Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 519 Ngôi xe lửa

Chương 519 Ngôi xe lửaChương 519 Ngôi xe lửa
Lâm Y Y nói: "Đúng là lúc đó tôi có ở đó, nhưng tôi không có thấy, tôi còn có việc, buổi chiều trong nhà có khách đến, tôi phải đi chuẩn bị."
"Nhất Nhất, tôi thấy chồng cô về rồi sao?"
"Nhất Nhất, cô đang gấp gáp về nhà chăm sóc chồng đó sao?"
Dân quê vui đùa, nhưng Lâm Y Y thật ra không cảm thấy cảm thấy ngại, cô nói: "Lat nữa anh ấy phải đi huyện thành tiếp nhận đặc chiêu binh, những binh lính đó ngày mai phải đi nhập ngũ, cho nên buổi chiều sẽ tới nhà của chúng tôi ăn cơm, tôi phải chiêu đãi bọn họ."
"Thì ra là thế, khó trách Tiêu Vũ nhà có hôm nay đã về."
"Vẫn là Nhất Nhất mệnh tốt, chồng là Đoàn Trưởng, em trai lại là tham gia quân ngũ, mình vấn là học sinh cấp ba, làng trên xóm dưới này của chúng ta, Nhất Nhất lợi hại nhất."
"Đúng vậy, trước kia lúc còn nạn đói, nhờ có Nhất Nhất, chúng ta mới sống sót qua được."
Lâm Y Y cười nói: "La quốc gia của chúng ta tốt, đưa chúng ta càng ngày càng tốt hơn, mọi người phải tin tưởng rằng quốc gia đang tiến lên, dân chúng ngày ngày cũng sẽ càng lúc càng tốt. So với những năm 60 lúc ấy, mỗi ngày của mọi người không phải càng ngày càng tốt hơn sao? Cho nên, đi theo quốc gia, chúng ta cùng nhau qua những ngày tháng tốt đẹp hơn."
Tần Hương Cúc: "Nhất Nhất nói đúng, đi theo quốc gia, chúng ta cùng nhau qua những ngày tháng tốt đẹp hơn."
"Đúng đó, đi theo quốc gia, chúng ta cùng nhau qua những ngày tháng tốt đẹp hơn."
Ở thời đại này, nói cái gì cũng đều phải cẩn thận, Lâm Y Y chỉ có thể nói những lời nói dễ nghe.
Sau khi Lâm Y Y và Tần Hương Cúc, ký túc xá thanh niên trí thức Lâm rơi vào khoảng tĩnh lặng ngắn, sau đó thanh niên trí thức Trương nói: "Các ngươi đều nghe thấy rồi đó, đồng chí Lâm Y Y cũng không có thấy tôi đẩy Vu Tình, cho nên mong mọi người không bịa đặt nữa, nếu có người tung tin bịa đặt lần nữa, mặc kệ là Vu Tình hay là các người tung, tôi sẽ báo cảnh sát, bịa đặt cũng phải ngôi tù."
Mọi người vừa nghe, cũng không dám bịa đặt, mọi người đều sợ việc phải ngồi tù gì đó.
Vu Tình thật ra cũng không có ngủ, cô nằm ở trong phòng, trong mắt hiện lên một ánh phẫn nộ, nhưng là thật nhanh, cô bình tĩnh lại. Cô sẽ không bỏ qua cho Trương Lan, Chu Lãng là của cô.
Lâm Y Y về đến nhà, Tân Hương Cúc về nhà cũ.
Tiêu Vũ: "Về rồi sao?"
Lâm Y Y: "Ừ, tôi còn phải đi đại đội sản xuất Thượng Lâm một chuyến, để nói với bọn họ về danh sách binh sĩ ngủ lại ở." Tiêu Vũ: "Ừ”"
Xe đạp của Lâm Y Y còn ở trên đảo, kiểu xe đạp nam của Tiêu Vũ quá lớn, cho nên cô đi bộ đến.
Lâm Trân nhìn thấy Lâm Y Y tới rất kinh ngạc: "Chị lớn, sao chị lại tới đây?"
Lâm Y Y nói lại chuyện đó một lần: "Bọn họ ở lại nhà Tứ Quân và Tam Quân cũng được, chị đến dọn dẹp lại một chút, để bọn họ ngủ dưới đất, chị sẽ ăn cơm chiều bên đó, bữa sáng chị sẽ làm xong, để anh Vũ mang đến đây cho bọn họ, em đang mang thai, nghỉ ngơi đi, không cần vội việc này đâu.'
Lâm Trân: "Việc này tính gì đâu, không mệt, so với nhà người khác mang thai còn phải bắt đầu làm vợ, em cũng được xem là hạnh phúc, mọi người đều hâm mộ em."
Lâm Y Y cười cười.
Sau khi thu dọn qua nhà Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân một lần, trải chăn ra sàn xong, Lâm Y Y nhanh đi về. Về đến nhà, cả Tiêu Vũ lẫn con trai đều không ở đây, trên bàn đặt một trang giấy, Tiêu Vũ đưa con trai đi tiếp nhóm tiểu binh.
Tiểu Thập Nhất lần đầu tiên ra ngoài đang rất vui sướng ngồi trên ghế nhỏ trước thanh ở xe đạp. Cái đầu nhỏ của cậu nhìn khắp nơi xung quanh, từ trong thôn đến huyện thành, không dừng.
Nhất là khi đến ga tàu hỏa, nhìn xe lửa dài, Tiểu Thập Nhất cực kỳ kích động: "Xe... Thật dài."
Cậu kéo Tiêu Vũ đi lên.
Tiêu Vũ nói: "Bây giờ không thể đi lên, chờ Thập Nhất lớn lên mới có thể đi lên được."
Tiểu Thập Nhất không nghe theo, lôi kéo ống quân Tiêu Vũ, đòi phải đi lên: "Ngồi xe... Ngồi xe...
Tiêu Vũ bế cậu lên đặt trên vai mình: "Ngoan, đừng quấy, chúng ta là đến đón người."
Tiểu Thập Nhất ngồi trên vai cha cậu, ôm lấy đầu cha, vui sướng lại.
Chẳng được bao lâu, có một người đàn ông mặc quân trang, mang theo 20 người trẻ tuổi xuống xe lửa, người đàn ông mặc quân trang cũng thấy Tiêu Vũ mặc quân trang, đối phương hơi do dự, bởi vì anh ta thấy cậu bé trên vai Tiêu Vũ, anh ta cảm thấy Tiêu Vũ không hẳn là tới đón người mình. Cho nên, người đàn ông mặc quân trang lại nhìn về phía nơi khác.
Tiêu Vũ đi đến đối phương trước mặt: "Tôi là Tiêu Vũ của đơn vị bộ đội XXX tới đón đội, cậu là đại đội trưởng Triệu Phong à?”"
Triệu Phong tuy rằng ngạc nhiên, nhưng là lập tức phản ứng lại, anh ta kính lễ: "Đoàn trưởng Tiêu, xin chào, tôi là Triệu Phong, được lên mang 20 tân binh tới đơn vị bộ đội huấn luyện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận