Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 262 An va

Chuong 262 An vaChuong 262 An va
Hơn nữa, Lý Tuệ Tuệ có nắm chắc, bộ dạng cô ta đẹp, nhà kia nhìn trúng cô ta, không phải bởi vì bộ dạng cô ta đẹp sao? Hy vọng cô ta kết hôn với đứa con ngốc của nhà người ta, sinh ra cháu trai cháu gái có thể đẹp một chút. Ở trong tâm Lý Tuệ Tuệ, Lâm Đại Quân là một dân quê, muốn nắm chặt một dân quê còn không đơn giản à? Cho đến lúc này, Lâm Đại Quân là công nhân, anh rể trong nhà lại là phó cục trưởng cục công an, thể diện này còn không phải của cô ta?
Cho nên, có suy nghĩ này, cô ta lập tức đến nông thôn tìm Dương Quế Lan, đương nhiên, cô ta cũng không nói thẳng chuyện cô ta muốn gả cho Lâm Đại Quân, bởi vì dì nhỏ cô ta từng nói, Lâm Đại Quân đã đính hôn, cho nên cô ta bán thảm ở chỗ Dương Quế Lan, nói mẹ cô ta muốn gả cô ta cho thằng ngốc, cô ta không muốn đi, muốn ở chỗ này mấy ngày.
Dương Quế Lan đau lòng cháu ngoại gái, đương nhiên đồng ý.
Ngày đó Lý Tuệ Tuệ thật sự bị treo chân, chẳng qua khi gặp Lâm Đại Quân bọn họ, cô ta tự giới thiệu, cũng hỏi thăm thân phận của bọn họ, lúc ấy cô ta nói như thế này: "Chào mọi người, tôi tên là Lý Tuệ Tuệ, là cháu ngoại gái của Dương Quế Lan trong thôn, lần đầu tiên tôi đến nông thôn, xin hỏi mọi người là người trong thôn sao? Biết nhà của Dương Quế Lan ở đâu không?"
Lâm Đại Quân nhìn thấy con gái người ta bị treo chân, lại là cháu ngoại gái của nhà thím Quế Lan, liền nói thẳng: "Tôi tên là Lâm Đại Quân, là người trong thôn, tôi mang cô đến nhà thím Quế Lan." Lâm Đại Quân là một thẳng nam sắt thép, không hề nghĩ tới phải đỡ người ta. Có thể cũng chỉ có chị cậu ta bị treo chân ở trước mặt cậu ta, cậu ta mới có thể nghĩ đến đỡ một lát.
Lý Tuệ Tuệ vừa nghe người tự giới thiệu là Lâm Đại Quân, có chút ngoài ý muốn, không nghĩ vừa mới vào thôn đã gặp Lâm Đại Quân. Đương nhiên, cô ta cũng không thể cam đoan Lâm Đại Quân này chính là Lâm Đại Quân trong miệng dì nhỏ, vì thế cô ta lại nói: "Nghe nói trong thôn các anh có anh hùng trông rau trong hố bếp, mọi người đều từng gặp qua chưa?"
Lâm Đại Quân vừa nghe vậy, lập tức kích động: "Đó là chị của tôi, chị của tôi rất lợi hại."
Lý Tuệ Tuệ: "Thì ra anh hùng trồng rau trong hố bếp là chị của cậu, thật lợi hại. Đồng chí Đại Quân, chân tôi bị treo, không thể đi đường, cậu có thể giúp tôi một chút không?”
Sau đó, Lâm Đại Quân và Lâm Tứ Quân giúp đỡ Lý Tuệ Tuệ đến nhà Dương Quế Lan.
Lý Tuệ Tuệ nhìn thấy Lâm Đại Quân đến đây, đôi mắt sáng lên: "Đồng chí Đại Quân."
Lâm Đại Quân nhìn thấy cô ta nghênh đón đi tới, đột nhiên nhớ đến chị cậu ta từng nói tống tiền, ban đầu giả bộ đáng thương, đợi cậu ta nâng người dậy, hoặc là đưa về nhà, người ta lập tức vu vạ cậu ta, hoặc là đòi cậu ta chịu trách nhiệm, hay là đòi cậu ta bồi thường tiền... Nghĩ đến đó Lâm Đại Quân vội vàng lui vê phía sau vài bước: "Đồng chí Lý Tuệ Tuệ, cô cứ đứng ở đó nói chuyện, cô đừng tới gần tôi."
Lý Tuệ Tuệ cứng đờ, nụ cười vốn sáng lạn lập tức tram xuống, qua một hồi lâu, cô ta mới tươi cười một lân nữa, cô tiến tới gân Lâm Đại Quân: "Đồng chí Đại Quân cậu làm sao vậy? Có phải cậu không thoải mái không, tôi muốn đến cám ơn cậu, cậu...' Cô ta còn chưa nói hết, chỉ thấy Lâm Đại Quân không ngừng lui vê sau mấy bước, cô ta tiến bao nhiêu bước, Lâm Đại Quân liên lui vê phía sau bấy nhiêu bước. Như vậy, Lý Tuệ Tuệ không thể không dừng lại bước chân,'Đồng chí Đại Quân, cậu làm sao vậy?"
Lâm Đại Quân thấy cô ta dừng, mình cũng dừng bước: "Cô đừng tới gần tôi, thanh danh của đồng chí nữ các cô rất quan trọng, nếu cô tới gần tôi, thanh danh của cô thế nào tôi không giải thích rõ ràng được, đòi tôi chịu trách nhiệm thì làm sao bây giờ? Tôi là người có vợ chưa cưới đã đính hôn rồi, cô cũng không thể liên lụy tôi mất đi thanh danh."
Lý Tuệ Tuệ: "... Cô ta tưởng rằng Lâm Đại Quân quan tâm thanh danh của cô, nhưng cuối cùng nói vòng vòng, lại là quan tâm đến thanh danh của bản thân mình, đầu óc người này có bệnh không vậy?
Lý Tuệ Tuệ: "Đồng chí Đại Quân, tôi đến cám ơn cậu, lần trước chân tôi bị treo, cậu đặc biệt giúp đỡ tôi đến nhà dì nhỏ của tôi."
Lâm Đại Quân: "Cô không cần cảm ơn, nếu biết cô sẽ quấn quít lấy tôi, tôi chắc chắn sẽ không giúp đỡ cô.'
Lý Tuệ Tuệ: "...' Người này có mắt không vậy? Bộ không nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của cô ta sao?
Lâm Đại Quân: "Chị của tôi nói, có người vô duyên vô cớ ngã ở trước mặt em, không phải muốn em chịu trách nhiệm chính là muốn tống tiền em, có phải cô cũng muốn tống tiền tôi không?”
Lý Tuệ Tuệ: ”...'
Lâm Đại Quân: "Tôi nói cho cô biết, tôi không có tiên, giờ tôi ăn của chị tôi, học phí đi học cũng là của chị tôi, chờ tôi đi làm, tiền lương còn phải cho các em trai tôi xây nhà, tôi không có tiền, cô đừng tống tiền tôi."
Lý Tuệ Tuệ: ”...'
Bạn cần đăng nhập để bình luận