Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 446 Theo quan 4

Chuong 446 Theo quan 4Chuong 446 Theo quan 4
Lâm Y Y quay đầu lại, chỉ thấy một cô gái mặc váy cúi đầu, cô không thấy khuôn mặt của cô gái.
Lâm Y Y lấy ra một viên thuốc say tàu, thật ra thuốc say tàu phải uống nửa tiếng sau khi lên thuyên mới có hiệu quả, cũng không biết bây giờ có tác dụng hay không, nhưng thử xem xem, cô lại đổ ra một viên mơ khô, đưa qua cùng: "Cho nè, bên tôi có thuốc say tàu, còn có mơ, cô thử xem xem có tác dụng hay không."
Cô gái mặc váy ngẩng đầu, cũng là người trẻ tuổi, diện mạo không tệ, nhưng sắc mặt tái nhợt.
Cô ấy suy yếu cười cười: 'Cám ơn." Sau đó trực tiếp nuốt thuốc, sau khi nuốt thuốc, lại lấy ra một ấm nước quân dụng, sau đó ngậm mơ khô ở trong miệng. Mơ khô ê ẩm tràn ngập vị giác, khiến suy nghĩ của người ta bị vị chua này hấp dẫn, quả thật tốt hơn lúc trước nhiều. Cô ấy lại nói: "Nghỉ rồi."
Lâm Y Y: "Không có gì." Sau đó trở lại chỗ ngồi của mình, thật sự là mùi vị bên này có hơi nặng.
Bởi vì trên mặt đất đều phun ra gì đó, cho nên một dãy này chắc chắn không thể ngồi, mọi người ngồi ở bên này dời vị trí, cô gái đó ngồi xuống phía sau Lâm Y Y bọn họ. Phía sau có động tĩnh, Lâm Y Y quay đầu lại, thấy là đối phương, cô cười cười. Cô gái cũng cười cười, nhìn thấy Tiêu Vũ mặc trạng phục huấn luyện màu xanh biếc của quân đội ngồi bên cạnh Lâm Y Y, cô ấy nói: "Mọi người đi bộ đội hả?"
Lâm Y Y nói: 'Đúng vậy, cô cũng đi?”
Cô gái cười gật gật đầu: "Đúng vậy, tôi đến bộ đội làm giáo viên tiểu học. Đúng rồi, tôi tên là Lâm Nhạc, xin hỏi cô xưng hô thế nào? Tôi còn chưa cám ơn cô, đợi đến bộ đội, tôi mời cô ăn cơm."
Lâm Y Y: "Không cần khách sáo như vậy, tôi tên là Lâm Y Y, tôi theo quân."
Lâm Nhạc: "Chúng ta đều họ Lâm nè, cảm thấy thật thân thiết, còn là lần đầu tiên tôi gặp phải người họ Lâm, rõ ràng đều trong trăm họ Trung Quốc, nhưng cảm thấy họ Lâm hình như không nhiều lắm."
Lâm Y Y: "Phải không?" Khi cô đi học, hình như gặp không ít người họ Lâm.
Trong lúc trò chuyện, thuyền tới bến tàu.
Khi rời thuyên có thím Vương và Lâm Nhạc giúp đỡ, không cần Tiêu Vũ chạy hai lần, Lâm Y Y đẩy xe trẻ con, chỉ khi cần từ trên thuyền lên bờ, thím Vương và Lâm Nhạc giúp cô nâng xe trẻ con một chút là được.
Tiểu Thập Nhất ngồi ở trên xe trẻ con, bởi vì đang ngủ, cho nên rất im lặng.
Nâng xe trẻ con lên bờ, Lâm Y Y tỏ vẻ cảm ơn với các cô: "Thật sự là cám ơn thím Vương và đồng chí Lâm Nhạc."
Thím Vương: "Cảm ơn gì đâu, chỉ nâng đồ thôi mà."
Lâm Nhạc: "Không cần khách sáo như vậy."
Vài quân nhân đứng ngay bờ biển, đều đến chờ người, đoán là trên thuyền có người nhà bọn họ, nhưng khi nhìn thấy Tiêu Vũ, tất cả mọi người chào hỏi: "Đoàn trưởng Tiêu."
"Đoàn trưởng Tiêu đón chị dâu về sao?"
Lâm Nhạc đi ở phía trước, nghe thấy lời nói của sĩ quan, tâm mắt dừng ở trên người Tiêu Vũ, trẻ tuổi như vậy đã cấp đoàn?
Tiêu Vũ nói: “Đây là vợ tôi Lâm YY' Sau đó lại giới thiệu bọn họ với Lâm Y Y. Ở thời đại này, bình thường người văn hóa không cao, hoặc là người tính cách khá thẳng thắn, khi giới thiệu bạn đời, đều sẽ nói đây là bà xã tôi, bình thường người có trình độ văn hóa khá cao, tính cách tương đối ổn trọng hoặc là nhã nhặn, đều sẽ giới thiệu đây là vợ của tôi. Tiêu Vũ cũng không phải một người thẳng thắn, văn hóa của anh rất cao, tính cách trầm ổn, cho nên bên ngoài, anh sẽ dùng vợ để hình dung Lâm Y Y, mà ở quê nhà, ở trong nông thôn, anh sẽ dùng bà xã để hình dung, đây là chỗ tỉ mỉ của anh.
Lâm Y Y: “Chào mọi người."
Quân nhân: “Chào chị dâu.”
Tiêu Vũ: "Chúng ta về bộ đội trước, trở ve còn phải thu dọn."
Quân nhân: “Ngài trước."
"Đoàn trưởng Tiêu." Có thanh niên chạy tới, sau đó đưa tay tiếp nhận đồ trong tay Tiêu Vũ. Lại chào hỏi Lâm Y Y,"Chị dâu, cuối cùng mọi người cũng đến đây."
Tiêu Vũ cũng không khách sáo, đưa một nửa cho cậu ta, còn lại tự mình xách theo, lại giới thiệu với Lâm Y Y: "Đây là Tiểu Hà, Hà Kính, lính cảnh vệ của anh."
Lâm Y Y: "Chào đồng chí Hà, vốn đã sớm đến đây, nhưng đứa nhỏ còn nhỏ, ra ngoài tôi lo lắng, cho nên chậm chút, trong khoảng thời gian này vất vả anh chăm sóc anh Vũ."
Hà Kính cười nói: "Chị dâu khách sáo, hoan nghênh chị dâu đến bộ đội."
Từ bến tàu đến bộ đội có lộ trình đi xe nửa giờ, nếu là bình thường, bọn họ không có đồ gì, Tiêu Vũ dẫn Lâm Y Y đi nhận thức hoàn cảnh nơi này một chút, cũng không tệ, nhưng bây giờ có đồ đạc, hơn nữa còn không ít đồ, đứa nhỏ lại còn nhỏ, một đường này đi thế thì không thích hợp, cho nên khi Tiêu Vũ về nhà, lập tức dặn dò với Hà Kính, bảo hôm nay cậu ta tới sớm đón người.
Xe Hà Kính dừng ở phía trước, ở trong bến tàu này, dễ thấy nhất ngoại trừ ngư dân câu cá, chính là xe của Hà Kính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận