Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 431 Gian dung dung

Chuong 431 Gian dung dungChuong 431 Gian dung dung
Tiêu Linh: "Chị hai, lúc em quay về có nghe mẹ kể chuyện của Te Cần Thái, mọi người định làm như thế nào?" Quan hệ của cô ấy và Te Cần Thái cũng không ra sao, khi anh cả kết hôn, cô vẫn chưa xuất giá, cho nên cũng ở chung mấy năm với Tề Cần Thái.
Lâm Y Y nói: "Mẹ nói để anh cả ly hôn với chị ta, cái kia còn có thể làm sao?" Lời này của cô là cố ý, lúc trước mẹ chồng nói như vậy, thế nhưng cô cũng biết, ly hôn phỏng chừng là không thể, cho nên phòng hai bọn họ và phòng lớn coi như cắt đứt quan hệ.
Tiêu Linh: "Chị dâu cũng biết, ly hôn là không thể, huống chi vẫn còn hai đứa, em nghe chị ba nói, năm sau bọn họ làm vách tường ngăn cách trong nhà, tách nhau ra miễn cho bọn họ có gì đó đều khiến người đỏ mắt."
Lâm Y Y lại cười cười, cũng không phụ họa. Nếu như phòng lớn không ly hôn, cô cũng có còn có chiêu sau.
Mùng năm tháng giêng, Lâm Đại Quân và Lâm Trân kết hôn, bởi vì nhà họ Lâm không có thân thích, cho người dự tiệc rượu không nhiều, thế nhưng cho dù không có nhiều người, rượu mừng cũng rất náo nhiệt, nguyên nhân nhà gái ăn cơm trưa, nhà trai ăn cơm tối, cho nên Lâm Y Y treo đầy đèn pin cầm tay trong nhà Lâm Đại Quân, tia sáng như đèn điện trong thị trấn vậy, người trong thôn nhìn thấy, cho dù không phải đến ăn cưới, cũng sẽ hiếu kỳ đến ngồi một chút.
Sau bữa cơm chiều, do có đèn pin cầm tay chiếu sáng, không tan cuộc nhanh như vậy, mọi người đều ngồi ở trong sân tán gẫu. Ngay cả toàn bộ người trong nhà của đại đội trưởng cũng lại đây.
Trước khi vợ chồng mới động phòng đều sẽ để cho bé trai lăn lên giường hi mọi người đều hướng vào Tiểu Thập Nhất, thế nhưng cậu bé như cái bánh mì vậy, không lăn giường, nhìn thấy người chỉ có thể cười, cho nên để tiểu Cát Tường lăn giường. Chuyện để bé trai lăn giường cũng có chú trọng, cha mẹ đều còn, điều kiện gia đình không tệ. Như Tiểu Cát Tường, không chỉ có cha mẹ còn, ông bà nội cũng vậy, ngay cả ông bà cố cũng có, đứa bé như vậy rất có phúc phận, thêm vào cậu là con trai của phòng ba, lớn lên trắng mịn, cũng mập mạp, cười lên ngại ngùng vô cùng, khiến người ta nhìn liền yêu thích.
Tiểu Cát Tường lăn giường, Lâm Y Y cho tiền lì xì, cậu lập tức cho Lương Thị.
Lâm Ngũ Đệ thấy thế, lập tức cũng bò lên giường, lăn hai vòng, sau đó nhìn Lâm Y Y nói: "Chị, em cũng phải có tiền lì xì."
Khiến mọi người cười phá lên.
Buổi tối đến hơn tám giờ, mọi người mới tan cuộc, người một nhà Lâm Y Y mới trở vê nhà mình.
Ngày hôm sau, nhà họ Lâm.
Dựa theo quy củ bình thường, cô vợ mới ngày hôm nay có thể không cần phải làm việc nhà, thế nhưng nhà họ Lâm có tình huống đặc biệt, không có mẹ chồng, cho nên ngày hôm nay Lâm Trân cũng rời giường rất sớm, cô bé nấu nước nóng, làm cháo khoai lang, lại làm thêm vài món ăn sáng. Chờ sau khi Lâm Tam Quân, Lâm Tứ Quân và Lâm Ngũ Đệ rời giường là có thể trực tiếp ăn cơm.
Lâm Ngũ Đệ không có phòng mới, thêm vào tuổi tác cậu còn nhỏ, hiện tại xây phòng mới cũng không thể tự mình ở, cho nên cậu ở lại nhà anh cả. Cậu ở cùng Lâm Tứ Quân, Lâm Tứ Quân 15 tuổi có thể chăm sóc cậu tốt. Có điều lúc ăn cơm thì đến nhà của Lâm Đại Quân ăn. Thật ra, Lâm Tứ Quân cũng cầm lương thực đến nhà Lâm Đại Quân ăn cơm.
Đến mùng tám tháng giêng, Lâm Tam Quân đi bộ đội, một nhà Lâm Y Y, mấy em trai nhà họ Lâm, còn có Tiêu Tân đều đến đưa cậu, mãi đến tận khi lên xe, mọi người mới rời khỏi.
Lâm Tam Quân ở trên xe lửa mở ra cái bao mà Tiêu Tân cho, ở bên trong nhìn thấy bốn mười đồng tiền. Bốn mươi đồng này là Tiêu Tân mượn Tần Hương Cúc, tuy rằng Lâm Tam Quân trả lại cho anh ta, nhưng anh ta và Lương Thị cảm thấy bốn mươi đồng vẫn phải đưa mới được.
Tiêu Vũ buổi sáng 9 giờ vê bộ đội, cho nên đưa Lâm Tam Quân về đến nhà, Lâm Y Y liên thu dọn hành lý cho anh.
Tiêu Vũ nắm chặt tay Lâm Y Y: "Chúng ta đến tâm sự chuyện của anh cả đi."
Lâm Y Y: "Anh muốn nói cái gì? Chuẩn bị công việc cho anh của anh sao?"
Tiêu Vũ nghe cô giận đùng đùng, không nhịn được xoa mũi cô: "Em cũng nói anh là quân nhân, không thể làm chuyện như vậy, anh còn có thể làm sao? Không phải sẽ làm mất mặt em sao?"
Lâm Y Y: "Ai biết được, dù sao cũng là anh ruột của anh."
Lâm Y Y là phụ nữ, đương nhiên không thể hiểu tình cảm của đàn ông, nhưng cô biết tính cách của Tiêu Vũ, yêu cầu anh và Tiêu Võ cắt đứt quan hệ là không thể nào. Dù sao nói thế nào đều là anh em ruột. Ngay cả cha cô cũng coi trọng tình anh em như vậy, huống chi là đàn ông thời đại này, hơn nữa Tiêu Vũ còn là quân nhân, càng thêm coi trọng tình anh em hơn người bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận