu Vũ cùng hỏi thăm cho cô, Tiêu Vũ đã nói, anh Vương là người đáng tin cậy, Lâm Y Y vừa nghe đã hiểu rõ, người đàn ông của cô đã điều tra anh Vương.
Anh Vương nói: "Vậy đến lúc đó em gái không thể bán mầm đậu nữa."
Lâm Y Y nói: "Anh Vương yên tâm đi, em vẫn hiểu quy củ."
Sau khi người hai chia tay nhau, Lâm YY ôm Lâm Ngũ Đệ về nhà nấu cơm trưa. Sáng sớm mua đồ ăn 40 đồng, đến trưa nhất định phải ăn một chút, mỗi lần sáng sớm lúc đi giao dịch đều là Tiêu Vũ đưa cô đi, mặc dù cô là vì gia đình nhỏ của bọn họ, Tiêu Vũ đưa cô đi cũng là nên làm, nhưng nên làm là một chuyện, người đàn ông đau lòng lại là một chuyện khác. Người phụ nữ không thể để mỗi chuyện đều trở thành việc người đàn ông nên làm mà người đàn ông cũng cần động viên, cần an ủi, cần sự yêu thương của người phụ nữ.
Giữa trưa, Lâm Y Y làm khoai sọ và cà tím kho, sau đó làm màn thầu trắng, cô không nỡ nấu gạo thành cơm làm bữa ăn chính, nên chỉ lấy ra một ít nấu cháo.
Chờ Tiêu Vũ quay về, Lâm Y Y liên nói với anh những chuyện xảy ra trong hôm nay.
Về căn nhà trên đường Lục Đại mà Lâm Y Y nói, Tiêu Vũ không thấy ngạc nhiên, sau khi anh điều tra xong thân phận của anh Vương nên anh biết về bất động sản của anh ta, vì thế cũng biết anh Vương có nhà trên đường Lục Đại. Tiêu Vũ nói: "Sau bữa cơm tối anh sẽ quay lại đại đội nhận giấy chứng nhận, nhận giấy chứng nhận xong sẽ quay lại, sáng mai em đã có thể sang tên rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận