Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 318 Mất hứng

Chương 318 Mất hứngChương 318 Mất hứng
Ăn cơm xong, đám đàn ông ngồi tiếp tục nói chuyện phiếm, đám đàn bà bắt đầu dọn dẹp, chờ nhóm phụ nữ dọn dẹp xong, mọi người liền chuẩn bị đi, khi đi, Tân Hương Cúc cho mỗi người bọn họ một viên kẹo, cũng không nhiều, mỗi người không tới 6 viên.
Những vị khách đi rồi, ông nội Tiêu gọi mọi người tới nhà chính.
Ông nội Tiêu: "Sau này nhà thằng hai dọn đi, căn nhà này của bọn họ sẽ trống không, trước đó ông đã bắt chuyện với thằng cả và thằng ba, căn nhà này gia đình thằng hai bán 60 đồng cho các cháu, các cháu suy nghĩ vài ngày, hiện giờ nghĩ thế nào?"
Tiêu Võ: "Ông nội, chúng con muốn căn nhà này." Nhà ngói xanh, một căn 60 đồng, rất có lời, nếu thế, tương lai anh ta xây nhà cho con cũng tiết kiệm. Thật sự Tiêu Võ khá lo lắng.
Tiêu Tân: "Nhà của chúng cháu không có nhiều tiền như vậy, hơn nữa Cát Tường cũng còn nhỏ, căn nhà này để anh cả bọn họ đi."
Lâm Y Y sửng sốt, lúc trước cha chồng ở thị trấn không phải nói như thế mà? Cô nhìn về phía Tần Hương Cúc, Tần Hương Cúc không có phản ứng gì, vậy chứng tỏ rằng bà đã biết chuyện này.
Ông nội Tiêu nói: "Vậy được, thằng cả đưa tiền cho thằng hai, thằng hai đem chìa khóa cho thằng cả."
Te Cẩn Thái nói: "Em hai à, tháng 9 cháu gái em sẽ đi học, trong tay anh chị cũng không dư dả, nếu không thì số tiền này nợ trước, chờ trong tay anh chị dư dả lại đưa các em?"
Tần Hương Cúc nói: "Lúc ở riêng các con được chia 55 đồng, công điểm hai năm kiếm được tiền các con cũng tự mình cất giữ, dù cho mỗi năm có ít đi nữa, dẫu sao vẫn có hơn mười đồng hai mươi đồng, vợ thằng cả, chẳng lẽ số tiền hai năm ấy con đều trợ cấp cho nhà mẹ đẻ của con?”
Te Cẩn Thái: "Con không có, con là vì... Con là vì mua đồ."
Tần Hương Cúc: "Con mua đồ gì? Mẹ chưa từng thấy con mua quần áo, cũng không thấy con mua thịt cho Tiểu Thụy Tiểu Châu ăn, con có nói với mẹ hay không, tiền của con mua cái gì?"
Te Cẩn Thái: "... Mỗi tháng mẹ chồng sẽ cho mọi người một chén canh thịt, sẽ cho con trai con gái mấy miếng thịt, chị ta còn mua thịt làm gì? Tiền đương nhiên để dành, đã tích trữ 100 đồng, nhưng bảo chị ta lấy ra 60 đồng, chị ta không nỡ, 60 đồng tiên phải tích rất lâu.
Ông nội Tiêu: "Số tiền này không được nợ, nếu thằng cả không lấy ra 60 đồng, nhà cho thằng ba, đương nhiên thằng ba cũng không thể nợ, các cháu tự đi xoay sở tiền bạc, ai nghĩ được xoay sở tiền rồi, thì nhà cho người đó, thằng hai cầm tiền tới tay, hãy đưa chìa khóa cho bọn họ."
Tiêu Tân nhìn về phía Tiêu Võ: "Anh cả, anh nghĩ như thế nào? Nếu anh không cần nhà, em sẽ đi lo liệu tiền bạc." Tê Cẩn Thái: "Em ba, các em có thể mượn được tiền hả?"
Trước kia Tiêu Tân giống như Lương thị, đều là tính cách im lìm, mười câu hai người cũng không thả ra được miếng rắm nào, nhưng bây giờ khác rồi, sau khi có con, trọng trách trên vai anh ta nặng nề, người cũng trở nên ổn trọng, đối với một số thứ, anh ta cũng biết giành lấy.
Nhưng anh ta vẫn có chừng mực, nhà đứa con thứ ba bọn họ không có tiên, nhà anh cả có tiên, cho nên anh ta liền nhường cơ hội mua nhà lần này cho anh cả, dù sao vay tiền giành với anh cả, vẫn có hơi nhục nhã, cũng ôn ào rất xấu hổ, hơn nữa con của anh ta còn nhỏ. Nhưng bây giờ anh cả không muốn lấy tiền, anh ta có thể tranh thủ một hồi.
Tiêu Tân: "Có thể mượn hay không, phải mượn trước rồi xem, anh cả, anh thấy thế nào?"
Ngay từ đầu Tiêu Võ đã không nghĩ tới nợ nần, anh ta không cần mặt mũi à? Nhà con cả bọn họ có tiền, còn muốn nợ, việc này anh ta làm không được. Te Cẩn Thái từng nhắc tới với anh ta, nhưng anh ta không có đồng ý, anh ta nào biết rằng lúc này Te Cẩn Thái sẽ nói ra. Với đàn ông mà nói, nợ tiền là chuyện rất mất mặt, trừ phi không có cách nào. Tiêu Võ nói với Tê Cẩn Thái: "Còn không mau đi lấy tiền."
Te Cẩn Thái hừ một tiếng, trở về lấy tiền.
Lâm Y Y nhìn thấy, nhịn không được lắc đầu, chị dâu cả... Không biết nên nói thế nào. Nói chị ta không tốt? Nhưng chị ta biết săn sóc gia đình nhỏ của mình, không giống loại câm đồ của nhà chồng đi trợ cấp cho nhà mẹ đẻ, ví dụ như đầu tiên lấy thịt lợn rừng mà nói, nhà chồng có thịt, chị ta phải lấy một ít cho nhà mẹ đẻ nếm thử, nhưng nếu thịt chia cho nhà con cả bọn họ, bảo chị ta lấy thịt của nhà con cả bọn họ ra, vậy chẳng khác nào đang cắt thịt của chị ta.
Nhưng có một số việc, chị ta thích chiếm món lợi nhỏ.
Tuy nhiên, cho dù chị ta có ngàn vạn lần không tốt, thì với sự che chở gia đình nhỏ này, con người cũng không tính là cực phẩm. Lâm Y Y từng đọc rất nhiều bài vê thời đại này, có vài phụ nữ cái gì cũng muốn cho nhà mẹ đẻ, anh em nhà mẹ đẻ, thậm chí quần áo, lương thực của con mình cũng giấu đi, đưa cho nhà mẹ đẻ, loại phụ nữ khiến người ta tức giận này, dù cho khi đọc tiểu thuyết, biết rõ đây là tiểu thuyết, vẫn có thể tức chết.
Te Cẩn Thái lấy 60 đồng ra, đưa Tiêu Võ, Tiêu Võ đưa Tiêu Vũ, Tiêu Vũ nhận tiền, lập tức giao chìa khóa cho anh ta, sau đó bắt đầu dọn dẹp đồ đạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận