Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 289 Tach rieng 1

Chuong 289 Tach rieng 1Chuong 289 Tach rieng 1
Trương Minh: "Thì ra từ nhỏ phó cục trưởng đã khôn khéo thế, định sẵn chị dâu rồi, con thỏ còn không ăn cỏ gần hang mà, phó cục trưởng thật sự rất sáng suốt."
Tiêu Vũ gắp một con tôm hùm, nhét vào cái miệng rộng của anh ấy.
Lâm Y Y nhịn không được nở nụ cười, công an này rất thú vị.
Tiêu Vũ: "Em cứ ăn, không vội." Vì làm cơm cho đám người này ăn, cô đã rất mệt.
Lâm Y Y: "Em không vội, em ăn chung với Đại Quân bọn họ rồi, trong nồi còn tôm hùm đó."
Tiêu Vũ: "Được." Anh biết phòng chứa đồ còn một cái bàn, đồ ăn đều làm theo bàn này, anh đi nhìn, cũng biết vợ anh sẽ không ủy khuất bản thân.
Lâm Y Y đặt một cái bàn khác vào phòng chứa đồ, một là bởi vì phòng chứa đồ trống không rộng rãi, hai là nếu đặt hai cái khác nhau trong một phòng, đến lúc đó khắp phòng đều là mùi tôm hùm.
27 cân tôm hùm, cơm chiều trôi qua, còn bốn năm cân, chia đều mỗi người cũng sắp vượt qua hai cân. Công an uống hết bia, lại uống rượu Dương Thái mang đến, mỗi người ăn rất thỏa thuê, sau khi ăn xong, Lâm Y Y đóng gói tôm hùm còn lại, cũng để bọn họ mang đi.
Chờ bọn họ đi rồi, Lâm Y Y kêu các em trai nhà họ Lâm dọn dẹp, Tiêu Vũ rửa chén.
Lâm Đại Quân: "Chị, em nghe nói rạp chiếu phim của thị trấn xây xong rồi, chúng ta có thể đi xem không?”
Thị trấn vốn không có rạp chiếu phim, là rạp hát, đến năm 57 thì xây lại, tới năm nay mới xây xong. Bây giờ ngủ còn sớm, nghe Lâm Đại Quân đề nghị, Lâm Y Y cảm thấy có thể được: "Được, cũng không biết hôm nay có phim không."
Một nhà sáu người đi xem phim. Lâm Ngũ Đệ ngồi trên vai anh rể, hai bàn tay nhỏ ôm lấy đầu anh rể, cảm thấy mình cao nhất cũng xinh nhất. Nhất là đôi bàn chân nhỏ bé của cậu cứ đung đưa loạn xạ vì quá phấn khích, hôm nay cậu mới về quê, đường quê là đường đất, đi đường nhiều nên lòng bàn chân rất bẩn, bây giờ thì bẩn hết cả quần áo của Tiêu Vũ.
Lâm Ngũ Đệ đang ríu rít nói chuyện bên tai Tiêu Vũ điều gì đó mà Lâm Y Y không thể hiểu được, Tiêu Vũ vẫn ừ ừ ứng phó. Lâm Y Y thở dài, tính nhẫn nại của Tiêu Vũ đối với trẻ con thật là tốt. Lâm Y Y lại quay sang nhìn Lâm Đại Quân hỏi về trang trại heo: "Đại Quân, tình hình của trang trại heo của xã bây giờ thế nào?"
Nghe chị gái hỏi việc chính sự, Lâm Đại Quân nghiêm túc trả lời: Hôm qua heo đã được đưa vào trang trại. Lần này chỉ phê 100 con, 50 con bên công xã sẽ phải nuôi, hay nói cách khác nuôi 50 con heo này là nhiệm vụ. Chủ nhiệm Dương nói chúng ta mở công xã nuôi heo, vê sau không cần ra ngoài mua heo con, bản thân cũng có."
Lâm Y Y: "Bao giờ thì em làm?”
Lâm Đại Quân: "Em xin nghỉ vào ngày mai, ngày mốt đi làm." Lâm Y Y: "Khi nào đi làm thì mang 60 đồng qua đó mua lấy ba con heo của chủ nhiệm Dương."
Nói đến tiền, Lâm Đại Quân lấy ra 20 đồng mà chị mình đưa trước đó, đưa lại cho chị gái: "Em không phải mua đồ gì hết. Tiền ăn cơm thì chủ nhiệm Dương chỉ hết. Chủ nhiệm Dương nói thay mặt xã đi công tác, ăn là của nhà nước không thể lấy tiền của dân."
Lâm Y Y cầm lấy 20 đồng đưa cho cậu 5 hào: "Đây là thưởng cho em. Chuyến công tác lần này em làm rất tốt. Kể với mấy đứa em nhiều thứ bên ngoài giúp bọn chúng mở rộng tâm mắt. Em cũng không sử dụng tiền bừa bãi, chị cảm thấy rất vui."
Lâm Đại Quân vui vẻ nhận lấy 5 hào tiền, thậm chí còn vui hơn cả khi được nhận 20 đồng vì 20 đồng là tiền của chị , còn 5 hào này là của chị tặng cho cậu, đồng nghĩa với việc 5 hào đó là của cậu. Chỉ là: "Chị ơi, chúng ta có cần mua ba con heo con không? Chủ nhiệm Dương nói nhiệm vụ nuôi heo này mỗi hộ gia đình chỉ có thể nuôi một con heo con."
Lâm Y Y nói: "Sau khi xây xong ba căn nhà mới, chúng ta sẽ tách ra, mấy đứa đều là chủ hộ nên mỗi đứa trong nhà đều có thể nuôi heo với gà con."
Ngoại trừ Lâm Ngũ Đệ không hiểu tách ra là gì thì ba người còn lại đều kinh ngạc.
Lâm Tam Quân: "Tách... tách ra ở riêng?" Họ chưa bao giờ nghĩ đến chuyện phải tách ra.
Lâm Đại Quân: "Chị, sao lại muốn tách ra ở riêng?"
Lâm Y Y nói: "Sau khi phân ra ở riêng, mấy đứa đi làm kiếm được cái gì ăn thì cất đi dự trữ, số tiên kiếm được cũng giữ riêng cho mình. Khi nào trưởng thành rồi, mấy đứa sẽ cưới vợ có con, không chia ra thì lấy vợ rồi ở đâu, con cái sống ở đâu, tiền kiếm được ai sẽ giữ? Lương thực cho con cái ai cung cấp?"
Lâm Tứ Quân:" Để cho chị giữ."
Lâm Y Y: "Mấy đứa muốn chị mệt chết sao? Chẳng lẽ muốn chị giúp mấy đứa giữ, giữ cho vợ, cho con cái, sau này giữ luôn cho cháu mấy đứa nữa sao?"
Lâm Tứ Quân im lặng, việc này thì không được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận