Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 506 Em gặp rồi?

Chương 506 Em gặp rồi?Chương 506 Em gặp rồi?
Lâm Trân: "Không phải, là Nhị Quân."
Phốc... Trà Lâm Đại Quân mới vừa uống xong đều phun ra, cậu hoài nghi mình nghe lộn: "Em nói gì?
Lâm Trân thấy cậu như vậy, nhịn không được nở nụ cười: "Là Nhị Quân, buổi chiều cậu ta còn thăm hỏi..." Lâm Trân kể lại câu chuyện một lần.
Lâm Đại Quân nghe xong, hu một tiếng: "Tên vong ân bội nghĩa đó tới làm gì? Chắc chắn không phải chuyện tốt. Tuổi nhỏ tâm tư đã ngoan độc, lần này không chừng có âm mưu quỷ kế gì."
Năm đó cậu chỉ có 13 tuổi, có thể bị em trai song sinh mê hoặc thuyết phục chị cả đi bán máu, khi đó cậu nhỏ tuổi, bây giờ bản thân cậu cũng không còn nhỏ nữa! Nhớ mình năm đó cái gì cũng nghe đối phương, Lâm Đại Quân cảm thấy không phải mình quá ngu, mà là đối phương rất gian trá."Thằng nhãi đó không phải thứ tốt, năm đó ghét bỏ trong nhà nghèo khó, muốn để người khác nhận làm con thừa tự, nhận làm con thừa tự còn chưa tính, còn nói chuyện tôm Đại Hung với người khác, đây là muốn giết chết bọn anh. Sau đó cha mẹ nuôi của cậu ta lấy ra 200 đồng tiền, chị cả trả lại cho cậu ta, cậu ta cũng không để lại một phân mà cầm đi mất, vốn không lo lắng bọn anh, thứ tim sói phổi chó, còn muốn tới nhà của anh ăn cơm? Cửa cũng không có." Với Lâm Đại Quân mà nói, ăn đồ của cậu chính là muốn mạng của cậu, nghĩ cũng đừng nghĩ.
Lâm Trân nhìn thấy bộ dáng chồng mình thở phì phì, nhịn không được nở nụ cười: "Vậy chúng ta ăn cơm trước nha?" Dù sao đây là em hai của chồng cô, chồng cô nói không cần phải xen vào thì cô không quản.
Lâm Đại Quân: "Ăn cơm trước, ăn cơm xong anh đến nhà chị cả một chuyến. Về sau nếu cậu ta mang đồ tới em hãy thu, chuyện ăn cơm thì chả cần nói ra."
Lâm Trân: "Được."
Khi Lâm Đại Quân ở nhà ăn từng ngụm từng ngụm cơm chiều, Trương Hiếu Quân ở trong ký túc xá của thanh niên trí thức.
Phương Tào: "Anh Trương, bọn tôi đi luộc khoai lang làm cơm tối, anh ăn cùng với bọn tôi không?”
Trương Hiếu Quân: "Không cần, tôi tạm thời còn chưa đói, các cậu luộc của các cậu đi, không cần phải quan tâm đến tôi." Tuy nói như vậy, nhưng thật ra giữa trưa Trương Hiếu Quân ở nhà đội trưởng Lâm, cậu ta ăn không nhiều lắm, cơm trưa vợ đại đội trưởng chuẩn bị cho mỗi người chỉ ăn no năm phần, hơn nữa đồng chí nam như cậu ta mau đói, lúc này là thời gian cơm chiều, cho nên cậu ta đã rất đói, nhưng nhà họ Lâm còn không đến kêu ăn cơm, nếu cậu ta đi qua lại nhục nhã, cho nên sẽ không đi, chỉ ở trong ký túc xá của thanh niên trí thức tiếp tục chờ.
Khi Trương Hiếu Quân đang đợi, Lâm Đại Quân đã ăn xong cơm chiều, đạp xe đạp đến đại đội sản xuất Đại Đường.
Lâm Y Y bên kia cũng đang ăn cơm chiều, nhưng bên cô có khá nhiều người, có Lâm Ngũ Đệ được nghỉ về nhà, còn có Lâm Tứ Quân chạy tới đây ăn chùa.
Lâm Đại Quân: "Chị..." Cậu vừa gọi, vừa vào phòng bếp.
Lâm Y Y thấy Lâm Đại Quân đến đây, liền hỏi: "Ăn cơm chiều chưa?"
Lâm Đại Quân: "Ăn rồi."
Lâm Tứ Quân: "Chắc chắn anh ăn không no."
Lâm Y Y trừng mắt liếc nhìn Lâm Tứ Quân một cái: "Đừng luôn trêu chọc anh cả em, anh cả em là người sắp làm cha rồi."
Lâm Đại Quân: "Đúng vậy, Tứ Quân em đừng mãi giống con nít nữa, em cần học hỏi Tiểu Ngũ.
Lâm Ngũ Đệ đang gặm thịt trên xương, gặm sạch sẽ.
Lâm Y Y bưng một chén cháo đậu xanh cho Lâm Đại Quân: "Ăn đi, buổi tối cũng không thể ăn quá nhiều, dạ dày sẽ không chống đỡ nổi."
Lâm Đại Quân ăn cháo đậu xanh ấm nóng: "Chị, hôm nay em tới là muốn nói chuyện với chị."
Lâm Y Y: "Chuyện gì? Còn thế nào mà cũng phải cố ý lại đây nói."
Lâm Đại Quân: "Hôm nay thanh niên trí thức đến đại đội chúng ta."
Lâm Đại Quân nói: "Em không có gặp, nhưng Tiểu Trân gặp rồi, người ta còn tới cửa nhà của chúng em thăm viếng, người này chúng ta đều quen biết, chị đoán xem là ai."
Lâm Y Y nghĩ muốn vỡ đầu cũng không ra: "Ai vậy?" Có thế nào cô cũng sẽ không nghĩ đến Lâm Nhị Quân.
Lâm Đại Quân lại nhìn vê phía Lâm Tứ Quân: "Em tới đoán thử xem, người mà nhà chúng ta biết."
Lâm Tứ Quân: "Em mới không đoán, thanh niên trí thức đều đến từ thị trấn, nhà chúng ta lại không có họ hàng trong thị trấn." Đừng nói họ hàng ở thị trấn, ngay cả họ hàng ở nông thôn bọn họ cũng không có, bên mẹ của bọn họ không có họ hàng, bên cha bọn họ cũng không có bà con, dù sao cũng sẽ không phải họ hàng rơi rớt bên mẹ bọn họ tìm đến đây chứ? Tuy nhiên nào có trùng hợp như vậy cố tình là thanh niên trí thức nhỉ? Nhưng lại có thể tìm được nhà bọn họ, vậy quả thực không có khả năng.
Phốc... Suýt chút nữa Lâm Tứ Quân phun ra cháu đậu xanh trong miệng: "Anh cả, anh nói ai?
Lâm Y Y dừng động tác ăn cơm: "Em gặp rồi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận