Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 145 Đổi đồ 1035 chữ

Chương 145 Đổi đồ 1035 chữChương 145 Đổi đồ 1035 chữ
Sau đó là con trai thứ hai của bà cụ đang làm việc ở xưởng sắt thép, nhưng chỉ là làm việc tạm thời, con dâu thứ hai của bà cụ làm việc ở xưởng may, cũng là làm việc tạm thời, hai người đều là do con trai cả giới thiệu vào. Làm việc tạm thời cũng không có nhà, sau khi chia nhà thì con trai thứ hai và con dâu của bà ra ở căn phòng viên chức trước kia của ông và bà cụ. Bởi vì ông cụ còn sống, phòng công nhân viên chức cũng rất chăm sóc công nhân lớn tuổi, chỉ cần người công nhân lớn tuổi chưa qua đời thì phòng của công nhân viên chức sẽ không thu hồi.
Lâm Y Y không nghĩ tới chia ra rồi mà vẫn còn thân phận người nhà. Ít nhất trong nhà đều là công nhân, vậy cũng có chút khích lệ.
Lâm Y Y nói: "Bà thật là hạnh phúc, con trai con dâu đều có tiền đồ, bây giờ bắt đầu hưởng phúc rồi."
Bà cụ được khen cũng thật là vui mừng: "Cô gái à, nhà các người làm cái gì vậy? Bà thấy từ sớm là đã có nhiều người tới tìm các cháu rồi."
Lâm Y Y nói: "Nhà của chúng cháu ở nông thôn, sáng sớm tới là nhà chồng và nhà mẹ đẻ của cháu."
Bà cụ nói: "Chao ôi, cô gái nhỏ, vậy cháu phải chú ý hơn, bây giờ người nông thôn thích nhất là làm tiên. Hơn nữa ấy mà, cháu cần phải giữ gìn gia đình nhỏ của mình, tiên lương của chồng cháu phải nắm trong tay, đừng để chồng cháu trợ cấp cho nhà chồng hết, cháu cũng thế, cũng đừng trợ cấp gì cho nhà mẹ đẻ. Trên đời này ấy à, mình phải sống thật tốt mới là chuyện quan trọng nhất"
Lâm Y Y hơi bất ngờ, không ngờ bà cụ lại là người hiểu rõ tới như thế: "Cảm ơn bà đã nhắc nhở, cháu hiểu rồi."
Bà cụ nói: "Cháu cũng đừng che bà dông dài, đạo lý chính là như thế đấy. Đúng rồi, cô gái nhỏ, cháu còn chưa nói chồng cháu làm cái gì đó?"
Lâm Y Y cũng không thấy có gì cần giấu diễm, cô nói: "Chồng cháu làm ở cục công an huyện, vốn là quân nhân nhưng sau khi xuất ngũ thì chuyển tới cục công an ở huyện."
Bà cụ: "Ôi, cục công an à, cục công an thật là tốt, ban đầu người nơi này cũng làm việc ở cục công an, là cục trưởng cục công an, phong thủy của phòng này thật là tốt." Nói tới phong thủy, bà cụ lại nhỏ giọng nói, dù sao bây giờ cũng không tính quá là lạc hậu. Nhưng thập niên 60 này vẫn còn chút cổ hũ, vẫn chưa có người nào có thể như vậy, đến năm 66 thì không thể nói nữa, hở một tí là sẽ bị báo cáo lên cũng sẽ bị binh lính canh giữ đặc biệt nhằm vào.
Tháng 5 của năm 66 lúc đó là thời điểm mười năm loạn lạc, Hồng Vệ Binh mới thành lập, cho nên lúc này dù là nạn đói nhưng quả thực vẫn bình an vô sự.
Lâm Y Y nghĩ nghĩ rồi hỏi: "Bà nội, bà biết ở đây có chỗ nào có thể mua thức ăn không ạ?" Cô tới gần chỗ bà cụ, tiếng nói rất nhẹ: "Còn không phải à, bây giờ cái gì cũng đều căng thẳng, chúng cháu cũng không có phiếu, muốn mua một chút đồ cũng không thấy chỗ nào bán." Bà cụ nhìn xung quanh một chút: "Cô gái nhỏ, câu hỏi này của cháu đúng là hỏi đúng người rồi, cháu muốn mua cái gì?"
Lúc đầu Lâm Y Y chỉ tùy tiện hỏi thử, hơn nữa là dựa theo tính cách của bà cụ này, cô đã cảm thấy bà cụ chắc chắn có cách, không nghĩ tới là thật sự có, Lâm Y Y nói: 'Cháu muốn mua chút các loại rau, củ, quả, dưa này kia."
Bà cụ nói: "Người ta đều thích ăn thịt, cháu cũng gây nhom thế này cũng phải ăn thịt chứ."
Lâm Y Y cười nói: "Có thịt đương nhiên là tốt rồi, cho chồng cháu bồi bổ luôn, anh ấy đã làm việc vất vả rồi."
Bà cụ nói: "Cô gái nhỏ à, cháu thật là lương thiện, nếu như cháu muốn đồ ăn thì phải chờ đêm tới, chúng ta ra ngoài đổi." Đầu năm nay không có nói mua đồ chỉ có nói đổi đồ. Nhưng thập niên 60 không có Hồng Vệ Binh giữ trật tự đô thị, phải chờ tới năm 66 mới thành lập, cho nên chợ đen không có người quản lý. Có thể coi là như thế, quốc gia chỉ cấm đầu tư trục lợi, chợ đen cũng không thể bày ra ngoài sáng, chờ tới năm 66, loạn lạc bắt đầu, việc đầu cơ trục lợi sẽ bị xử nghiêm, lúc đó mới thật sự thời điểm chú ý chân chính, cho nên bây giờ đi chợ đen trái lại rất an toàn, chỉ duy nhất không an toàn chính là túi, đồ vật ở chợ đen rất quý, huống chỉ bây giờ còn là thời gian nạn đói, đồ vật càng đắt gấp đôi.
Ban đêm ra ngoài... Cùng làm chuyện xấu, Lâm Y Y nghe xong mà dở khóc dở cười: "Vậy tối hôm nay cháu ra ngoài với bà sao?”
Bà cụ: "Đêm qua bà mới đi đổi đồ xong, hôm nay không đi, hai ông bà thường là hai ba ngày mới đi một lần, ngày ngày mốt trong nhà vẫn còn chút đồ ăn, tối ngày mốt bà sẽ tới gọi cháu."
Lâm Y Y: "Vậy được. Bà biết giờ là mấy giờ rôi không?"
Bà cụ nói: "Cháu chờ một chút, bà đi xem đồng hồ... Ba giờ rưỡi."
Lâm YY: “Bà nội Vương, vậy cháu đi làm cơm.'
Bà nội Vương: "Ôi, được nha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận