Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 159 Tâm tình rất xán lạn

Chương 159 Tâm tình rất xán lạnChương 159 Tâm tình rất xán lạn
Những người khác của nhà họ Tiêu không được, Lâm Đại Quân bọn họ cũng không được. Lâm Y Y hiểu rõ đạo lý mời thần đến thì dễ tiễn thần thì khó, mặc kệ là phòng lớn nhà họ Tiêu hay là ba phòng nhà họ Tiêu, hoặc là Lâm Đại Quân bọn họ, cô cũng không muốn sau này bọn họ sẽ lại ở bên kia. Đối với bà nội Tiêu thì Lâm Y Y yên tâm.
Tần Hương Cúc: "Không cần không cần, chúng ta không quen ở lại thị trấn."
Lâm Y Y cũng không xoắn xuýt về đề tài này: "Mẹ, mọi người một đường chạy tới đây có đói bụng không? Trước tiên mẹ nghỉ ngơi một chút, con đi chuẩn bị cho mẹ chút thức ăn."
Tần Hương Cúc: "Không cần phiền toái như vậy, đã ăn ở nhà rồi."
Lâm Y Y: "Mẹ không đói bụng anh Vũ cũng đói bụng, mẹ và anh ấy cùng ăn một chút đi."
Tiêu Vũ vẫn luôn không có ăn no...
Lâm Y Y cũng không làm món gì, buổi trưa ăn còn lại 5 cái bánh màn thầu, cô đánh một cái trứng gà, làm canh trứng, sau đó múc hai bát, một bát cho Tiêu Vũ, một bát cho Tân Hương Cúc, nếu như là đang giả vờ, bảo đảm nếu Tân Hương Cúc không ăn nổi thì sẽ đều cho Tiêu Vũ, người làm mẹ đều nhịn ăn để nhường cho con cái.
Nhìn bánh màn thầu trước mắt và canh trứng, trong lòng Tân Hương Cúc phức tạp, con trai sinh hoạt tốt, bà vui vẻ, là thật sự vui vẻ, thế nhưng, lại nhìn Lâm Ngũ Đệ bên cạnh Lâm Y Y, lúc này mới nửa tháng, đứa nhỏ này rõ ràng mập lên không ít thịt, hồi tưởng lại con cháu trong nhà, tâm tình bà làm sao không phức tạp?
Thế nhưng, bà cũng không thể nói cái gì, Lâm Ngũ Đệ tốt số, có một người chị có bản lĩnh. Tuy rằng cha mẹ Lâm tạ thế, thế nhưng người ta có chị tốt, dưới tình huống như vậy mà vươn lên, làm sao không phải anh em nhà họ Lâm có mệnh tốt? Nào là tiền nhuận bút, phương thuốc giá đỗ, có nhà, có lương thực hàng hoá, còn có tiền nhuận bút kiếm lời, ai lại có được số mệnh như vậy? Cô mới đến thị trấn được mấy ngày chứ?
Thế nhưng, Tần Hương Cúc cũng biết, bà không thể nói Tiêu Vũ nuôi dưỡng Tiêu Thụy, cha mẹ của cháu trai đều ở đây, không có đạo lý kêu chú phải nuôi dưỡng. Mà Lâm Ngũ Đệ là được chị ruột nuôi dưỡng, quan hệ này không giống. Cháu trai và em trai, đến cùng quan hệ lại xa, huyết thống cũng xa.
Tần Hương Cúc thở dài, có điều bà cũng không phải loại người không biết lý, nhìn bản lĩnh của con dâu hiện tại, đây chính là phúc, vượng phu. Con dâu tốt, thì cùng với chuyện con trai tốt không khác nhau gì cả.
Tần Hương Cúc nhìn con trai ăn bánh bao, bà lại có chút an ủi, chí ít con dâu đối với con trai rất tốt, đối với bọn họ cũng có lòng, món ăn, phú cường phấn, đều sẽ đưa tới cho bọn họ. Có điều, Tân Hương Cúc hỏi: "Nhất Nhất, hiện tại ở thị trấn con cũng có nhà, vậy thì mang Đại Quân bọn họ về đi. Mặc dù bọn họ ở làng có chúng ta phối hợp chăm non, nhưng dù sao cũng không tốt bằng có chị ruột bên cạnh." Dù sao Lâm Y Y không phải chỉ là thiếu nữ 15 tuổi không hiểu chuyện, cô không biết Cúc lời này của Tần Hương là thành tâm hay là thăm dò, thế nhưng cô cũng biểu hiện lập trường của chính mình: "Đại Quân bọn họ ở trong thôn rất tốt, trong thị trấn bọn họ không có bạn bè, cũng không có người quen biết, con sợ bọn họ hoa mắt. Hơn nữa, mấy người bọn họ ở lại bên đó con cũng không yên lòng, lỡ như lúc dùng lửa không chú ý, đốt nhà thì không tốt."
Tần Hương Cúc nghe vậy, cũng không nói thêm gì: "Loi này của con cũng có đạo lý."
Ăn cơm xong, Tần Hương Cúc đi phòng cách vách ngủ, gian phòng được thu thập sạch sẽ, giường cũng được bày sẵn, dù sao thì mới thứ bảy Lâm Đại Quân bọn họ vừa ngủ qua, cân nhắc đến chuyện mỗi tuần bọn họ sẽ đến, Lâm YY cũng không thu dọn đồ vật, hiện tại vừa vặn để Tần Hương Cúc ngủ.
Ngày hôm sau.
Tần Hương Cúc chăm sóc Lâm Ngũ Đệ, Lâm Y Y đến đại đội tìm anh Vương, sau một tiếng, trong tay Lâm Y Y có chứng minh quyền tài sản nhà cửa, nhà này chính là của cô rồi.
Anh Vương: "Ngày mai có thịt và trứng gà, buổi tối ngày mai em có thể đến lấy, có muốn không?”
Lâm Y Y đang lo trong nhà hai cân trứng gà sắp hết rồi, thế nhưng trứng gà không phải mỗi lần đều có, vào lúc này Anh Vương nói như vậy, cô rất vui vẻ: "Để lại cho em hai cân trứng gà, hai cân thịt, hai cân xương."
Anh Vương: “Được.
Sau khi tạm biệt anh Vương, Lâm YY đi một chuyến tới ngân hàng để gửi 1000 đồng tiền mà anh Vương đưa cho, sổ tiết kiệm vốn có 2000. hiện tại biến thành 3000. tài sản nhà bọn họ 2500. vào sổ 500 và một gian nhà, trong lòng Lâm Y Y vui sướng. Có điều đáng tiếc chính là hiện tại đã là hạ tuần tháng 9, hạ tuần mà chuyển hộ khẩu là không có lương thực hàng hoá để lĩnh. Còn có một chuyện là đàn ông thành niên vốn mỗi tháng lĩnh được 30 cân lương thực hàng hoá, hiện tại biến thành 24 cân. Phụ nữ thành niên vốn mỗi tháng lĩnh 26 cân lương thực hàng hoá, hiện tại biến thành 20 cân, 7 cân bột mì, 3 cân gạo, 10 cân lương thực phụ.
Lâm Y Y về đến nhà, tâm tình rất xán lạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận