Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 366 Động phòng

Chương 366 Động phòngChương 366 Động phòng
Ăn cơm xong, đám em trai nhà họ Lâm về nhà, Tiêu Vũ để Lâm Đại Quân dẫn Lâm Ngũ Đệ đi, ngày hôm nay anh muốn động phòng, cũng không thể để Lâm Ngũ Đệ ở đây, miễn cho đứa nhỏ đột nhiên làm ra chuyện gì bất ngờ, xông vào gian phòng quấy ray bọn họ.
Lâm Y Y đối với chuyện này không biết nên nói cái gì. Thật ra thì cô cũng có chút chờ mong, tốt xấu gì cũng sống 28 năm, độc thân 28 năm, cũng xem qua không ít văn tiểu hoàng, trong lòng sao lại không có chút suy tính? Chính là đi tới nơi này, cô cũng khao khát thân thể của Tiêu Vũ. Thế nhưng, đột nhiên đến thời điểm rồi thì cô lại hơi sốt sắng, tim đập có chút nhanh, nhớ tới buổi tối sẽ trải qua chuyện gì, cô cảm thấy tay chân có chút như nhữn ra, ghét bỏ thời gian trôi quá nhanh.
Tiêu Vũ tắm rửa xong trở lại phòng thì thấy vợ anh dùng chăn quấn mình rất chặt, sau đó nằm ở chỗ sát nhất giường. Tiêu Vũ nhíu mày: "Hôm nay anh nhất định phải động phòng, em hãy phối hợp chút là tốt rồi." Ý là, em đừng quấn mình chặt như vậy, thế cũng không tốt.
Lâm Y Y đáng thương nhìn anh: "Em có hơi sợ, lân đầu tiên của em mà."
Tiêu Vũ: "Anh cũng lần đầu tiên, nhưng em đừng sợ, anh sẽ nhẹ nhàng." Nói xong, anh chỉ mặc một cái quần lót đã lên giường, anh lõa nửa người trên, cơ bắp phồng lên, từ cơ bụng đến cơ ngực, mỗi một khối cơ thể đều rất hấp dẫn người. Ánh mắt Lâm Y Y có hơi không dứt ra được, nhưng lòng càng thêm hồi hộp, cô cảm thấy sắc đẹp hại người.
Tiêu Vũ nhìn bóng dáng nhỏ của cô, cười nhạo một tiếng, sau đó nhào lên: "Hôm nay anh nhất định phải làm em, em để anh chờ ba năm, cũng tra tấn anh ba năm, từ tháng 9 năm 60 đến tháng 10 năm 63, thế nhưng ròng rã ba năm trời."
Lâm Y Y: "Nếu không thì hôm nào nhé?" Nói xong, cô dịch qua bên giường.
Tiêu Vũ kiềm giữ cô một phen, đặt cô ở dưới thân: "Không được."
Lâm Y Y: "Vậy... Vậy cho em chút thời gian, để em có chuẩn bị tâm lý nha?"
Tiêu Vũ sảng khoái nói: "Được, em có cả đêm để chuẩn bị tâm lý, anh còn có thể chờ em đến ngày mai, ngày mai còn cả ban ngày, em cần chuẩn bị tâm lý bao lâu?"
Lâm Y Y: "Vậy... Vậy đợi ngày mai?"
Tiêu Vũ hừ một tiếng, giữ hàm dưới của cô: "Bà Tiêu, có một câu hẳn em từng nghe qua... Đau dài không bằng đau ngắn."
Lâm YY:”....
Tiêu Vũ phốc một cái cười: "Cho nên anh đến đây."
Lâm Y Y nhắm mắt lại: "Vậy anh đến đây đi."
Tiêu Vũ cúi đầu, nhìn thấy dáng vẻ căng thẳng của cô, anh liếm liếm môi của cô, sau đó hôn lên. Ngày hôm sau "Chị cả..."
"Chị cả, chúng em đến đây."
"Chị cả chị ở đâu?”
"Chị cả, sao chị không ra cửa?"
Bốn anh em nhà họ Lâm đến ăn sáng, nhưng mà, cửa viện đóng.
Tiêu Vũ rời giường, đi mở cửa viện, thấy bốn người ở cửa.
Lâm Tứ Quân: "Anh rể, chúng em đói bụng, mở cửa nhanh để em đi ăn cơm."
Lâm Ngũ Đệ tiến vào bên trong cánh cửa: "Chị, em đến đây, chị ơi..."
Tiêu Vũ xoay người xách Lâm Ngũ Đệ lên: "Chị em còn đang ngủ, đừng đi quấy ray em ấy."
Lâm Ngũ Đệ sửng sốt: "Chị ngủ nướng? Mặt trời đã phơi đến mông rồi, sao chị có thể ngủ nướng? Chị... Ưm....
Tiêu Vũ nhanh tay lẹ mắt che miệng Lâm Ngũ Đệ: "Chị em bị cảm, thân thể không thoải mái, đang nghỉ ngơi."
Lâm Ngũ Đệ: "Sao chị bị cảm? Không mặc quần áo sao?"
Tiêu Vũ: "... Đúng, ngày hôm qua chị em tắm rửa lâu quá, cho nên bị cảm. Được rồi, các em đi đốt lửa, anh đến nấu cơm."
Lâm Đại Quân: "Anh rể, anh biết nấu cơm không?"
Tiêu Vũ: "Biết... Chúng ta ăn cháo đi." Món khác thì không, chẳng lẽ cháo còn không biết sao?
Thả tí gạo, bỏ nhiều nước chút, rất đơn giản.
Lâm Đại Quân: “Dạ... Vậy ăn cháo đi.'
Bụng Lâm Y Y đang thầm thì réo phải tỉnh lại, khi tỉnh lại có một cảm giác không nói nên lời. Cô có chút sững sờ nằm ở trên giường, linh hôn dạo chơi trong chốc lát. Cảm giác đau nhức trong truyền thuyết không có, cảm giác thân thể mệt mỏi như là bị xe đè cũng không có, Lâm Y Y cảm thấy miêu tả trong tiểu thuyết đều là gạt người, có thể là vì chứng minh đàn ông rất lợi hại.
Nhưng mà... Mặt có hơi đỏ, tuy rằng cô không có cảm giác đau nhức trong truyền thuyết, nhưng anh Vũ của cô rất lợi hại, điểm ấy cô có thể khẳng định. Ngày hôm qua đến cuối cùng, cô thậm chí cầu xin tha thứ rồi ngủ thiếp đi, cuối cùng... Cái gì cô cũng không biết.
Lâm Y Y xốc chăn lên rời giường, trên người đã mặc quần áo, phía dưới cũng không có cảm giác nhớp nháp, hiển nhiên là anh Vũ đã lau giúp cô. Lâm Y Y xuống giường, người mới vừa đứng lên, chân mềm nhữn, cả người nằm úp sap trên giường. Trời ơi, Lâm Y Y muốn khóc, tuy rằng đau nhức vân vân không có, nhưng chân mềm nhũn thì có, cô cảm thấy chân không có sức lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận