Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 243 Cam on thim

Chuong 243 Cam on thimChuong 243 Cam on thim
Hai bàn chân vừa mịn vừa trắng, xuất hiện trong tâm mắt Tiêu Vũ, vợ anh rất gầy, cởi quần áo ra bên trong không có mấy lượng thịt, duy nhất có chút thịt hẳn là chỗ mông, quần lót cô màu trắng, eo có chút thấp, lộ ra màu hồng bên trong... Thứ gì? Tiêu Vũ dịch chuyển khỏi vị trí, để Lâm Y Y tiến đến, anh ở trong chăn cũng chỉ mặc quần lót, bởi vì như vậy ổ chăn sẽ ấm áp nhanh hơn, anh có thể truyền nhiệt độ vào trong chăn.
Lâm Y Y nhanh chóng tiến vào chăn, song song đặt chung một chỗ với chân anh, sau đó cô lại đặt chân trên đùi anh, chân cô lạnh, chân anh nóng, cô như muốn hút hết nhiệt khí trong thân thể anh, tựa như hồ ly tinh hút dương khí.
Tiêu Vũ đặt bàn tay ngang hông cô, ngoắc ngoắc màu hồng trong quần lót bên hông cô: "Đây là cái gì?" Màu trắng và màu hồng rất hấp dẫn ánh mắt, nhất là trong mắt thẳng nam sắt thép như Tiêu Vũ, cảm thấy rất dễ nhìn.
Lâm Y Y vuốt ve tay anh: "Đừng làm rộn, kia là băng vệ sinh."
Tiêu Vũ: ”...'
Lâm Y Y mua băng vệ sinh từ hệ thống thương thành, là màu hồng rất dài, trên băng vệ sinh có đường cong màu hồng, đường cong có thể cột trên lưng, có điều như vậy không chắc, mặc trong quần lót mới thật kiên cố.
Băng vệ sinh trong hệ thống thương thành cũng không ít màu, chỉ là Lâm Y Y thích màu sáng.
Lâm Y Y: "Em muốn đi ngủ, rất mệt."
Tiêu Vũ: "Ngủ đi." Anh cũng nhìn ra, sắc mặt cô đặc biệt chênh lệch, cả người có vẻ bệnh. Nghe nói mỗi người phụ nữ đều sẽ tới kinh nguyệt, trước kia Tiêu Vũ không chú ý những thứ này, nhưng bây giờ thấy Lâm Y Y như vậy, anh mới từ đáy lòng cảm thấy phụ nữ không dễ dàng. Phía dưới chảy máu, một lần là mấy ngày, có thể dễ dàng sao?"Anh đi rửa mặt một chút, chút nữa vào với em.'
Lâm YY: "Vâng."
Tiêu Vũ rửa mặt rất nhanh, dù là mùa đông, anh cũng tắm nước lạnh, không chỉ do anh thể chất tốt mà cũng đã quen. Nhưng do tắm rửa, anh không dám lên giường ngay, dù thân thể sạch, còn hơi lạnh, anh lo truyền hơi lạnh cho Lâm YY cho nên anh đắp chăn men, đắp ấm lên, lại đến giường.
Tiêu Vũ lên giường, Lâm Y Y liền dựa vào, lưng cô áp vào trong ngực anh, sau đó cô kéo tay anh, dán trên bụng mình. Lúc bà dì đến cô thích ngủ nghiêng, như vậy dù máu chảy ra, ga giường cũng sẽ không bẩn. Nếu không có băng vệ sinh, cô ngủ không yên, có trời mới biết cô đệm bao nhiêu giấy nháp, dày như đế giày.
Tay Tiêu Vũ rất lớn, bàn tay có chút thô ráp, vuốt ve bụng cô: "Bụng có hơi lạnh, còn có hơi cứng, giống táo bón." Lâm YY: "Toi kinh nguyệt, bụng có hơi cứng. Em sợ lạnh, cho nên muốn tay anh che."
Tiêu Vũ: "Ừ" Anh ôm chặt cô hơn một chút, cảm giác bàn tay có thể ôm hết bụng cô, thật sự là cô quá thon nhỏ, nhỏ như vậy, giống con gái anh vậy.
Lâm Y Y bởi vì an tâm, lại bởi vì mệt mỏi, cho nên rất nhanh ngủ thiếp đi. Đến nửa đêm, cô lại không an lòng tỉnh lại. Cô khẽ động, Tiêu Vũ liền biết: "Sao rồi?"
Lâm Y Y: "Em muốn đổi giấy, muốn nhìn xem máu kinh có chảy ra hay không."
Tiêu Vũ: "Anh đi đốt đèn."
Đèn dầu hoả sáng lên, Lâm Y Y xuống giường: "Anh xoay qua chỗ khác, không cho phép nhìn.
Tiêu Vũ: “Anh không nhìn."
Lâm Y Y đi đến góc khuất, sau cánh cửa, cô cởi đồ lót, lại mở băng vệ sinh, trước tiên lấy ra giấy bên trong, sau đó lại thay giấy sạch sẽ, thay xong, cả người cô đều đông cứng, lúc lên giường, người lạnh phát run.
Tiêu Vũ vội vàng ôm lấy cô.
Lâm Y Y: "May mà có anh nên em mới không sợ lạnh."
Tiêu Vũ: "Ừ”"
Ngày hôm sau.
Ngày đầu tháng giêng, phá lệ náo nhiệt, trời hơi sáng, mấy đứa nhỏ đã đến chúc tết. Năm nay mùa màng tốt hơn năm trước, đói kém cũng đỡ, cho nên tất cả mọi người có tâm tư ăn tết.
Lâm Y Y dậy rất sớm, thứ nhất là do hôm qua ngủ sớm, thứ hai cô ngủ không yên. Nếu ở huyện thành, cô sớm đã dùng băng vệ sinh, bởi vì ở huyện thành, ném băng vệ sinh vào ao phân, cũng không biết đây là ai dùng, rất an toàn.
Đã ngủ không được, cô đành rời giường sớm một chút. Nhìn thấy mấy đứa nhỏ đến chúc tết, cô lấy kẹo từ trên bàn hoa, một người cho một viên, mặc dù phiếu kẹo khó có, nhưng kẹo hoa quả với người thời này cũng không đắt lắm, mà một cân kẹo hoa quả rất nhiều, cho nên chút tiền ấy tất cả mọi người bỏ được.
"Cảm ơn thím."
"Cảm ơn thím họ."
Đám nhỏ nói ngọt gọi Lâm Y Y.
Từng khuôn mặt nhỏ cũng không sạch sẽ, có đứa mặc còn đơn bạc, mặt đông lạnh đỏ lên, nhưng trên người chúng tràn đầy hi vọng năm mới. Lâm Y Y nhìn chúng, có chút cao hứng, cũng có chút chua xót. Cô nói: 'Mấy đứa chờ một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận