Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 549 Hoảng hốt

Chương 549 Hoảng hốtChương 549 Hoảng hốt
Lâm Y Y: "Được, tôi biết rồi, cảm ơn lời nhắc nhở của cô."
Chủ nhiệm lớp ba: "Tôi cũng không nhắc nhở gì cả.' Cô ta có thể không muốn thừa nhận chính mình nhắc nhở cái gì, lỡ như chuyện này bị người trong cuộc biết rồi, không phải sẽ ồn ào đến trên người cô ta sao?
Lâm Y Y không tiếp tục đề tài này, vừa nấy cô quan sát kỹ chủ nhiệm lớp ba, cảm thấy cô ta không giống như là người đâm thọc, như vậy, chủ nhiệm lớp bốn và lớp năm, ai mới là người kia đây?
Sau đó là lớp số học của Lâm Y Y, chờ sau khi tan lớp, trở lại văn phòng, nhìn thấy hiệu trưởng Nhâm cũng ở đó. Cô nghĩ chẳng lẽ hiệu trưởng Nhâm đến bởi vì chuyện đâm thọc kia sao?
Hiệu trưởng Nhâm nhìn thấy Lâm Y Y: "Tan học rồi sao, tôi đang muốn tìm mọi người nói chuyện đây.'
Lâm Y Y suy nghĩ, trở lại chỗ ngồi của mình.
Hiệu trưởng Nhâm: "Là như vầy, trường học của chúng ta muốn tăng cường một cương vị, là cương vị quản lý, trong lòng mọi người có người thích hợp có thể đề cử cho tôi." Trường học tuyển cương vị đều là để người quen đề cử, bởi vì người quen hiểu khá rõ tính cách và phẩm đức của người được đề cử. Nói xong, hiệu trưởng Nhâm nhìn Lâm Y Y nói,'Cô Lâm, hiện tại cô là giáo viên dạy thay, cho nên cô có tư cách ưu tiên chuyển cương vị, trước khi cô đến tôi đã nói, nếu như đến lúc đó cô không muốn làm giáo viên, có thể xin chuyển cương vị."
Lâm Y Y: "Cảm ơn hiệu trưởng Nhâm."
Hiệu trưởng Nhâm gật gu, lại nói: "Có điều tuy rằng cô có tư cách ưu tiên chuyển cương vị, nhưng nếu làm công nhân viên chính thức của trường học thì không thể lại mang đứa nhỏ đến."
Lâm Y Y: “Chuyện này là nên."
Hiệu trưởng Nhậm vốn không công khai chuyện chức vụ giáo dục chính trị, nhưng có người đến cáo trạng chuyện này làm bà ấy ý thức được tâm tư nhỏ của một vài người khác, cho nên liên công khai chuyện này.
Hiệu trưởng Nhậm: "Về chức vụ này, mọi người có người thích hợp có thể đề cử, tôi cũng sẽ phát ra thông báo ở toàn bộ viện chung, đây là thông báo tuyển dụng đối với tất cả quân tẩu ở viện chung." Tuy rằng là thông báo tuyển dụng phát ra cho toàn bộ quân tẩu ở viện chung, nhưng chức vụ này không phải ai cũng có thể đi, người được chọn cuối cùng chắc chắn cũng là trong những người được giáo viên trường đề cử. Bởi vì người giáo viên trường đề cử dám chắc đều kiểm định rồi, biết phải phù hợp điều kiện gì.
Lâm Y Y nói: "Hiệu trưởng, tôi sẽ không chuyển chức, lúc trước bàn tốt rồi, tôi dạy thay cô Lâm Nhạc một học kỳ, học kỳ này chấm dứt, tôi sẽ không đến nữa." Hiệu trưởng Nhậm có chút bất ngờ, tiết của Lâm Y Y bà ấy từng đi nghe qua, bài học rất khá, hơn nữa thái độ của cô đối với học sinh cũng vô cùng mềm mỏng, bà ấy lén thăm hỏi học sinh, tất cả mọi người rất thích cô. Cho nên nghe thấy Lâm Y Y nói không muốn chuyển chức, hiệu trưởng Nhậm còn hỏi: "Sao không muốn chuyển chức?"
Lâm Y Y nói: "Một là mang đứa nhỏ đến trường học sẽ ảnh hưởng đến mọi người, mà tôi lại không thể không mang đứa nhỏ, trẻ con là trụ cột tương lai của tổ quốc, cho nên tôi phải đích thân giáo dục nó. Hai là bình thường chồng tôi đều ở bộ đội, nhưng trong nhà còn người già cần được hiếu kính, cho nên hàng năm tôi đều sẽ dẫn đứa nhỏ đến nhà cũ ở mấy tháng, cũng để đứa nhỏ ở chung với người già trong nhà. Cho nên hai chọn một, chỉ có thể buông bỏ chuyện của trường học."
Thật ra, dựa theo tâm tư của hiệu trưởng Nhậm, nếu Lâm Y Y tham gia cuộc thi chuyển chức, sẽ không có chuyện của người khác, thông báo tuyển chọn cả viện chung, cũng chỉ là trên hình thức, chắc chắn là chọn Lâm Y Y, nếu không giáo viên dạy thay cũng sẽ không chọn cô, nhưng bà ấy thật không ngờ Lâm Y Y thật sự không động tâm. Cũng đúng, mỗi người có một chí hướng.
Hiệu trưởng Nhậm: "Vậy về sau cô đều ở nhà chăm sóc đứa nhỏ?" Có chút đáng tiếc, đồng chí nữ vĩ đại như vậy, sao lại không muốn làm việc chứ?
Lâm Y Y: "Không phải, chờ sau khi đứa nhỏ đi học tiểu học." Đến lúc đó lại trù tính tiếp. Nhất là mười năm sau cải cách mở ra, Lâm Y Y muốn làm việc của mình, đương nhiên, cũng không phải cô muốn kiếm đồng tiền lớn vân vân, mà là không muốn mỗi ngày đi làm chín giờ đi năm giờ về, mình làm ông chủ, thời gian tự do, vậy mới thích.
Nhưng mà, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, chờ tương lai, cô chết rồi, rời khỏi thế giới này, trở lại thế giới cũ, vậy hết thảy của nơi này, cô lại nên buông bỏ thế nào?
Trong văn phòng có một giáo viên nữ căng thẳng trong lòng, nếu Lâm Y Y không tính nhận lời mời chuyển chức, như vậy lúc trước chuyện viết thư đâm thọc không phải lãng phí sao? Nghĩ đến đây, cô có chút hoảng hốt.
Hiệu trưởng Nhậm nói: "Cô đã có tính toán, tôi cũng sẽ không miễn cưỡng cô." Bà ấy đã yêu cầu Lâm Y Y đến dạy thay, dù sao cũng không thể miễn cưỡng người ta đến chuyển chức? Hơn nữa đây là tự do của người ta, bà ấy cũng không miễn cưỡng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận