Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 581 Bí mật của phụ nữ

Chương 581 Bí mật của phụ nữChương 581 Bí mật của phụ nữ
Trương Hiếu Quân nặng tâm cơ, nhưng năng lực soi con gái không tệ.
Lâm Y Y: "Cô gái ngốc, một cô gái yểu điệu như em xuống nông thôn, cái gì cũng không hiểu, đây không phải nhân vật quan trọng cần cưng chiều sao? Với đàn ông mà nói, vợ thì phải dùng để chiêu chuộng." Dù sao đến lúc đó vất vả chính là Trương Hiếu Quân, không liên quan tới cô, cho nên lời dễ nghe không ăn tiền mặc sức nói.
Mà với Phương Phương mà nói người chị này thật sự quá tốt. Theo phương diện nào đó để nói, Phương Phương mới mười tám tuổi, vẫn là một cô gái nhỏ, tùy hứng nhưng ngây thơ, nếu không ngây thơ, sẽ tự mình báo danh xuống nông thôn sao, cho nên đối phó với loại con gái này, với Lâm Y Y mà nói, còn không phải chuyện dễ như trở bàn tay à.
Lâm Y Y: "Tiểu Phương em ngồi một lát, chị đi lấy vài thứ."
Phương Phương: 'Vâng, được.”
Lâm Y Y vào phòng, mua hai khăn quàng cổ len sợi từ hệ thống thương thành, một chiếc màu trắng, một chiếc màu đen, là loại bán phá giá chín đồng chín, tiếp đó cô cầm hai chiếc khăn quàng cổ ra: "Lúc trước em và Nhị Quân kết hôn ở trong bộ đội chúng ta, mà chị đã sớm chuẩn bị tốt món quà cho các em, là một quân tẩu từ thành phố S mang đến giúp chị, em xem xem, các em mỗi người một chiếc khăn quàng cổ, thích không?"
Đáng tiếc năm nay khó khăn, màu đỏ không thích hợp, nếu không cô chắc chắn tặng màu đỏ.
Phương Phương nhìn thấy khăn quàng cổ, lại nghe Lâm Y Y nói như vậy, cô ta kinh ngạc vui mừng mở to hai mắt. Tay không tự giác sờ lên chất len khăn quàng cổ, thật thoải mái, rất mềm mại. Tuy rằng cô ta cũng là con gái trong thành phố, nhưng không phải người ở thành phố S, cho nên đối với món đồ của thành phố lớn, cũng rất trông mong, với người thành phố loại như bọn họ mà nói, có thể có được món đồ như của thành phố S, đây là một loại vẻ ngoài, là một sự vinh dự.
Phương Phương: “Cám ơn chị."
Lâm Y Y: "Không có chi, mau choàng lên xem thử, ấm áp không?”
Phương Phương: "Vâng." Cô ta choàng lên,"Thật ấm áp."
Lâm Y Y: "Khăn quàng cổ mà, không phải choàng như vậy..." Cô đi qua, cởi khăn quàng cổ Phương Phương đã choàng, choàng lại một lần nữa,'Em xem, như vậy nè, nơi này có cái kết, giống như hoa, xinh đẹp rồi."
Phương Phương sờ sờ: "Thật sự khác, chị cả chị quá lợi hại ."
Chờ Trương Hiếu Quân gánh một lần nước về, thấy vợ cậu ta và chị cả cậu ta thân mật không biết đang nói cái gì, cậu ta có hơi mơ màng.
Trương Hiếu Quân gánh nước hai chuyến, mới gánh đầy lu nước. Cậu ta mệt chết, mệt muốn nằm úp sap xuống.
Lâm Y Y: "Mệt mỏi nhỉ, mau tới ngồi xuống uống miếng nước."
Trương Hiếu Quân ngồi xuống, uống một hớp nước ấm: "Em thấy chị với Tiểu Phương trò chuyện rất vui vẻ, hai người đang nói chuyện gì vậy?"
Lâm Y Y: "Bí mật của phụ nữ, sao có thể nói với đàn ông."
Đôi mắt Phương Phương sáng lên, chị cả thật sự khác biệt, cô ta suýt chút nữa đã nói. Chẳng qua, Phương Phương nâng cổ lên: "Anh thấy khăn quàng cổ của em đẹp không, quà kết hôn chị cả tặng chúng ta đó."
Trương Hiếu Quân: "A đẹp." Cậu ta thật không ngờ, cô lại chuẩn bị quà kết hôn cho bọn họ, cậu ta dẫn Phương Phương tới cửa, cũng có chút cảm giác gặp người nhà mẹ đẻ, chị tặng quà, đây là rất giữ mặt mũi cho cậu ta.
Phương Phương: "Anh xem, ở đây còn có một cái màu đen, đây là cho anh. Chị cả nói, hai cái của chúng ta giống nhau, vừa nhìn đã biết là một đôi."
Trương Hiếu Quân: “Anh cũng có?"
Lâm Y Y: "Vợ chồng các em trò chuyện đi, chị đi lấy ít đồ ăn, giữa trưa các em ăn cơm ở đây đi."
Phương Phương: "Em tới giúp cho." Nói xong, cùng di vào.
Để lại Trương Hiếu Quân ngồi ở trong đại sảnh, cậu ta câm khăn quàng cổ, khăn quàng cổ mềm mai cực kỳ ấm áp, vừa rồi gánh nước mỏi mệt, tựa như lập tức không còn, sự ấm áp này, có thể thẩm thấu vào trong lòng. Trương Hiếu Quân cúi đầu, trong lòng có chút phức tạp, mà hốc mắt cũng có hơi đỏ. Năm đó... Lắc đầu, không thèm nghĩ đến những điều đã qua nữa, cậu ta thật cẩn thận lại muôn phần quý trọng choàng khăn quàng cổ lên. Sau khi choàng xong, lại sờ, không có gương, không biết đẹp không, nhưng trong lòng cậu ta ngập tràn thích ý. Cậu ta không biết, mọi người của nhà Lâm có chiếc khăn quàng cổ này, có chất len tốt hơn của cậu ta.
Lâm Y Y nhổ rau xanh và củ cải từ trong đất, lại cùng phương phương tới bên khe suối rửa sạch.
Trở về, thấy Trương Hiếu Quân đứng ở trong sân.
Lâm Y Y: "Được rồi, không cần các em giúp chị, hai vợ chồng các em phơi nắng một lát đi, chị đi nấu cơm."
Trương Hiếu Quân vội vàng nói: "Để em nhóm lửa."
Lâm Y Y: "Không cần, các em đều là khách, khách ngồi nghỉ ngơi là được rồi." Giống như người vừa rồi kêu người ta gánh nước không phải cô, phải biết rằng vừa rồi cô cũng không lo người ta là khách.
Lâm Y Y nấu cơm trưa rất nhanh, cũng chỉ bốn món ăn, một món đậu nành đông lạnh hâm nóng thành canh, một món rau xanh xào tỏi giã, một món củ cải sấy đường trắng với nước tương, một món trứng xào. Deu là đồ ăn rẻ bèo, nhưng mùi vị ngon. Sau khi ăn xong vợ chồng Trương Hiếu Quân trở về, Lâm Y Y còn bảo bọn họ mang theo củ cải sấy với cùng đậu nành đông lạnh về. Lâm Y Y nghĩ, hy vọng qua mấy ngày nữa hết nước, Trương Hiếu Quân có thể lại đến gánh nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận