Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 478 Mẹ nghĩ thông suốt?

Chương 478 Mẹ nghĩ thông suốt?Chương 478 Mẹ nghĩ thông suốt?
Lâm Y Y rót một chén nước đun sôi để nguội cho Hứa thị: 'Chị Hứa mời uống trà."
Hứa thị: "Tiểu Ngũ tổn thương thế nào? Đi khám bác sĩ chưa?"
Lâm Y Y nói: "Yên tâm đi, bác sĩ bộ đội nhìn qua không có việc gì.
Hứa thị thở dài một hơi: "Không có việc gì thì tốt, thật xin lỗi."
Lâm Y Y: "Chị Hứa không cần cảm thấy thật có lỗi, chuyện này không quan hệ với chị, trẻ con đánh nhau mà thôi, không tính là chuyện gì.'
Hứa thị thở dài: "Em gái Lâm khả năng không biết chuyện nhà chị, đều nói mỗi nhà có nỗi khó xử riêng, nhưng nhà người khác trải qua nào có khó như nhà họ Hứa."
Lâm Y Y nghĩ thầm, cô đã sớm biết, nhưng không thể nói, dù sao chuyện này là chị Bối nhắc nhở cô, nếu cô nói, phải thật xin lỗi chị Bối.
Lâm Y Y làm bộ không biết hỏi: "Chị Hứa đây là thế nào?"
Hứa thị: "Chuyện nhà họ Hứa a... Về sau Tiểu Thắng đi tham gia quân ngũ, lúc anh ấy nhập ngũ mới 18 tuổi, năm đó bọn chị chuẩn bị kết hôn, nhưng vì anh ấy muốn đi nhập ngũ, thời gian gấp gáp, cho nên chuyện kết hôn bị chậm trễ. Mãi cho đến bốn năm sau, khi anh ấy 22 tuổi về nhà thăm người thân, bọn chị mới kết hôn. Trong sáu năm kết hôn, số lần anh ấy về nhà rất ít, làm quân tẩu đều biết, quân nhân có thể có một lần ngày nghỉ rất không dễ dàng. Sáu năm qua, chị mang thai hai lần, nhưng hai đứa cũng bị mất..."
Lâm Y Y: "Sao chị không đề cập tới tùy quân sớm?”
Hứa thị: "Chị cũng muốn tùy quân trước thời gian, nhưng mẹ chồng chị nói, nếu chị tùy quân, trong nhà ai chăm? Bà nói chị dâu Tiểu Thắng là quả phụ, rất nhiều chuyện không thể ra mặt, sẽ dẫn tới nhàn thoại, mà bà thì già, có một số việc cũng không chăm lo được, cho nên muốn chị ở lại. Bây giờ chị suy nghĩ một chút, thế này sao lại có thể là muốn chị lưu lại, rõ ràng là muốn ngăn cách chị với Tiểu Thắng, để chị không thể mang thai."
Lâm Y Y: "Mẹ chồng chị bất công nghiêm trọng như vậy? Doanh trưởng Hứa cũng là con trai của bà, bà không đến mức không cho doanh trưởng Hứa có con đi?"
Hứa thị: 'Cũng không phải bất công, bà còn không đến mức không cho bọn chị có con, hẳn là chị dâu Tiểu Thắng châm ngòi, mẹ chồng chị là người không có chủ kiến, ngoại trừ bên ngoài mạnh mẽ, cái gì đều nghe chị dâu." Liên quan tới chuyện con cái, Hứa thị khẳng định mẹ chồng sẽ không hại con. Mà cô ấy, ngay từ đầu cũng không nhìn ra bộ mặt thật của người đàn bà kia, chồng cô tham gia quân ngũ có liên quan đến nhà anh cả, cho nên cũng rất chăm sóc bọn họ, làm sao biết sẽ làm mình mất hai đứa bé.
Nói cho cùng, là lòng người khó dò, ai sẽ nghĩ đến người phụ nưc mới nhìn qua hiền lành kia, vậy mà lại ác độc như thế, lợi dụng trẻ con đi mưu hại đứa bé trong bụng cô. Khi đứa bé thứ nhất không còn, Hứa Tiểu Bảo mới năm tuổi, khi đứa bé thứ hai không còn, Hứa Tiểu Bảo mới tám tuổi. Mà người đàn ba kia lợi dụng trẻ con như vậy lại không có hề chột dạ. Nhất là khi đứa bé thứ nhất không còn, người kia kia còn tự tay làm canh gà cho mình bổ thân thể, lúc ấy cô còn thật cảm động.
Bây giờ suy nghĩ một chút, lúc ấy mình thật là khờ, không chừng người phụ nữ kia ở sau lưng cười mình như thế nào đâu.
Từ trong lời Hứa thị, Lâm Y Y cũng biết một ít chuyện, mặc dù Hứa thị thật giả chưa biết, nhưng hai đứa bé bị đụng, hoàn toàn đáng thương. Lâm Y Y xem qua rất nhiều tiểu thuyết, biết rất nhiều người cực phẩm, ngoan độc trong tiểu thuyết, cho nên cô mới có thể tha thứ Te Cần Thái, bởi vì vấn đề nhỏ của Tề Cần Thái căn bản không thể so với những kẻ chân chính ngoan độc, cực phẩm.
Có một loại người, tính toán của họ hiện ra mặt, loại người này ngu xuẩn làm người ta cảm thấy chơi vui. Có một loại người, mặt ngoài cười như Bồ Tát, trên thực tế xấu như rắn độc, mới thật là đáng sợ.
Cũng may nhà họ Lâm không có thân thích, nhà họ Tiêu cũng không có người như vậy.
Hứa thị hàn huyên một hồi với Lâm Y Y thì trở vê, vê đến nhà, thấy mẹ Hứa đã sắp xếp xong đồ vật.
Thấy Hứa thị trở vê, mẹ Hứa nói: "Mẹ với hai đứa nhỏ ngày mai sẽ đi, trước khi lão phải đi, dù sao con cũng phải hầu hạ mẹ cho tốt."
Hứa thị: "... Mẹ nghĩ thông suốt?"
Mẹ Hứa là người thức thời, hiện tại con trai nhỏ là kiêu ngạo của bà ta, dù không phải kiêu ngạo, đó cũng là con của bà ta, bà ta sẽ không để cho con trai nhỏ cách lòng với mình. Mặc dù bà ta quan tâm hai đứa cháu trai Đại Bảo và Tiểu Bảo, nhưng... Cháu trai quan trọng đến đâu cũng không quan trọng bằng con trai, đạo lý kia bà ta vẫn hiểu. Chỉ là trước đó con trai không ở trước mặt, lại trưởng thành, nào còn cần bà ta yêu thương? Hiện tại cháu trai nhỏ vừa đến đã đắc tội người ta, con trai nhỏ lại tức đến không muốn làm lính, bà ta đương nhiên không có định tiếp tục ở lại, để cháu trai đắc tội với người ta ảnh hưởng con trai nhỏ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận