Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 664 Em mang thai rồi

Chương 664 Em mang thai rồiChương 664 Em mang thai rồi
Lâm Y Y: "..." Cô mua cả thùng KFC, vậy mà toàn bộ bị ăn sạch, ngoài ra còn uống hai ly trà sữa, hai chén Coca Cola.
Tiêu Vũ: "Mùi vị không tệ."
Lâm Y Y: "Chỉ như vậy?"
Tiêu Vũ hiếm khi cười một tiếng: "Về bộ đội đi, về sau ba bữa cơm đều nhờ em, cô vợ đến từ 50 năm sau.
Lâm Y Y: "Thật sao? Không sao chứ? Đi bộ đội sẽ không bại lộ sao?”
Tiêu Vũ: "Đóng cửa lại, ai quản trong nhà chúng ta ăn cái gì? Đồ vật lấy ra rồi, xử lý hết bao bì trước." Nói rồi, anh sửa sang lại bao bì, dùng lửa đốt trong bếp.
Ngày hôm sau.
Tiêu Vũ mang theo Lâm Y Y và Tiểu Thập Cửu về bộ đội. Trưa hôm đó, Lâm Y Y mua chân gà KFC ở hệ thống Thương Thành. Lâm Ngũ Quân và Tiểu Thập Nhất vừa nhìn thấy chị (me) trở về, thật sự rất vui. Hai tháng này mỗi ngày ăn uống, bọn họ đều không chịu nổi. Chủ yếu là trước kia chị nuôi khẩu vị bọn họ thành kén ăn, đồ ăn nhà ăn bọn họ đều không thích ăn.
Lâm Ngũ Quân sáu tháng cuối năm bắt đầu đi học lần đầu, cũng may trường học bộ đội có trung học cơ sở, nhưng lên phổ thông phải đến huyện thành, đến lúc đó phải ở nông thôn, cũng may tháng 7 năm 77 cậu tốt nghiệp trung học. Lâm Y Y tính qua, sáu tháng cuối năm đó, cậu có thể tham gia thi tốt nghiệp trung học, cho nên công việc cũng không cần tìm, tốt nghiệp trung học xong, để cậu ở nhà tiếp tục đọc sách.
Về việc hôn nhân của Lâm Ngũ Quân, Lâm Y Y cũng không định, dù sao đi đại học, quan hệ xã hội, quan hệ nhân mạch và kiến thức đều sẽ thay đổi, có lẽ ở nơi đó cậu sẽ tìm được cô gái mình ngưỡng mộ.
Lâm Ngũ Quân: “Chị, chân gà này ăn ngon thật, ăn quá ngon.”
Chân gà KFC đương nhiên ngon, chiên dầu rất giòn.
Lâm Y Y: "Em thích thì ăn thêm mấy miếng, lần sau chị lại làm cho em."
Lâm Ngũ Quân: "Cảm ơn chị."
Tiểu Thập Nhất: "Con cũng thích." Tiểu Thập Nhất hiện nay đã đi học năm thứ hai."Mẹ, đến tối còn có thể làm chân gà này sao?"
Lâm Y Y: "Tối thì không được nha, nửa tháng chỉ có thể ăn một lần, bữa tối trong nhà không có chân gà." Dù có thể mua trên hệ thống thương thành, nguồn gốc đồ vật cũng không dễ nói.
Tiểu Thập Nhất thở dài.
Tiêu Vũ thừa dịp con trai thở dài, ăn nốt miếng chân gà cuối cùng. Ranh con, nếu không phải anh phát hiện bí mật của vợ, bọn chúng cũng không có chân gà ăn đâu... A, vợ anh nói qua, đây là KFC.
Tên này cũng rất kỳ quái.
Một năm sau.
Nửa cuối năm 72, cũng chính là tháng 7, Lâm Tứ Quân tốt nghiệp trung học rồi kết hôn với Giang Tiểu Thố. Đồng thời, Lâm Tam Quân khỏi hẳn làm thủ tục chuyển nghề ở bộ đội, cậu đến đồn công an trên trấn Dương Quang, làm một công an.
Lâm Tam Quân trở thành công an của cục công an trên trấn, Ứng Song thành bác sĩ trong viện y tế đại đội sản xuất Thượng Lâm, hai vợ chồng vô cùng nổi tiếng ở đại đội sản xuất Thượng Lâm. Dù sao ở thời đại này, công an và bác sĩ là ngành nghề cực kỳ khó lường, hơn nữa một người là quân nhân chuyển nghề, một người là con liệt sĩ.
Lâm Đại Quân là công nhân, Trương Hiếu Quân đến đại học công nông binh, Lâm Tam Quân là cảnh sát, Lâm Tứ Quân là đàn ông vừa mới kết hôn, trước mắt còn chưa có công việc. Nhưng Lâm Tứ Quân và Giang Tiểu Thố cũng không sốt ruột, Lâm Tứ Quân nuôi heo 10 năm, tiền bán phiếu thịt thêm tiền trứng gà, cũng có hơn 200 đồng, Giang Tiểu Thố là con gái doanh trưởng, cha mẹ trong nhà cũng quan tâm cô ấy, cho nên cô ấy cũng có trăm đồng áp đáy hòm, cũng bởi vậy hai vợ chồng cũng có tự tin không nóng nảy.
Lâm Tứ Quân là người tùy tiện, cậu không biết giữ tiền, cũng không biết quản tiên, cho nên sau khi kết hôn, cậu liền giao tiền cho Giang Tiểu Thố. Tính cách Giang Tiểu Thố dịu dàng, từ nhỏ giúp đỡ Giang thị làm việc nhà, chăm sóc em trai em gái, cô ấy rất thích hợp quán xuyến gia đình.
Giang Tiểu Thố xới cơm xong, bưng đến trước mặt Lâm Tứ Quân: "Hôm nay câu được hơi nhiều tôm to."
Lâm Tứ Quân: "Nạn đói khi ấy, nhà của bọn anh không có lương thực, nên dùng thịt tôm làm lương thực, sau đó còn cầm thịt tôm đổi lương thực phụ, đây là thứ chị anh phát hiện."
Giang Tiểu Thố: "Chị cả thật thông minh."
Lâm Tứ Quân: "Đó là đương nhiên, là chị cả anh mà. Hai ngày nữa anh phải đi thị trấn nhìn thử, xem nhà xưởng nào đang thông báo tuyển dụng."
Giang Tiểu Thế: "Hai ngày nữa là tháng 9, thời tiết tháng 8 nóng bức, qua tháng 8 tới tháng 9 anh hãy đi tìm." Giọng nói của cô ấy, mang theo nụ cười nhạt nhìn Lâm Tứ Quân,/'Không em không đi đâu.”
Lâm Tứ Quân: "Hả? Em không muốn làm công nhân hả?" Bọn họ kết hôn đầu tháng bảy tháng, qua mấy ngày nữa là được hai tháng.
Giang Tiểu Thố cười lắc đầu: "Không phải. Em...' Cô ấy cười sờ bụng,'Em mang thai rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận