Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 524 Đón phân tử xấu 1

Chương 524 Đón phân tử xấu 1Chương 524 Đón phân tử xấu 1
Lâm Y Y: "Trước đây chị có cho mấy đứa quyển sách màu đỏ, vẫn luôn mang theo bên người chứ?"
Lâm Tứ Quân: "Có, mỗi ngày đặt ở trong túi sách, lúc rảnh rỗi đều sẽ xem."
Lâm Y Y: "Vậy thì tốt, nếu như đụng chuyện, nhất định phải lấy ra." Sách đỏ có chút tương tự với đồ vật vua ban thời cổ đại, mang theo ở bên người, lúc cần thiết có thể hữu dụng.
Lâm Tứ Quân: “Dạ.”
Lâm Đại Quân: “Chị, vậy chúng ta đi đây."
Lâm Y Y: "Chờ một chút." Cô lại đi tới gian phòng một chuyến, lúc đi ra, cam sáu cái quả táo, đều là loại vẻ ngoài không dễ nhìn/'Lúc trước chị đi thị trấn mua, cam nếm thử."
Lâm Đại Quân: “Dạ.”
Sau đó hai anh em cưỡi xe đạp đi.
Sau khi anh em Lâm Đại Quân đi đội sản xuất Đại Đường, Lâm Trân vẫn ở cửa thôn đi tới đi lui, một là chờ bọn họ, thứ hai là tản bộ sau giờ ngọ, có mấy người khi mang thai, ước gì đều nằm ở trên giường, thế nhưng Lâm Y Y nói với cô ấy, lúc mang thai, trong tình huống tốt thì đi tản bộ một chút đối với thân thể là mới có lợi, cũng trợ giúp sinh sản. Lâm Trân đương nhiên nghe lời Lâm Y Y, cho nên mỗi ngày sau khi ăn xong đều sẽ đi tản bộ một chút. Nhìn thấy Lâm Đại Quân mang theo Lâm Tứ Quân quay về, Lâm Trân hướng về bọn họ phất tay một cái: "Đại Quân, Tứ Quân.”
Lâm Đại Quân dừng lại xe đạp, Lâm Tứ Quân từ trên xe đạp nhảy xuống.
Lâm Đại Quân: "Sao em lại đến đây?"
Lâm Tứ Quân: "Chị dâu, chị mang thai, phải cẩn thận chút."
Lâm Trân cười gật gù với Lâm Tứ Quân, lại nói: "Em tới đón mọi người, chuyện thế nào rồi? Chị nói thế nào?"
Lâm Đại Quân nói chuyện qua một lần, cũng nói chuyện trong thư: "Không nghĩ tới tên này tàn nhẫn như thế."
Lâm Trân nhíu nhíu mày: "Người như vậy sau này không nên tiếp xúc."
Lâm Đại Quân: "Ừm, trong lòng anh hiểu rõ."
Lâm Trân: "Chuyện này em có thể nói cho cha mẹ em biết không?"
Lâm Đại Quân suy nghĩ một chút: "Nói đi, thế nhưng nói cha mẹ không cần nói cho người khác, chị anh nói rồi, nếu như cậu ta không làm cái chúng ta, chúng ta cũng không phải làm gì, cho nên chuyện này không thể truyền đi, nếu không thì ép bức người khác cuống lên không tốt."
Lâm Trân: "Em hiểu rồi." Lâm Đại Quân: "Em xem, đây là cái gì?" Cậu ta mở túi vải ra, lộ ra quả táo đỏ hồng hồng bên trong.
Lâm Trân cảm thấy mũi có ngứa, quả táo quá thơm: "Chị cho sao?”
Lâm Đại Quân: “Đúng vậy, chị cho, chờ lát nữa cho em ăn một trái.
Lâm Trân: "Một trái ăn không hết, chúng ta một người nửa quả."
Lâm Đại Quân: “Được.'
Đến nhà, Lâm Trân từ bên trong lấy ra ba quả táo cho Lâm Tứ Quân, còn lại ba cái quả táo bọn họ lưu lại, Lâm Tứ Quân cầm quả táo về phòng của mình. Chỉ cần là đồ ăn vặt từ chỗ Lâm Y Y, Lâm Trân đều sẽ lấy ra một nửa cho Lâm Tứ Quân, không theo đầu người, mà là dựa vào một hộ gia đình để phân chia.
Ngày hôm sau Ngày hôm nay là chủ nhật, Lâm Đại Quân chuẩn bị đi ký túc xá thanh niên trí thức tìm Trương Hiếu Quân, kết quả đội trưởng Lâm đến rồi: "Đại Quân, con theo cha đến gặp vài người, đại đội chúng ta có vài kẻ xấu đến."
Lâm Đại Quân: "Chính là những người được điều chuyển kia sao? Đã đến rồi ạ?" Liên quan đến có người được điều chuyển đến đây, bọn họ cũng đều biết, trước thời kỳ rung chuyển, có thể đều là nhân vật lớn lừng lẫy, là phần tử trí thức khiến người ta ước ao, không nghĩ tới sau khi rung chuyển lại thành đối tượng bị phê bình, đấu tố, khiến người ta sinh ra rất nhiều cảm thán.
Đội trưởng Lâm: "Đúng vậy, trưa hôm nay đến bằng xe lửa, đại khái khoảng chừng mười giờ, chúng ta sớm đi chờ."
Lâm Đại Quân: "Được, cha, lần này có mấy người kẻ xấu đến vậy?"
Đội trưởng Lâm: "Có bốn người, tuổi tác đều khá lớn, cũng không biết điêu chuyển những người này tới làm gì, những thanh niên trí thức trẻ tuổi kia làm gì cũng không xong, huống chỉ là những người lớn tuổi. Ai... "
Lâm Đại Quân cười cười không nói gì, chuyện như vậy từ trước đến giờ cậu ta không bận tâm, bởi vì chuyện không liên quan đến mình, người như Lâm Đại Quân có một ưu điểm, chính là không quản việc không đâu.
Đến trạm xe lửa, đội trưởng Lâm và Lâm Đại Quân đợi một lúc, có hai người đàn ông dẫn một nhóm người lớn tuổi mặc quân áo rách nát xuống xe lửa. Hai người đàn ông nhìn thấy trong tay đội trưởng Lâm cầm bảng hiệu, mặt trên viết Đại đội sản xuất Thượng Lâm, bọn họ đi tới. Một người đàn ông trong đó lạnh giọng hỏi: "Đại đội sản xuất Thượng Lâm?” Dáng vẻ trừng mắt liếc dọc khiến người ta nhìn có chút khó chịu.
Đội trưởng Lâm cong thắt lưng, khiêm nhường lại lấy lòng nói: "Đúng đúng đúng, tôi là đại đội trưởng của đại đội sản xuất Thượng Lâm, ngài là?" Ông nhìn những người đó phía sau đối phương, mơ hồ có chút hiểu được sao lại thế này. Đội trưởng Lâm là người thông minh, ở trước mặt một vài người có thân phận có địa vị, từ trước đến nay ông co được dãn được, tuân theo nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận