Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 509 Giả vờ 3

Chương 509 Giả vờ 3Chương 509 Giả vờ 3
"Nhất Nhất à, lần này cháu định khi nào thì đi bộ đội?"
"Đúng vậy, bác thấy cháu ở trong thôn thật lâu."
Lâm Y Y: "Chắc phải tháng chín, khó có khi được trở ve một chuyến, ở nhiều chút, tránh cho con cái trưởng thành, cũng không nhận ra ông nội, bà nội nó."
"Cũng không phải sao, con dâu nhà ai hiếu thảo như Nhất Nhất."
Lâm Y Y cười cười, có vài lời chỉ nghe thôi, nhiều người gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ, mọi người đơn giản là bởi vì điều kiện nhà bọn họ tốt, cho nên nói lời dễ nghe thôi.
Lâm Y Y trở về từ khe suối, nhìn thấy Lâm Tứ Quân đang ở đây.
Lâm Tứ Quân: "Chị đã trở về, chị ơi em nói với chị, ngày hôm qua sau khi em và anh cả về đến nhà, nhìn thấy tên vong ân bội nghĩa ở nhà chờ chúng em, em liên đuổi anh ta ra...' Lâm Tứ Quân giống như một thánh đấu sĩ kể lại chuyện ngày hôm qua/'Tên vong ân đó chắc chắn tức chết rồi, phi, chính là muốn tức chết anh ta."
Lâm Y Y: "Xem em gao to này.'
Lâm Tứ Quân: "Anh cả viết thư cho anh ba, anh ấy nói muốn kể chuyện của tên vong ân bội nghĩa cho anh ba, để anh ba ra chủ ý cho chúng em, nếu có thể đuổi tên vong ân bội nghĩa đó đi thì tốt."
Lâm Y Y: "Đuổi đi? Lỡ như cậu ta đến nơi khác phá hủy thanh danh của các em thì sao? Còn không bằng để cậu ta ở dưới mí mắt chúng ta."
Lâm Tứ Quân: "Đúng, ở trong thôn chúng ta, em có thể theo dõi anh ta mỗi ngày, người này từ nhỏ đã xấu xa, bây giờ chắc chắn càng tệ hại."
Lâm Y Y cười cười.
Lâm Tứ Quân: "Chị, tên vong ân đó có thể tới tìm chị hay không?"
Lâm Y Y vừa nghe vậy: "Không biết." Tìm thì phải làm sao đây?
Lâm Tứ Quân: "Chị, nếu không em ở đây, nếu anh ta tới tìm chị, em có thể bảo vệ chị."
Lâm Y Y: "Heo và gà trong nhà em cho ăn chưa? Chị dâu em mang thai, nếu em ở chỗ chị, ai giúp em ấy?"
Lâm Tứ Quân: "Vậy em mang gà và heo lại đây." Dù sao trước kia lúc Tiểu Ngũ ở đây, thường xuyên đem gà lại đây, cùng lắm thì lần này mang nhiều hơn một con heo. Hơn nữa heo mới nuôi hồi tháng 7 vẫn là heo con, mang lại đây cũng không nặng, một mình cậu có thể mang lại đây.
Lâm Y Y: "... Anh cả em không ở đây, chị dâu em một mình, em phải ở nhà trông, lỡ như có gì trong nhà cũng có người. Hơn nữa, không phải em nói Nhị Quân đã trở lại sao? Ngộ nhỡ cậu ta có tâm tư khác, một mình chị dâu em cũng không an toàn.”
Lâm Tứ Quân: "Chị nói cũng có lý, vậy em ăn cơm trưa lại trở vê." Thật ra là, đồ ăn chị dâu làm không ngon bằng chị.
Ăn cơm trưa xong, Lâm Tứ Quân trở về, còn mang theo một thùng canh đậu xanh. Về đến nhà, bởi vì hôm nay là cuối tuần, Lâm Đại Quân ở nhà. Lâm Tứ Quân: "Anh cả, canh đậu xanh, thả vào ngâm trong nước giếng."
Lâm Tứ Quân: "Em lo tên vong ân kia sẽ qua đây gây sự cho nên trở về."
Lâm Trân: ”...'
Lâm Tứ Quân: "Anh cả, gửi thư cho anh ba chưa?”
Lâm Đại Quân: "Buổi sáng nhân tiện đi bưu điện."
[Đoạn này tác giả viết thiếu]
Nghĩ vậy một hồi, tròng mắt Tần Mai Mai xoay chuyển, sau đó: "A ôi..." Cô ta kêu một tiếng, sau đó trượt chân, cả người té trên mặt đất, còn lăn hai vòng.
"Thanh niên trí thức Tần..."
"Thanh niên trí thức Tân cô làm sao vậy?”
Bốn thanh niên trí thức nam vội vàng đi qua. Mọi người thấy Tần Mai Mai nhắm mắt lại, rất lo lắng. Trịnh Vọng Danh: "Cô ấy bị cảm nắng sao?"
Phương Tào: "Có thể."
Trương Hiếu Quân: "Tôi cũng không biết, nếu không thì đi mời bác sĩ lại đây, ngày hôm qua tôi từng hỏi thăm, trong thôn có bác sĩ."
"Đến rồi, cô mau mở cửa ra, chờ một lúc bác sĩ sẽ đến ngay." Nói xong, thì thả Tần Mai Mai xuống.
Tần Mai Mai mở cửa phòng, tập tễnh từng bước đi đến trên giường: "Cảm ơn mọi người, tôi đã không sao rồi, ngày hôm nay làm phiền mọi người, gây thêm thêm phiền phức, thực sự là ngại quá."
Vợ của đại đội trưởng: "Không có chuyện gì, sau này tự mình chú ý an toàn một chút."
"Thanh niên trí thức thế nào rồi?" Bác sĩ Lâm vội vội vàng vàng tới, cũng còn may ngày hôm nay là chủ nhật, ông ấy ở nhà.
Đội trưởng Lâm: "Người đã tỉnh lại, ông đến xem một chút đi." Đám người thanh niên trí thức này thực sự là phiên phức.
Bác sĩ Lâm đi vào gia phòng: "Thanh niên trí thức Tân đúng không? Tình huống của cô lúc đó thế nào?"
Tần Mai Mai: "Tôi và mọi người cùng nhau đi kiếm củi, sau đó đầu hơi choáng váng, không cẩn thận trượt chân, lúc tỉnh lại tôi đã ở đây rồi. Bác sĩ, có thể là tôi bị cảm nắng, nghỉ ngơi một chút là tốt rôi, không có chuyện gì, không cần xem bệnh, đừng lãng phí tài nguyên ở trên người tôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận