Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 180 Hethong 1

Chuong 180 Hethong 1Chuong 180 Hethong 1
Lâm Y Y bị lạnh đến tỉnh. Mở mắt ra, nhìn thấy Lâm Ngũ Đệ, đại não trong nháy mắt không kịp phản ứng lại, tới khi phản ứng được, cô vội vàng ôm Lâm Ngũ Đệ vào trong ổ chăn: "Sao em thức rồi? Trời ạ, trên người đều lạnh ngắt."
Lâm Ngũ Đệ tiến vào trong lòng Lâm Y Y: "Chị thức dậy, trời đã sáng, thức dậy... Mặt trời chiếu đến mông nhỏ rồi." Mỗi lần khi Lâm Y Y gọi cậu rời giường, đều sẽ nói mặt trời chiếu đến mông nhỏ của cậu, cho nên Lâm Ngũ Đệ rất lưu loát với những lời này.
(Ngũ Đệ dễ thương quá điiii)
Lâm Y Y đánh mông nhỏ của cậu một cái: "Em nằm ở trong chăn đi, để mình nằm ấm rồi lại ngồi dậy, chị rời giường trước." Nghĩ một hồi, mùa hè cô đều mặc quần dài ngủ, ngủ chung một ổ chăn với Lâm Ngũ Đệ cũng không có gì, bây giờ trời lạnh, cô mặc quần lót ngủ, tuy rằng Lâm Ngũ Đệ còn nhỏ, nhưng qua năm đã ba tuổi, có lẽ không cần ngủ chung một ổ chăn nữa, nhưng Lâm Ngũ Đệ ngủ một mình cô lại lo lắng, cho nên... Có phải nên đón một đứa em trai nhà họ Lâm đến thị trấn, có thể ngủ chung với Lâm Ngũ Đệ không?
Lâm Ngũ Đệ: "Em ngoan ngoãn ngủ, ngủ ấm áp. Chị ơi, em đói..." Nói xong, nắm lấy tay Lâm Y Y, đi sờ bụng nhỏ của mình,'Chị ơi chị sờ đi, bụng nhỏ nói nó thật đói..."
Lâm Y Y dở khóc dở cười: "Nhưng chị nghe bụng nhỏ nói nó không đói bụng mà."
Lâm Ngũ Đệ vừa nghe vậy, lập tức trừng lớn hai mắt: "Không có không có, nó nói đói bụng, chị sờ đi, chị sờ đi...'
Lâm Y Y: "Được rồi, bụng nhỏ của em trai nhỏ nói nó đói bụng, phải ăn cơm, chị thức dậy đi làm cơm đây.'
Lâm Ngũ Đệ lập tức nở nụ cười: "Dạ."
Lâm Y Y sờ đầu của cậu, đứng dậy mặc quần áo, cũng mặc áo bông quân bông dày vào, sau đó bên ngoài lại khoác một bộ áo ngoài quần ngoài. Sau khi cô mặc xong, lại mặc cho Lâm Ngũ Đệ, cô sợ lúc mình đi làm cơm, thằng nhóc này lại đứng lên xuống giường, lát nữa lại lạnh ngắt.
Tiêu Vũ vừa đi một cái, tới cuối tháng 11 cũng không trở vê.
Lâm Y Y rất lo lắng, nhưng không còn cách nào khác, ở thời đại thông tin khó khăn như này, cô cũng không liên lạc được với Tiêu Vũ. Thật ra không phải cô lo lắng xảy ra chuyện, bởi vì cô biết kết cục của Tiêu Vũ, Đại Nha đã chết, anh vẫn sống tốt. Nhưng mà, người đi nửa tháng rồi, luôn làm người ta lo âu... Và nhớ nhung.
Lâm Y Y nằm ở trên giường, Lâm Ngũ Đệ dựa vào trong lòng ngủ vù vù, dưới tình huống cô không liên lạc được với Tiêu Vũ, cô nghĩ tới một biện pháp không thực tế. Cô lén cầu ông trời: Ông trời, thiên đạo gia gia, ông phải phù hộ Tiêu Vũ, để bọn họ sớm phá án một chút, để anh ấy trở vê sớm một chút. Không phải cô có sự may mắn của nữ chính sao? Tiểu thuyết này không có nam chính, chỉ có nữ chính, cho nên cô khẩn cầu nhất định có tác dụng. Đột nhiên, một thanh am vang lên từ trong đầu cô: "Vô ích thôi, may mắn của cô, số mệnh của cô, chỉ có thể dùng ở trên người cô." Thanh âm đó có chút đáng yêu, hồn nhiên vô tư.
Lâm Y Y ngạc nhiên, nhưng bình tĩnh rất nhanh. Cô xuyên qua, cho nên đối với một số việc thật sự rất bình tĩnh: "Ngươi. ..... Ngươi là thiên đạo gia gia?"
"Xin chào kí chủ, tôi là hệ thống 004 Tiểu Thiên."
Lâm Y Y trừng mắt nhìn, lắc mình như cá chép ngồi dậy: "Hệ thống, ngươi là hệ thống trong truyền thuyết? Hệ thống trong sách viết?"
Tiểu Thiên 004: "Đúng vậy kí chủ, tôi chính là hệ thống trong tiểu thuyết mà con người các cô đắp nặn ra, nhưng tôi là hệ thống thật, hệ thống cũng là khí linh, lệ thuộc trực tiếp cục quản lý thời không."
Lúc này Lâm Y Y bất chấp chuyện của Tiêu Vũ, cô lập tức hỏi chuyện của mình nói: "Ngươi đã là hệ thống, vậy tôi đi vào nơi này có quan hệ với ngươi nhỉ? Vì sao tôi phải đến đến đây? Tôi vừa không chết vì tai nạn xe cộ, cũng không có mắc bệnh chết, sao tôi lại đến đây? Tôi muốn trở về, ngươi mau đưa tôi trở về."
Tiểu Thiên 004: "Thực xin lỗi kí chủ, tôi có thể đưa cô trở về, nhưng không phải hiện tại."
Lâm YY: "Có ý gì?"
Tiểu Thiên 004: "Trên thực tế, cô không thấy kỳ lạ sao? Vì sao Đại Nha trong tiểu thuyết này cũng chính là Lâm Nhất Nhất, giống tên với cô? Thậm chí Tiêu Vũ cũng giống với người đàn ông trong giấc mộng của cô."
Lâm Y Y: "Dựa theo quy luật tiểu thuyết xuyên sách, rất nhiều người xuyên sách, đều xuyên vào thân thể của người có tên giống. Nhưng, thế có liên quan gì đến tôi?"
Tiểu Thiên 004 nói: "Bởi vì Lâm Nhất Nhất trong tiểu thuyết chính là cô. Thế giới này là thế giới thật, chứ không phải thế giới trong sách. Độ nổi tiếng của bản tiểu thuyết này rất cao, nhất là sau khi quay thành phim truyền hình, độ nổi tiếng càng cao, khi độ nổi tiếng của tiểu thuyết cao đến trình độ nhất định sẽ tự động sinh ra trở thành thế giới thật sự, thành một trong ba nghìn thế giới. Tê Hồng, cô biết chứ?"
Lâm Y Y: "Biết, là trợ lý do công ty chúng tôi sắp xếp, quan hệ với tôi cũng không tệ lắm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận