Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 598 An tet 4

Chuong 598 An tet 4Chuong 598 An tet 4
Lâm Y Y: “Ai, đều trưởng thành như thế rồi sao." Nói xong, lấy ra hai bao tiên lì xì từ trong túi, Đây, mợ hai lì xì các cháu." Hai anh em nhìn thoáng qua Tiêu Linh, Tiêu Linh nói: "Mo hai các con cho, cứ cầm đi."
Hai anh em vui vẻ cầm tiền lì xì, sau đó vội vã mở ra, chỉ thấy bên trong có một hào, bọn họ vui tới mức miệng cong cả lên. Hết cách rồi, lúc tiền nhận được tiền lì xì đều là vài xu, nên lớn nhất là một hào của mợ hai.
Tiêu Linh: "Chị dâu hai, sao không thấy anh hai em vậy?"
Lâm Y Y chỉ vào nhà: "Ở bên trong chơi với đứa nhỏ, hôm nay không đi thăm họ hàng, đều lười biếng trong ổ chăn rồi." Cô mới vừa nói xong, Tiêu Vũ liền dẫn Tiểu Thập Nhất đi ra.
Tiêu Linh: “Anh hai."
Chồng Tiêu Linh cùng tiến vào vẫn luôn không nói chuyện, nhìn thấy Tiêu Vũ cũng kêu một tiếng: "Anh hai."
Tiêu Vũ gật đầu: "Các em đến à, ăn sáng chưa?”
Chồng Tiêu Linh: "Ăn rồi."
Lâm Y Y: "Bữa sáng là bánh bao với canh tảo tía, các em một đường lại đây chắc cũng đói bụng, lại ăn chút đi."
Một miếng bánh bao một hớp canh tảo tía, nóng hổi, mọi người ăn cảm thấy mỹ mãn. Không đợi bọn họ ăn sáng xong, Tần Hương Cúc lại đây, thấy gia đình con gái ăn sáng ở bên này, cũng không nói gì.
Buổi sáng gia đình bốn người của con gái tới nhà cũ trước, dừng ở nhà cũ một hồi rồi tới nhà thằng hai, kết quả, ở trong này ăn sáng.
Tần Hương Cúc: "Nhất Nhất, giữa trưa đến nhà cũ ăn cơm, không được quên đó, cũng dẫn cả các em trai con lại đây."
Lâm Y Y: "Dạ, được, cám ơn mẹ." Tuy rằng đồng ý nhưng Lâm Y Y sẽ không dẫn các em trai qua.
Giữa trưa lúc sắp ăn cơm, cô đã nấu mì cho các em trai rồi, mì sườn kho dưa cải, bọn họ ăn thích thú không thôi.
Bữa trưa ở nhà cũ có rất nhiều người, không chỉ có nhà phòng hai phòng ba, ngay cả nhà anh cả cũng lại đây. Đây là từ sau khi hai nhà cãi vả, lần đầu tiên Lâm Y Y ăn cơm chung với Tề Cẩn Thái. Tuy nhiên, deu không nói chuyện với nhau, ngay cả lén ở chung cũng không có. Lâm Y Y nói chuyện phiếm với Lương thị, Tiêu Linh, có cô ở chỗ này, Te Cẩn Thái cũng không lại đây. Mà giữa Te Cẩn Thái và Lâm Y Y, Lương thị và Tiêu Linh chắc chắn lôi kéo Lâm Y Y trò chuyện, cho nên Te Cẩn Thái ngồi một mình.
Trong viện, Tiểu Cát Tường và Tiểu Thập Nhất mang theo Tần Kiên, Tân Cường đá bóng, Tần Kiên với Tân Cường lần đầu tiên chơi bóng đá, chơi cực kỳ vui vẻ. Tiêu Thụy của nhà anh cả ở một bên nhìn nhưng không tới chơi, trong mắt dù có hâm mộ, nhưng cậu biết, bọn họ sẽ không chào đón mình.
Tiêu Thụy cũng không phải người không rõ phải trái, tuy rằng mẹ cậu luôn nói xấu nhà chú hai ở trước mặt cậu, nhưng Tiêu Thụy không để trong lòng, bởi vì cha cậu từng nói, với lời nói của mẹ con, một tai nghe một tai ra là được. Làm con không thể phản bác lại mẹ, với lại tuổi cậu nhỏ, không thể nói mẹ sai, nhưng trong lòng cũng phải biết đúng sai. Tiêu Thụy than thở một mình, cậu không rõ, vì sao mẹ cậu phải cãi nhau với thím hai? Nếu mẹ cậu không cãi lộn với mẹ thím hai, như vậy cậu có thể chơi cùng bọn Tiểu Thập Nhất rồi.
Đương nhiên, làm con, cậu không có ý trách mẹ cậu, cậu chỉ nghĩ không hiểu thôi.
Nhà cũ nhiều người, mấy người già nhìn thấy con trai con dâu, cháu trai cháu gái ba nhà, còn có gia đình của con gái đã gả chồng, tâm trạng cực kỳ tốt. Nếu là mấy năm trước, ai có thể nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay?
Ông nội Tiêu nhìn mọi người, cười ha hả nheo mắt lại, đời này của ông ấy, tháng ngày thật sự vui vẻ không nhiều lắm, trước kia rất khổ. Hai đứa con không còn, chỉ còn lại một mình Tiêu Đại Cường, trong lòng khổ sở cũng không dám thể hiện ra. Sau này đất nước giải phóng, ông ấy mới thật sự hạnh phúc một lần. Sau đó cháu cả sinh ra, đại biểu cho nhà họ Tiêu bọn họ rốt cục có đời sau, thai long phượng ngụ ý tốt đẹp, nhưng nói trong lòng một câu, thai long phượng sinh ra vui vẻ, với ông nội Tiêu mà nói, còn không vui sướng băng khi cháu cả sinh ra. Bởi vì sau khi nhà họ Tiêu chết hai đứa con, mới có người mới, chắc là có dụng ý thay thế bổ sung. Đương nhiên, thai long phượng sinh ra, ông ấy cũng vui sướng. Sau này thằng ba sinh ra, đương nhiên cũng không vui như hai đứa trẻ trước đó, nhưng vẫn vui mừng.
Bây giờ nhìn thấy cả nhà, nhà họ Tiêu bọn họ từ con số ba người, đến hai mươi người, ông nội Tiêu ngay cả nằm mơ cũng sẽ cười, hơn nữa bọn nhỏ đều triển vọng như vậy.
Đến cơm trưa, ông nội Tiêu uống hơi nhiều rượu uống, cơm còn không ăn được mấy, ông ấy đã say, cuối cùng Tiêu Vũ ôm ông ấy lên giường.
Sau cơm trưa, gia đình Tiêu Linh trở về, bọn họ đi bộ về, ve đến nhà đã chiều. Nhưng mà, Tiểu Thập Nhất bọn họ chơi một khoảng thời gian có chút luyến tiếc Tần Kiên với Tân Cường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận