Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 154 Cha chồng đến thăm

Chương 154 Cha chồng đến thămChương 154 Cha chồng đến thăm
Lâm Y Y: "Các em chăm chỉ học hành, đợi đến lúc được đi học, nằm trong năm vị trí đứng đầu trong kỳ thi, chị sẽ thưởng cho ăn." Cô cũng không nói đứng ở vị trí thứ nhất, phạm vi lớn một chút, để cho các cậu có chút động lực.
Lâm Đại Quân: "Nhưng mà đi học còn phải rất lâu nữa."
Lâm Y Y: "Cho nên các em trước tiên ôn tập đi, để chuẩn bị cho việc đi học."
Lâm Đại Quân: 'Vậy cũng được."
Buổi tối, Tiêu Vũ tan làm trở về, nhìn đến trong nhà nhiều hơn ba đứa nhóc, có chút không ngờ.
Lâm Tứ Quân nhiệt tình kéo Tiêu Vũ ra bên ngoài: "Anh rể, em lại tới mách lẻo đây."
Tiêu Vũ: "Ừ, em nói đi."
Lâm Tứ Quân: "Chị dâu cả đó thật sự quá đáng, chị ta nói xấu chị gái của em ở khắp nơi trong thôn .… Blah blah, Lâm Tứ Quân nói rất nhiều chuyện của Te Cần Thái, người không biết, còn tưởng rằng cậu đi theo sau mông của Te Cần Thái, cũng không biết làm sao cậu nghe ngóng được, dù sao Tề Cần Thái nói ra nói vào nói, hắn đều có thể nghe ngóng ra được.
Ánh mắt của Tiêu Vũ bình tĩnh, không nhìn ra anh có gì dao động. Anh lấy từ túi quần ra một xu: "Làm tốt lắm, tiếp tục đi."
Lâm Tứ Quân nhận tiền, rất vui vẻ.
Buổi tối, anh em nhà họ Lâm ăn no, một tuần này ba người ăn năm cân lương thực, bọn họ ăn một bụng toàn là nước(1), cũng may chị gái cho một cân bột mì Phú Cường, làm vài cái màn thâu trắng cho các cậu ăn, màn thầu trắng là bà Cát làm giúp bọn họ, bọn họ cũng cho bà Cát hai cái bánh bao. À, ngày thường cơm của các cậu cũng là do bà Cát làm giúp, bọn họ mang lương thực cho bà Cát, cho nên cuộc sống của ba anh em thực sự vẫn khá tốt.
(1)Ngày xưa thời kỳ đói kém người ta dùng lương thực nấu cháo loãng sẽ dễ no bụng hơn, nên mới 'một bụng đầy nước..
Lâm Tứ Quân: “Chị, trứng gà thịt này ăn ngon thật."
Lâm Đại Quân: “Chị, lần sau bọn em đến còn có thể ăn không?"
Lâm Tứ Quân: "Chị, em cảm thấy rất hạnh phúc."
Một miếng khoai lang, một miếng rau, ba anh em cảm thấy đây là thời gian hạnh phúc nhất.
Ngày hôm sau Lâm Y Y làm chính là rau cơm nhão, cũng là cải trắng thái nhỏ, dùng dầu xào, sau đó thêm nước, thêm gạo, đun sôi một nồi to cho bữa sáng, bữa trưa, bữa chiêu, ba bữa đều ăn món này. Có điều móng heo ngày hôm qua cũng nấu thịt kho tàu, bằng không cất đi sẽ hỏng mất. Cho nên bữa trưa, mọi người lại có thêm một bữa cơm hạnh phúc.
Sau bữa cơm trưa, anh em nhà họ Lâm phải về lại quê, Lâm Y Y chia khẩu phần lương thực tuân này cho cho các cậu mang đi, lại cho bọn họ một hộp cơm cu cải muối và bí đao ngâm, sau đó nói với các cậu: "Đồ ăn này là cho các em và nhà họ Tiêu mỗi nhà một phần, còn có phong thư này gửi cho mẹ chồng chị, không đưa cho người khác, biết chưa?"
Lâm Đại Quân nói: “Chị yên tâm đi."
Lâm Y Y nói: "Chuyện em làm chị rất yên tâm, đi đường cẩn thận, đừng xen vào việc của người khác, gặp chuyện không cần ra mặt, nếu đã xảy ra chuyện khác, các em hãy đi tìm nhà họ Tiêu, nếu không được nữa thì tới huyện thành, biết không?"
Lâm Đại Quân: "Em biết rồi."
Lâm YY: "Đi đi."
Ba anh em vui vẻ về quê. Bọn họ ve nhà trước, mang đồ ăn, củ cải muối và bí đao ngâm chia đều ra, sau đó mang đến nhà họ Tiêu chia sẻ phần đó.
Sáng sớm ngày hôm sau, cả nhà Lâm Y Y còn đang ăn bữa sáng thì Tiêu Đại Cường tới.
"Cha." Lâm Y Y vội vàng đứng dậy, rót cho ông một bát nước sôi để nguội lớn, sau đó bưng cho ông một chén khoai lang cháo, Cha, một đường đói bụng đi, mau tới ăn cơm." Cháo khoai lang làm rất nhiều, dựa theo tính cách Lâm Y Y, một lần nấu ăn làm bữa cơm.
Tiêu Đại Cường: "Không cần không cần, cha ăn rồi."
Lâm Y Y: "Cha, cha cứ tự nhiên, gần đây con kiếm được chút tiền lời, đủ dùng mua lương thực để ăn."
Tiêu Vũ nói: "Là sự thật, gân đây cô ấy kiếm được tiền lời, trừ tiền nhuận bút còn có khoản thu nhập thêm bên ngoài.'
Tiêu Vũ đã nói như vậy, Tiêu Đại Cường không còn khách khí nữa, vả lại ông ở nhà chỉ ăn vài thứ đó, uống canh suông là chính, thật là không no, nhưng mà ông cũng hơi tò mò: "Vợ chú hai làm sao kiếm khoản thu nhập thêm?”
Lâm Y Y nói: "Không phải là con trồng giá đỗ xanh sao? Trồng giá đỗ xanh mang đi bán kiếm thêm ít tiền lời."
Tiêu Đại Cường cũng không có hỏi nhiều, cái gì mà an toàn, nguy cơ vân vân, ông tin tưởng con trai mình, cho nên không hỏi. Tiêu Đại Cường liên tiếp ăn hai chén khoai lang cháo, cuối cùng bụng cũng có chút no, không ăn thêm nữa, cho dù con trai và con dâu lại mời, ông cũng kiên quyết không ăn thêm.
Ăn xong cơm, Tiêu Đại Cường nói thẳng: "Ngày hôm qua bọn Đại Quân không phải gửi cho chúng ta một phong thư sao? Người trong nhà đều thấy thư của con, cả nhà bàn bạc quyết định lấy tiên ra mua lương thực, số tiền này cất đi sẽ không sinh thêm, nhưng lương thực là có thể cứu mạng nên lương thực rất quan trọng." Đang nói, ông lấy ra từ phía trong cùng của quần áo lấy ra một cái túi, sợi dây của chiếc túi này đang được quàng trên cổ ông, túi mở ra, từ bên trong lấy ra một xấp tiên,'Số tiên này là do thằng hai gửi ve nhà mấy năm nay, sau khi xây xong căn nhà ba phòng ngủ của ở nhà mình, còn thừa 600 đồng, mẹ con giữ lại 100 đồng phòng khi cần dùng gấp, 500 đồng còn lại để mua lương thực. Chúng ta cũng biết hiện tại lương thực rất đắt cho nên đã đến lấy vê."
Bạn cần đăng nhập để bình luận