Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 94 Đố ky

Chương 94 Đố kyChương 94 Đố ky
Hai chân Tiêu Vũ mở ra, một chân bất động, một chân giơ lên, giống như đang tập bài giảm béo chân ở hiện đại vậy. Sau đó cái chân đang giơ tiếp tục giơ lên, chậm rãi rút ra cái chân bị Lâm Y Y đè phía dưới, vừa cẩn thận vừa quan sát Lâm Y Y, tránh đánh thức cô.
Cả quá trình rất đơn giản nhưng anh di chuyển mất hai phút. Đợi sau khi anh rút chân mình ra, anh xuống giường, hít một hơi thật dài.
Đêm qua Tiêu Vũ mặc quần dài và áo lót ngủ, tuy nói anh và Lâm Y Y là vợ chồng, nhưng dù sao vẫn có hơi xa lạ, bảo anh mặc quần lót ngủ với người ta cứ có chút không quen, hơn nữa Lâm Y Y ngủ sớm, không đợi anh cởi quần dài nữa.
Sau khi Tiêu Vũ xuống giường, liếc mắt một cái đã thấy quần áo trên thau rửa mặt, đột nhiên anh nhớ tới một chuyện, vội vàng đi qua, cầm lấy quần dài của mình từ trên thau rửa mặt, sau đó tay duỗi vào trong túi quân. Ngày hôm qua vội vàng tiếp đón thân thích sau lại quên giặt sạch trong túi, giờ phút này anh hết sức tò mò cô vợ nhỏ của anh thưởng cho cái gì.
Ở trong quá trình lấy ra, tuy rằng chỉ có một giây đồng hồ nhưng nội tâm Tiêu Vũ đã hiện lên rất nhiều sự tò mò, khi anh lấy vật thưởng ra đặt ở trước mắt mình, anh kinh ngạc mở to hai mắt, đây là một đồng tiền giấy, trước khi anh mò ra, thì sờ thấy đây là món đồ với chất liệu giấy, nhưng vì sao có góc cạnh chứ, bởi vì trên tiền giấy có hai trái tim được xếp thành, anh không biết vợ nhỏ gấp thế nào, nhưng anh bị hai trái tim hấp dẫn, anh cảm thấy đây là tình yêu của vợ nhỏ của anh.
Tiêu Vũ thật cẩn thận, lại vô cùng quý trọng tìm một quyển sách trong giá sách, sau đó kẹp tờ tiền giấy một đồng đã gấp thành hai trái tim vào cuốn sách ấy, sau đó khép lại. Nhưng một lát sau, anh lại cảm thấy không ổn, lỡ như không thấy sách thì làm sao bây giờ? Vậy quà thưởng vợ nhỏ đưa cho anh không phải cũng không thấy sao? Ngay lập tức, anh lại lấy hai trái tim ra, bỏ vào trong túi quần. Nhưng mà một hồi nữa, anh vẫn cảm thấy không ổn, đặt ở trong túi quần lỡ như rớt mất rồi làm sao bây giờ? Nghĩ trước nghĩ sau, Tiêu Vũ cảm thấy vẫn là giấu ở trong túi quần tốt hơn, lúc nào cũng có thể phát hiện món đồ này có ở nhà hay không.
Tiêu Vũ thức sớm, những người khác của nhà họ Tiêu còn chưa thức dậy, anh đến chân núi trong thôn chạy vài vòng.
Thật ra Lâm Y Y cũng thức sớm, cô xuyên tới nơi này đã sắp nửa tháng, đồng hồ sinh học đã điều chỉnh dựa theo cách sống ở đây, ngủ sớm dậy sớm.
Sau khi thức dậy, phát hiện những người khác ở nhà họ Tiêu cũng đã dậy rồi, cô cầm lấy thau rửa mặt trước đến phòng bếp bưng nước rửa mặt. Nhìn thấy Tân Hương Cúc nấu cơm ở trong phòng bếp, cô nói: "Mẹ, mẹ có nhìn thấy anh Vũ không? Con thức dậy đã không thấy anh ấy."
Đồ ăn của nhà họ Tiêu đều là đầu bếp Tân Hương Cúc làm, cho dù là trước hay sau nạn đói.
Nghe thấy câu hỏi của Lâm YY Tân Hương Cúc nói: "Đi chạy bộ ở chân núi rồi, mỗi ngày nó đều sẽ đi." Lâm Y Y trước tiên rửa chậu rửa mặt, tiếp đó đổ nước trong chậu rửa mặt, ở bên cạnh còn nói: "Thì ra là như vậy, mỗi ngày anh Vũ đều rèn luyện như thế sao ạ?"
Tần Hương Cúc: "Còn không phải à, trong bộ đội rèn luyện quá nhiều nên trở vê nhà không rèn luyện sẽ không thoải mái."
Lâm Y Y: "Bắt đầu từ ngày mai, con cũng rèn luyện cùng anh Vũ."
Te Cẩn Thái đi vào: "Không khéo rồi, sau khi chú hai đợi thím hai lại mặt sẽ đến cục công an thị trấn đi làm. Sao có thời giờ dẫn thím hai đi rèn luyện? thím hai cũng đừng chậm trễ chú hai đi làm." Lúc Tề Cẩn Thái nói lời này, trong lòng vô cùng chua xót. Trước kia khi Tiêu Vũ tham gia quân ngũ, trong lòng chị ta cũng không cảm thấy chênh lệch cái gì, có lẽ là vì nhắm mắt làm ngơ. Nhưng hiện giờ Tiêu Vũ sắp đến cục công an cục thị trấn, sự chênh lệch này bắt đầu to ra, bởi vì đứa lớn là nông dân không tiền đồ, đứa thứ hai là cục công an thị trấn, hai người này so sánh với nhau, cực kỳ rõ ràng. Đây không phải sao, còn chưa chiếm được món hời của chú hai làm ở cục công an thì anh đã kết hôn. Ai cũng biết, đàn ông kết hôn có gia đình nhỏ, cũng không dễ dàng để người ta chiếm lợi.
Nghĩ như vậy, làm sao Tề Cẩn Thái không đố ky Lâm Y Y cho được. Chỉ là một con nhóc cha mẹ đã chết có thể hưởng loại may mắn này sao?
Lâm Y Y nghe xong cũng không tức giận: "Cám ơn chị dâu cả đã nhắc nhở, em đến hỏi anh Vũ.
Nói xong, cô nhét bàn chải đánh răng vào trong miệng, sau đó bưng chậu rửa mặt đi ra ngoài, đối phó với người như Te Cẩn Thái, dùng phương thức mềm yếu mới là phương pháp ứng phó tốt nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận