Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 569 Cha con thật ngốc

Chương 569 Cha con thật ngốcChương 569 Cha con thật ngốc
Lâm Y Y: "Lát nữa nếu con tự mình ăn cơm, ăn hết sạch chén cơm, sau đó đem chén đi rửa sạch, ngày mai mẹ sẽ thưởng cho con quả bóng mới."
Tiểu Thập Nhất: "Thật ạ?"
Lâm Y Y: "Thật."
Tiểu Thập Nhất: "Vâng."
Lâm Y Y: "Vậy con trả lại quả bóng cho cậu nhỏ đi, bằng không ngày mai quả bóng mới lại phải đưa cho cậu nhỏ rồi."
Tiểu Thập Nhất lập tức đưa bóng đá cho Lâm Ngũ Quân, tuy rằng cậu còn nhỏ, nhưng vẫn phân biệt được đồ mới đồ cũ, đồ cũ đương nhiên không có tốt bằng đồ mới.
Lâm Ngũ Quân nhận lấy quả bóng: "Tiểu Thập Nhất lát nữa còn muốn chơi nói với cậu nhỏ, cậu đưa cho con chơi.'
Tiểu Thập Nhất: "Vâng ạ."
Lúc cơm nước xong Tiêu Tân đến mang theo chút lương thực cùng rau dưa, con trai thích ở bên này ăn cơm, chị dâu hai cũng không có ghét điều đó, nhưng bọn họ lại rõ thứ cảm tình này phải duy trì, tuy rằng trẻ con ăn không hết bao nhiêu, chị dâu hai cũng không để tâm mấy thứ này, nhưng mà bọn họ không thể chỉ biết tận hưởng.
Tiêu Tân đặt đồ vật xuống: "Chị hai, vợ em đang ở cữ mà em phải đi làm lại, mấy đứa nhỏ làm phiên chị mấy ngày rồi."
Trong khoảng thời gian này, Lương thị đang ở cd cơ bản vẫn là Tần Hương Cúc chăm sóc, dù sao Tiêu Tân còn phải đi làm, có đôi khi bà nội Tiêu cũng có phụ giúp một chút.
Lâm Y Y cũng không có khách sáo, giữ lại đồ: "Ở đây Cát Tường rất ngoan, còn có thể dắt em trai đi chơi.'
Nghe thấy bác hai gái khen mình, Cát Tường hãnh diện nhìn về phía cha cậu, ánh mắt rất tự hào. Thật là, Tiêu Tân nhìn thấy muốn dở khóc dở cười. Có điều con trai ở nhà anh hai rất tốt, anh ta cũng vui lây.
Cơm chiều xong xuôi, Tiểu Thập Nhất đã quên mất chuyện rửa chén, nhưng mà Lâm Y Y không quên, cô chuẩn bị đi hệ thống thương thành mua cho con trai bóng đá, nếu hôm nay mua hai quả, mang giấu một quả đi thì ngày mai con trai chắc chắn sẽ tranh bóng với Tiểu Ngũ.
Tiểu Thập Nhất đặt chén xuống muốn di ra ngoài chơi thì bị Lâm YY kéo lại: "Con còn muốn bóng mới không?”
Tiểu Thập Nhất vừa nghe, lanh lảnh nói: 'Muốn ạ."
Lâm Y Y: "Vậy con phải hứa với mẹ ăn cơm xong phải đi rửa chén."
Tiểu Thập Nhất ngẩn người, lập tức cầm lấy chén cơm nhỏ của mình: "Rửa chén." Lâm Ngũ Quân: "Tiểu Thập Nhất, cậu nhỏ giúp con." Vừa nói, cậu vừa cầm chén của mình lên.
Sau đó, Lý Vượng Đạt và Cát Tường cũng lấy chén mình, trở thành bốn đứa nhỏ cùng nhau rửa chén. Bọn nó xách nước, ở trong sân xách mông rửa chén, ở thời đại này không có nước rửa chén, dùng nước nóng có thể rửa sạch sẽ.
Đến lúc rửa xong một đám mấy đứa nhỏ mang đến cho Lâm Y Y kiểm tra. Lâm Y Y nói: "Rửa sạch rồi, qua kiểm tra."
Tiểu Thập Nhất: "Qua bóng nhỏ."
Lâm Y Y: "Được rồi, đợi mẹ đi lấy cho con." Cô vào phòng, Tiểu Thập Nhất muốn theo vào đi thì bị cô nhốt ở bên ngoài.
Tiểu Thập Nhất ở bên ngoài gõ cửa: "Nhất Nhất, mở cửa... Nhất Nhất, mở cửa...' Cậu không hiểu sao mẹ lại khóa cửa lại.
Lâm Y Y lập tức mở cửa, sau khi mở cửa cô ôm một cái bóng đá mới tinh đưa cho Tiểu Thập Nhất: "Cho con." Sau đó lại cho Lý Vượng Đạt và Cát Tường hai thanh kẹo sữa thỏ trắng,'Hôm nay Vượng Đạt và Cát Tường cũng rất giỏi, tự mình rửa chén, đều là những đứa trẻ ngoan."
Lý Vượng Đạt ở trước lúc chuyện Lâm Nhạc sinh non, tuy rằng là đứa nhỏ hoạt bát vui vẻ nhưng không có người khen ngợi cậu. Mẹ cậu Bối thị là người có tính cách ngay thẳng, sẽ không dùng thái độ ôn nhu đi khen ngợi con trai, hoặc là nói, thời đại này người cơ bản đều thiếu đi sự khẳng định đối với con cái. Mà lúc này, Lý Vượng Đạt nhận lấy sự khen ngợi của Lâm Y Y, cảm giác khác hẳn. Hơn nữa từ học kỳ này cậu đã chịu ảnh hưởng của việc Lâm Nhạc sinh non, vẫn luôn ở tự trách mình, nên hiện tại có người khen ngợi cậu là vô cùng quan trọng. Được khẳng định giải thích cậu không phải là đứa trẻ hư.
Bọn nhỏ vô cùng vui vẻ đi ra ngoài, Tiểu Thập Nhất ôm quả bóng luyến tiếc buông ra.
Lâm Y Y cười trở lại phòng bếp, bắt đầu thu dọn bàn ăn. Chờ cô thu dọn xong phòng bếp, nước nóng cũng đã sôi định gọi bọn nhỏ đi lau người rửa chân, kết quả phát hiện không thấy bọn nhỏ đâu nữa.
Lâm Y Y: "Thập Nhất... Tiểu Ngũ...' Lâm Y Y đi ra sân.
Hàng xóm: "Tôi thấy bọn nhỏ đi về hướng nhà cũ của chồng cô rồi."
Lâm Y Y: "Cảm ơn thím." Cô cũng theo về nhà cũ.
Trong nhà cũ người lớn đang ăn cơm, Tiểu Thập Nhất đứng ở nhà chính ôm quả bóng khoe: "Nhất Nhất thưởng, con tự ăn cơm rồi tự mình rửa chén."
Tần Hương Cúc: "Tiểu Thập Nhất thật lợi hại, đúng là cháu trai ngoan của bà, nhỏ như vậy đã biết rửa chén. Cha con lúc nhỏ đừng nói đến việc rửa chén, cơm còn không chịu ăn."
Tiêu Đại Cường: "..." Bà nội nói xấu thằng hai như vậy có ổn không đây?
Tiểu Thập Nhất: "Cha thật ngốc, Thập Nhất biết tự ăn cơm." Tần Hương Cúc: "Còn phải nói sao, cha con thật ngốc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận