Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 183 Hệ thống thương thành 2

Chương 183 Hệ thống thương thành 2Chương 183 Hệ thống thương thành 2
Con người có tiền rồi sẽ tiêu tiền không kiềm chế được, sau khi mua quần lót, cô lại mua một đôi giày giải phóng cho Tiêu Vũ. Khi mua một ít, nghĩ tới giày vải của mình, đây là đôi các em trai nhà họ Lâm dùng thịt tôm khô đổi lấy cho cô, cô lại muốn mua giày giải phóng cho các em trai nhà họ Lâm, nhưng cô nhịn. Tuy rằng gần đây biểu hiện của các em trai không tồi, nhưng thưởng chỉ cần một lần thôi, nhiều hơn một lần, ngược lại sẽ không quý trọng, nghĩ rằng món đồ này đến rất dễ dàng.
Tiếp theo, cô lại nhìn áo lông cừu, chính cô mua một cái áo cổ tròn màu vàng nhạt, màu đen cao cấp, mua cho Tiêu Vũ một bộ áo cổ thấp xanh ngọc. Về phần mua nhiều đồ vật như vậy, cô cũng kiếm cớ rồi, cô mới vừa cầm tiền nhuận bút in ấn không phải sao? Rất có tiền.
À đúng rồi, còn có thứ quan trọng giống vậy, sữa rửa mặt, cô mua sản phẩm sữa rửa mặt trong nước êm dịu không kích thích, thân thể này của cô mới 15 tuổi, mặt dầu vân vân vẫn chưa dùng, chỉ rửa trên mặt một chút thì tốt rồi. Sữa rửa mặt bỏ vào trong ngăn kéo, sau này đợi sau khi Tiêu Vũ đi làm lại dùng, bình thường khóa lại. Nhưng nhãn sữa rửa mặt của cô đều xé ra, không có chữ, cho nên cũng không nhìn ra manh mối, hơn nữa còn là loại ống trắng, lại nói tiếp cũng không đặc biệt gì. Sau đó cô lại mua xà phòng, là loại xà phòng thủ công, bóng loáng không có khắc chữ, một cục màu vàng nhạt, người không biết tình hình còn tưởng rằng là xà phòng lưu huỳnh nữa.
Mua đồ vật xong, Lâm Y Y tiếp tục xem hệ thống thương trường, sau đó cô phát hiện, vậy mà hệ thống thương thành cũng có mua sắm xe, nghĩ muốn cái gì, có thể thu mua trước, thật sự là quá tuyệt vời. Sau đó, Lâm Y Y thấy cái gì cũng cảm thấy cần thiết, đều ném vào xe mua sắm.
Cuối cùng, tới rạng sáng năm giờ, cô còn đang thu mua trong sự hưng phấn, nhìn lên thời gian không còn sớm, ánh mắt không mở ra nổi, cô quyết định ngủ, trước khi ngủ, lại tiêu không ít tiền. Mua hai cái áo khoác cho trẻ con, chỉ dùng vải màu lam để may đồ lao động, mặc ở quần áo ở bên ngoài, cái này còn tốt hơn yếm ăn cơm. Sau đó... Lại mua hai cái quần yếm vải nhung sợi cho Lâm Ngũ Đệ... Sau đó nữa mua hai cái quần dài vải nhung sợi để cô mặc, một cái màu đen, một cái là màu xám đậm... Cuối cùng, mua cho mình một cái áo ngực vải bông màu đen, mua cho Lâm Ngũ Đệ một cái áo lông quân đội màu xanh biếc, một cái xanh ngọc, lý do chưa mua áo lông cừu cho Lâm Ngũ Độ, là bởi vì làn da của trẻ con yếu ớt, áo lông sợi bông mặc thoải mái hơn áo lông cừu, có vài áo lông cừu mặc sẽ ngứa.
Buổi sáng, Lâm Y Y bị giọng nói lớn tiếng của bà nội Vương đánh thức: "Cháu gái Nhất Nhất, đi nhận phúc lợi của cư dân”
Lâm Y Y mang theo đôi mắt đen thui rời giường, mở cửa, ló đầu ra: "Bà nội Vương, hôm nay cháu không đi, người có chút không thoải mái. Hơn nữa đồ đạc có hơi nhiều rồi, cháu cũng lấy nhưng mà, đợi anh Vũ nhà cháu trở lại đã."
Bà nội Vương lập tức lo lắng nói: "A ôi, cháu có nặng lắm không?"
Lâm Y Y: "Đừng lo, cháu nghỉ ngơi một chút, bà nhanh đi nhận phúc lợi đi." Bà nội Vương: "Vậy bà di đây, nếu cháu có cần thì chờ bà trở lại rồi nói với bà."
Lâm Y Y: "Đã biết."
Sau khi bà nội Vương đi rồi, Lâm Y Y hữu khí vô lực cả người bổ nhào vào trên giường, sau đó... Lâm Ngũ Đệ bị cô đặt ở dưới chăn mở mắt ra.
Lâm Y Y nhìn thấy bộ dạng ngơ ngác của cậu, hôn ở trên mặt cậu một cái.
Lâm Ngũ Đệ phát ra tiếng cười khanh khách, hai tay ôm lấy cổ Lâm Y Y: "Chị ơi."
Lâm Y Y nhéo mặt của bé, nhẹ nhàng: "Thức dây, ăn sáng nào." Về phần bữa sáng chắc chắn là mua rồi, có thể mua sẵn ở hệ thống thương thành, ai còn đi nấu nữa?
Lâm Y Y rời giường, mặc áo lông bông quần bông được thợ may bên kia may, áo lông cừu màu vàng nhạt mua ở hệ thống thương thành, quần lót nhung sợi màu đen, sau đó cột kiểu tóc công chúa, cả người nhìn qua vô cùng ngoan ngoãn.
Tiếp theo mặc quần áo cho Lâm Ngũ Đệ, đầu tiên là áo bông quần bông của thợ may bên kia may, lại là áo lông màu xanh ngọc, quần yếm nhung sợi màu đen, cuối cùng là áo khoác chỉ dùng vải lao động để may, như vậy cũng không cân lo lắng áo lông sẽ dơ. Hơn nữa mặt trước áo khoác còn có một cái túi thật to. Lâm Ngũ Đệ mặc vào quần áo mới đẹp trai hơn cả thời đại 60, có thể đẹp trai đến thời đại 80.
Thật ra, con nít cũng biết đẹp xấu, dù rằng trên quần áo của Lâm Ngũ Đệ không có hình vẽ, nhưng cậu biết những bộ quần áo này đẹp, đẹp hơn mấy bộ trước kia của cậu. Cậu vui mừng đi tới đi lui bên người Lâm Y Y: "Chị ơi đẹp không?" Nói xong, sờ quần mình, lôi kéo áo khoác của mình/Ấm vù vù."
Lâm Y Y nói: "Đẹp đẹp, trước đánh răng rửa mặt đã."
Bạn cần đăng nhập để bình luận