Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 317 Chào mừng

Chương 317 Chào mừngChương 317 Chào mừng
Lâm Tam Quân đứng ở cửa, nhìn thấy chị cậu ta kiểm tra vệ sinh, có chút khẩn trương, chỉ sợ chị cậu ta không hài lòng.
Nhìn xong bên này, lại nhìn mảnh đất nhỏ bên kia, trong mảnh đất nhỏ cũng trông đồ, còn dựng vườn rau, vườn rau này giống như đúc vườn rau của nhà bọn họ ở thị trấn, mấy em trai này còn rất biết học ngay dùng ngay.
Cuối cùng Lâm Y Y đi vào nhà Lâm Đại Quân gia, mở hai tấm cửa gỗ ra, bên trong là đất xi măng, vách tường màu trắng, sạch sẽ, bởi vì đằng sau có cửa sổ trên tường, cho nên ánh sáng trong phòng không tệ. Mà rất nhiều nhà ở thời đại này, trong nhà thậm chí không có cửa sổ, chỉ có cửa, nếu đóng cửa, bên trong vô cùng tối tăm.
Từng góc của nơi này đều nhìn qua, Lâm Y Y rất hài lòng, cô nói với Lâm Tam Quân: "Về sau phải duy trì vệ sinh như vậy, trong nhà sạch sẽ, tâm trạng mỗi ngày cũng sẽ tốt theo một chút."
Lâm Tam Quân: "Dạ."
Lâm Y Y: "Chị thấy hai phòng khác đều có đồ, em với Tứ Quân cũng ngủ ở đây?"
Lâm Tam Quân: "Vâng, Tứ Quân sợ ngủ một mình, buổi sáng anh cả đi làm dậy sớm, Tiểu Ngũ ngủ một mình lại lo, cho nên em với Tứ Quân đều ngủ ở trong này."
Lâm Y Y: "Các em như thế tốt lắm, anh em nên đoàn kết hữu ái, thông cảm nhau, giúp đỡ nhau."
Lâm Tam Quân xách ra một cái rổ từ nhà bếp: "Chị, đây là bắp non, chị câm đi, vốn chúng em tính đưa đến thị trấn cho chị, nhưng chị đã đến rồi.
Lâm Y Y cũng không khách sáo, một chút tâm ý của các em trai, thấy hôm nay Lâm Tam Quân nói nhiều hơn bình thường, Lâm Y Y cũng vui vẻ.
Một lát sau, hai người đã đến nhà họ Tiêu.
Nhà họ Tiêu ngồi ở chỗ đó, đang nghe một đám đàn ông nói chuyện, anh không có chen vào, nhưng mà anh nghe rất nghiêm túc. Thấy Lâm Y Y đã trở lại, anh đứng dậy: "Nhanh vậy?"
Lâm Y Y: "Cũng không có gì hay để coi, đây là bắp non, Tam Quân bọn họ hái đem tới, buổi tối lúc trở vê đem theo, ngày mai có thể xào ăn."
Tiêu Vũ nhận lấy đặt vào trong gùi trong nhà bọn họ.
Lâm Y Y: "Em đến nhà bếp nhìn xem."
Tiêu Vũ: "Ừ”"
Tần Hương Cúc với đầu bếp Lục Tiểu Xuân ở trong nhà bếp, Te Cẩn Thái và Lương thị đang làm trợ thủ, bà nội Tiêu đang nhóm lửa, còn có mấy chị dâu họ, em họ, chị họ của nhà họ Tần đang giúp đỡ. Lâm Y Y cũng không quen các cô, nhưng mọi người thấy cô vào, đều vô cùng khiêm nhường. Mợ cả nhà họ Tần: "Nhất Nhất đến đây, đúng rồi Nhất Nhất, trong thị trấn các cháu cháu có quen đồng chí nào đang tìm đối tượng không? Cháu nhìn em họ cháu này, tuổi không nhỏ, vẫn chưa định đối tượng, bây giờ đã 19 tuổi, trên không ra trên dưới không ra dưới." Thật ra mợ cả nhà họ Tần cũng chỉ là thuận miệng nhắc tới, rất phiền lòng vì chuyện của con gái trong nhà.
Lâm Y Y sửng sốt, nhìn về phía em họ mà mợ cả nhà họ Tần nói. Lại nói, dựa theo tuổi tác của thân thể này, còn nhỏ hơn người ta hai tuổi, nhưng đành chịu, anh Vũ nhà cô lớn tuổi. Năm nay 24 tuổi.
Em họ nhà họ Tần tên Tần Viên Viên, năm nay 19 tuổi, diện mạo quả thật khá xinh, con gái trong nông thôn có thể đen tí, nhưng cười rộ lên mang theo vài phần ngượng ngùng, nhìn qua là một cô gái có tính cách rất tốt. Lâm Y Y nói: "Tìm đối tượng phải từ từ tìm, hơn cả người lớn bắt ép con cái kết hôn còn không bằng tìm đối tượng vừa lòng đẹp ý vì em họ, như vậy em họ hạnh phúc, mo cũng yên tâm."
Tần Viên Viên: "Chị dâu họ nói đúng, mẹ, mẹ cũng đừng lo lắng."
Mợ cả nhà họ Tần: "Không lo lắng không lo lắng, tấm lòng của mẹ cứ cho chó ăn." Nói xong, xách thùng nước di ra ngoài.
Tần Viên Viên thở dài, đuổi theo.
Lâm Y Y nhìn thấy các cô một trước một sau rời đi, có chút không hiểu.
Tần Hương Cúc nói: "Lúc đầu em họ con có một người yêu, hai người đều sắp kết hôn, kết quả gã người yêu đó vừa ý cô gái khác, em họ con lại thành người thừa."
Thật ra Lâm Y Y cũng không có bất ngờ, chuyện trong tiểu thuyết như vậy còn ít sao?
Một lát sau, mợ cả nhà họ Tần và Tần Viên Viên đi vào, Lâm Y Y nhìn thấy sắc mặt của mợ cả nhà họ Tần tốt lắm, thậm chí còn hiện ra tươi cười, cô thâm nghĩ, vậy là Tần Viên Viên dỗ dành xong rồi hả? Nếu thế, Tần Viên Viên vẫn rất có bản lĩnh, dù sao vừa nãy sắc mặt của mợ cả nhà họ Tần rất xấu.
Chờ sau khi nhà bếp chuẩn bị xong đồ ăn, lập tức lên món, cái bàn đặt ở trong viện của nhà họ Tiếu, trong viện bày biện không dưới năm cái bàn, đều đặt ở cửa viện.
Bởi vì không có rượu, cho nên chào mừng bằng ăn cơm, tốc độ của mọi người đều rất nhanh, có người trên bàn cơm ăn nhã nhặn, có người ăn như hổ đói, Lâm Y Y cũng thấy nhưng không thể trách, hàng năm khi đến tháng giêng, cùng ăn cơm với nhà anh cả và nhà em ba, tốc độ ăn cơm của Tề Cẩn Thái với Lương thị chính là như vậy, tốc độ rất nhanh, giống như có người tranh giành với các cô vậy. Nhưng rất nhiêu người đều như thế, lo rằng ăn chậm, đồ ăn sẽ không còn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận