Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 408 Sinh con 1

Chuong 408 Sinh con 1Chuong 408 Sinh con 1
Chị Mã: "Nhất Nhất, con đi ra tản bộ sao?"
Lâm Y Y: "Thím Mã.
Chị Mã: “Ai, tới nơi này tâm sự, đều là hàng xóm, đến đến đến, thím giới thiệu cho con."
Lâm Y Y đi qua, cùng mọi người hàn huyên một lúc, sau đó mọi người đều biết Lâm Y Y chính là người trước khi đưa ra sáng kiến trồng rau, mọi người đối với Lâm Y Y đều rất hiếu kỳ, cũng rất khâm phục. Việc trông rau đối với thị trấn có trợ giúp không lớn, thế nhưng đối với nông thôn trợ giúp rất lớn, thêm vào báo chí thị trấn cũng đưa tin về chuyện này, cho nên mọi người có ấn tượng. Sau đó mọi người lại biết rồi cô là người nhà của quân nhân, chồng ở bộ đội, trong nhà là mẹ chồng đang chăm sóc cô. Không thể không nói, Tân Hương Cúc nói đúng, trong lúc lơ đãng tiết lộ một chút tin tức của chính mình là cần thiết.
Mặc kệ là Lâm Y Y hay là Tân Hương Cúc đều sinh hoạt ở trong thị trấn rất tốt, Tân Hương Cúc nhàn rỗi sẽ cùng chị Mã đi tâm sự không quá hai ngày, bà và hàng xóm liên quen thuộc. Mỗi ngày làm cơm, giặt quần áo, tán gau bát quái, 9 tháng này đối với Tân Hương Cúc đều trải qua như thế, cho nên bà vẫn rất thích ứng.
Cuối tuần, Tiêu Đại Cường và đám em trai nhà họ Lâm đã tới. Đám em trai nhà họ Lâm ở đây ăn cơm trưa xong liền đi, Tiêu Đại Cường sáng ngày hôm sau thì đi, trực tiếp từ thị trấn đến hợp tác xã đi làm.
Nhàn nhã trôi qua tháng ngày đến buổi trưa ngày 11 tháng 10, khi đang ăn cơm trưa, cái bụng của Lâm Y Y đột nhiên đau đớn: "Mẹ. .. Mẹ con đau bụng, con. . .con có phải sắp sinh rồi không?" Gô hơi sốt sắng kéo cánh tay Tân Hương Cúc.
Tần Hương Cúc buông đũa: "A ôi, đứa nhỏ này rốt cục sắp ra à? Đi đi đi, chúng ta đi bệnh viện, con có thể đi không?"
Lâm Y Y khẽ cắn môi: "Có thể, chỉ đau một chút." Còn đau hơn dì cả tới.
Tần Hương Cúc thu đồ lại, đỡ Lâm Y Y đi đến bệnh viện. Tuy rằng bụng Lâm Y Y có hơi đau, nhưng cô có thể chịu, khỏi cần nói, cô không chỉ có thể chịu, còn có thể chạy chậm. Vì nhanh đến bệnh viện, cô đúng là liều mạng.
Ngõ hẻm cũ ở khu trung tâm thị trấn, bệnh viện thị trấn cũng ở khu trung tâm, cho nên từ hẻm cũ đuổi qua, vẫn rất nhanh. Hai mẹ chồng con dâu vừa đến bệnh viện, Tân Hương Cúc lấy ra các loại giấy chứng nhận. Thật ra ở thời đại này, sản phụ cần đưa tới bệnh viện không nhiều lắm. Trong nông thôn sẽ không đưa đến, thị trấn có vài người tư tưởng không cao cũng sẽ không đưa tới. Cho nên Lâm Y Y lập tức được sắp xếp phòng.
Lúc này Lâm Y Y nằm ở trên giường, bụng đau từng trận từng trận, bác sĩ nói vẫn không thể sinh.
Lâm Y Y chịu đựng đau đớn, ánh mắt cô đều đỏ lên, muốn khóc lại khóc không được. Tần Hương Cúc ở một bên an ủi: "Con nhịn chút, Nhất Nhất con nhịn một chút, Tiểu Bảo, cháu mau xuất hiện đi, cháu phải ngoan ngoãn, đừng làm mẹ cháu khó chịu."
Lâm Y Y thở gấp nói: "Con... Con còn hy vọng ngày mai nó đi ra."
Tần Hương Cúc: "A ôi, vậy con phải đau một buổi chiều thêm một buổi tối. Sao con muốn ngày mai nó đi ra?”
Lâm Y Y: "Ngày mai sinh nhật con, nếu ngày mai nó đi ra, vậy chúng con cùng một ngày sinh nhật, có thể cùng nhau chúc mừng."
Tần Hương Cúc dở khóc dở cười: "Con, cái đứa nhỏ này..."
Đương nhiên, Lâm Y Y không thể như nguyện, đợi cho đến hai giờ chiều, cô sinh đứa nhỏ ra.
Phòng sinh mở cửa, bác sĩ đi ra: "Người nhà có ở đây không? Đứa nhỏ đẻ rồi.' Tân Hương Cúc: "Đây đây đây, tôi là mẹ chồng con bé, vợ con tôi thế nào? Con bé không có việc gì chứ?"
Bác sĩ khoa phụ sản từng đỡ đẻ qua nhiều sản phụ, mẹ chồng quan tâm con dâu trước giống như Tần Hương Cúc vậy không nhiều lắm, bà ấy cũng là người làm mẹ, không kiên nhẫn nhất là những mẹ chồng chỉ quan tâm đứa nhỏ không quan tâm con dâu, có vài mẹ chồng còn chỉ quan tâm cháu trai. Cho nên đối với Tân Hương Cúc như thế, thái độ của bà ấy lập tức ôn hòa: "Thai phụ không sao, nghỉ ngơi hai ngày là có thể xuất viện."
Tần Hương Cúc thở phào nhẹ nhõm một hơi: "Vậy là tốt rôi vậy là tốt rồi... Đúng rồi, xin hỏi vợ con tôi sinh con trai hay con gái? Thân thể đứa nhỏ khỏe mạnh không?" Chuyện trước kia có Tiểu Cát Tường, bà lo lắng nhất là đứa nhỏ sinh ra thân thể yếu ớt, điều dưỡng là một chuyện nhưng người lớn nhọc lòng.
Bác sĩ: "Con gái, nặng sáu cân, vô cùng khỏe mạnh."
Tần Hương Cúc: "Khỏe mạnh là tốt rồi, khỏe mạnh là tốt rồi, sinh con gái, con tôi chắc chắn vui sướng.' Đối với việc trai hay gái có lẽ Tân Hương Cúc không hề để ý, nhà họ Tần nhiều con trai, nhà họ Tiêu bà sinh hai ba đứa con, nhà thằng cả với nhà thằng ba lại là con trai, nhà họ Tần không thiếu con trai, cho nên mọi người của nhà họ Tần không hề coi trọng con trai hay là con gái.
Bác sĩ nói: "Vì sao?"
Tần Hương Cúc: "Con tôi chỉ sợ cháu trai giành vợ với nó thôi."
Bác sĩ: "... Thực có lỗi, con dâu bà sinh chính là con trai, vừa rồi chỉ đùa với mọi người một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận