Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 555 Nhi Quan muon ket hon 1

Chuong 555 Nhi Quan muon ket hon 1Chuong 555 Nhi Quan muon ket hon 1
Trong phòng làm việc, cô Chương và cô Hoàng cãi nhau, cho nên không có tránh người bên ngoài. Nếu như nói ngay từ đầu, mọi người nghe không hiểu các người nói gì nhưng khi nhắc tới Lâm Y Y, mọi người lập tức hiểu.
Cô Chương: "C6. Cô ta lại nhìn những người bên ngoài, họ đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cô ta. Cô ta không làm ầm ï lên nữa, cô ta biết tiếp tục quấy tiếp thì mọi chuyện sẽ càng hư bột hư đường hết. Vốn di dựa theo thành tích học của Chương Niệm, vị trí giáo viên chính là vô cùng nắm chắc, nhưng bởi vì cô Hoàng nói, cô Chương không thể tham dự bỏ phiếu mà cô Hoàng sẽ chọn người khác, cho nên hai người giáo viên khác cũng không chọn Chương Niệm. Mọi người đều tuy hòa hợp bên ngoài nhưng sau lưng có lẽ sẽ có mâu thuẫn. Hơn nữa, cô Chương và Chương Niệm là chị em ruột, mấy người họ đã thấy cô Chương rồi nên cũng không muốn Chương Niệm tới, dù sao vị trí này khá đặc biệt.
Sau khi tan học, Lâm Y Y về tới nhà, nói chuyện này cho Tiêu Vũ nghe. Tiêu Vũ nhíu mày, anh không có hứng thú với những chuyện của phụ nữ với nhau, chẳng qua chuyện có liên quan tới vợ mình, anh sẽ kiên nhẫn nghe hết.
Mà giữa cô Chương và cô Hoàng cũng hoàn toàn vỡ lở vì chuyện lần này.
Chẳng qua, Lâm Y Y cũng mặc kệ các cô vở lở hay không, bởi vì trường học nghỉ mà thời gia cô dạy thay cũng kết thúc.
"Chị ơi... Chị... Sáng sớm, tiếng của Lâm Tứ Quân đã vang vọng trong sân.
Lâm Y Y bọc theo áo lông, ôm bình giữ ấm tay, đi ra ngoài nhà, nhìn thấy Lâm Đại Quân và Lâm Tứ Quân tới. Giữa mùa đông thế này, hai người họ đều mặc áo bông, nhưng cái mũi đã hồng lên vì lạnh cóng.
Lâm Y Y vội vàng cho họ một chén trà nóng hầm hập: "Sao các em lại tới đây? Giua mùa đông thế này cũng không sợ lạnh à."
Lâm Đại Quân: "Nghỉ rồi nên tới đây, Tiểu Trân cũng sắp sinh rồi."
Lâm Trân mang thai tháng năm, đến bây giờ đã tròn chín tháng, sắp sinh rồi.
Càng tới thời gian sinh, Lâm Đại Quân càng căng thẳng, tâm trạng cậu ta lo lắng không yên. Nói thật thì khi cô ấy mang thai, một người sắp làm cha như cậu ta phải vui sướng, nhưng cậu ta còn chưa chuẩn bị làm cha. Nói tới cũng phải hiểu thêm một chút, thức ăn từ trong miệng cậu ta còn phải phân ra một phần nữa, chia cho đứa nhỏ ăn đấy.
Lâm Y Y nói: "Sắp sinh rồi, vừa vặn là tháng giêng, trong tháng thì mẹ vợ em có tới giúp đỡ không?”
Lâm Đại Quân: “Có ạ, em đã nói với mẹ vợ rồi, người khác tới em không yên lòng, mẹ vợ tới thì chúng em sẽ đưa tiền thêm."
Lâm Y Y: "Được rồi, có mẹ vợ em ở đó, thì mọi chuyện cũng sẽ an tâm hơn." Lâm Đại Quân: "Lần này chúng em tới, còn có một việc muốn nói với chị."
Lâm Y Y: “Chuyện gì vậy?”
Lâm Đại Quân: "Nhị Quân muốn kết hôn."
Phụt... Lâm Y Y phun ra ngụm trà nóng đang uống dở: "Em nói cái gì? Chị nghe nhầm à?”
Lâm Đại Quân: "Không có, Nhị Quân muốn kết hôn."
Lâm Y Y: "..." Chuyện này giống như sấm sét giữa trời quang: "Thành đôi với ai vậy?"
Lâm Tứ Quân cười ha ha nói: Cung là thanh niên trí thức, là một nữ thanh niên trí thức.'
Lâm Đại Quân liếc mắt sang: "Người kết hôn với Nhị Quân dĩ nhiên là nữ thanh niên trí thức, chẳng lẽ còn là nam thanh niên trí thức được à?"
Lâm Y Y nói: "Đừng ngắt lời nữa, là nữ thanh niên trí thức nào vậy?”
Lâm Tứ Quân: "Một nữ thanh niên trí thức tên là Phương Phương, anh của cô ấy cũng là thanh niên trí thức luôn, tên Phương Tào."
Lâm Y Y hoàn toàn không có ấn tượng nào với tên Phương Phương, chẳng qua chuyện kết hôn của Trương Hiếu Quân, cô vẫn hơi tò mò: "Vậy cậu ta dự định kết hôn thế nào? Kết hôn luôn trong ký túc xá của xóm thanh niên trí thức à?"
Lâm Tứ Quân: "Cũng không phải, anh ta nói với anh cả là tốt xấu gì mọi người cũng là anh em.
Anh ta cũng không cân nhà mới trong nhà chúng ta làm gì, nhưng nhà cũ thì có thể tặng lại cho anh ta.
Lâm Y Y: "Đó là nhà của Tiểu Ngũ, các em không đồng ý chứ?"
Lâm Đại Quân: "Không có, em làm gì đồng ý được? Em nói với cậu ta như vậy thì không được.
Cậu ta đã được cho đi, nhà chúng ta không có tiên bạc gì dĩ nhiên không thể nào xây nhà cho cậu ta."
Lâm Y Y: 'Ừm." Nếu như năm đó, lúc cậu ta được nhận làm con nuôi rời đi, 200 đồng tiền mà nhà họ Trương cho, cậu ta không lấy đi theo, vậy lần này trở vê, nhà cũ cho cậu ta một cái cũng là chuyện nên làm. Nhưng cậu ta cầm hai trăm đồng kia vô cùng vui sướng, Lâm Y Y muốn chính là cắt đứt sạch sẽ quan hệ với cậu ta, cho nên mới trả hai trăm đồng kia lại, nếu không sao có thể trả lại hai trăm đồng này chứ. Vào lúc đó, với những người không có đồng nào mà nói thì chỉ có nguyên chủ là có ba mươi đồng tiền bán máu, với nhà họ Lâm mà nói sao mà không quý trọng cho được? Chẳng qua: "Vậy cậu ta tính thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận