Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 417 Lo nao

Chuong 417 Lo naoChuong 417 Lo nao
Thông báo một chút với Tân Hương Cúc, Lâm Y Y liền cưỡi xe đạp đi tới hợp tác xã. Bởi vì cuối năm, bên trong hợp tác xã có rất nhiều chuyện, có điều khi xã trưởng Trình nhìn thấy Lâm Y Y đến rồi, còn rất bất ngờ, cũng vui vẻ.
Xã trưởng Trình: "Đồng chí Lâm Y Y sao lại đến đây rồi? Mau tới đây ngồi."
Trợ lý: "Chị Lâm mời uống trà."
Lâm Y Y: "Cảm ơn." Cô nhấp một ngụm trà, sau đó từ trong bao giải phóng lấy ra một xấp tài liệu,'Xã trưởng Trình, chỗ này của cháu có một phần kế hoạch mời chú xem qua."
Xã trưởng Trình vừa nghe: "Ây da còn có bản kế hoạch sao, chú nhìn thấy kế hoạch của cháu thì vui vẻ, đến đây đến đây, cho chú xem một chút."
Xã trưởng Trình nhìn tờ kế hoạch của Lâm Y Y: "Nhất Nhất à, mỗi tờ kế hoạch của cháu đều làm rất tốt, vô cùng lo lắng vì dân chúng, bản kế hoạch này viết thật sự tỉ mỉ, mà rõ ràng, chú còn phải thảo luận một chút với các cán bộ công xã khác."
Lâm Y Y nói: 'Vậy cháu đi trước.
Xã trưởng Trình nói: "Được, có thời gian gặp lại."
Lâm Y Y mới ra cửa, đụng phải chủ nhiệm Dương. Chủ nhiệm Dương nói: "Nhất Nhất phải đi?"
Lâm Y Y nói: "Đúng vậy, không quấy rầy mọi người làm việc."
Chủ nhiệm Dương gật đầu, lại nói với xã trưởng Trình: "Xã trưởng, thị trấn xuất ra danh ngạch chiêu binh rồi."
Lâm Y Y mới ra cửa dừng bước chân: "Chủ nhiệm Dương, thị trấn xuất ra danh ngạch chiêu binh, công xã Dương Quang chúng cháu có danh ngạch không?”
Chủ nhiệm Dương nói: "Danh ngạch này là chiêu mộ cả huyện, mỗi công xã ghi tên chọn người, sau đó lại lấy ra vài vị ưu tú nhất."
Lâm Y Y: "Cám ơn chủ nhiệm Dương."
Từ công xã rời đi, Lâm Y Y suy nghĩ thật lâu, sau đó đi sơ trung của công xã.
Lâm Tam Quân chạy ra phòng học: “Chị, sao chị lại tới đây?”
Lâm Y Y nói: "Chị đến công xã làm việc, nghe được một tin tức, danh ngạch chiêu binh của thị trấn xuống rồi, không phải em vẫn muốn đi lính sao? Nếu cơ hội đến, phải nắm chắc nhé."
Lâm Tam Quân nghe vậy, trên mặt vui vẻ: "Thật vậy chăng?" Lập tức lại thu về tươi cười, Chị, không phải chỉ..."
Lâm Y Y nói: "Nhưng em thích, cho nên đi làm việc em thích làm đi.
Thị trấn chiêu binh ở thị trấn và các công xã, các công xã chiêu binh phải điều tuyến, người báo danh trong thị trấn cũng phải lựa chọn, sau đó chọn người ở trong tất cả, lại tuyển ra 20 người tổng hợp thành tích tốt nhất. Vừa tuyển chọn, đã chọn một tháng.
Lâm Y Y đang chơi đùa với Thập Nhất, Lâm Tam Quân đến đây: "Chị, em... Em trúng rồi." Vui sướng trên mặt cậu làm sao cũng không che dấu được, Chị, em trúng rồi, em thông qua kiểm tra, bây giờ em là quân nhân."
Tần Hương Cúc: "Thế rất lợi hại, Tam Quân là quân nhân, rất giỏi. Vì chúc mừng Tam Quân làm quân nhân, buổi tối chị làm một bữa ngon cho Tam Quân."
Lâm Tam Quân vội nói: "Không cần không cần."
Lâm Y Y nói: "Chờ chủ nhật đi, đến lúc đó cũng gọi Tứ Quân và Tiểu Ngũ."
Tần Hương Cúc nói: "Đúng đúng đúng, cuối tuần thích hợp, đến lúc đó người một nhà các con đều bên nhau."
Lâm Y Y: "Vậy ngày mai chị với em đến sơ trung của công xã một chuyến, giải quyết thủ tục một chút, nhưng Tam Quân, điều kiện của chị còn nhớ rõ không?"
Lâm Tam Quân: "Nhớ rõ, em sẽ ở trong bộ đội hoàn thành khóa học sơ trung."
Lâm Y Y hài lòng cậu còn nhớ rõ: “Lãnh đạo có nói khi nào đi bộ đội báo danh hay không?”
Lâm Tam Quân: "Nói rồi, mồng tám tháng giêng xuất phát đi bộ đội."
Lâm Y Y: "Vậy vừa khéo, có thể ở nhà trải qua một năm”" Kế tiếp hai người lại nói chuyện các địa chỉ bộ đội, Lâm Y Y không biết tình huống nơi đó thế nào, dứt khoát chờ khi Tiêu Vũ trở về hỏi Tiêu Vũ một chút. Tuy nhiên, có vài món đồ có thể chuẩn bị. Ví dụ như khoai lang khô, thịt khô, màn thầu khô, màn thầu đỏ khô, đến lúc đó đều có thể cho Tam Quân mang đi. Nhất là màn thầu khô, màn thầu hấp chín sau đó cắt miếng, tiếp đó phơi khô dưới ánh mặt trời, sau khi phơi khô giữ trong bình bịt kín, ví dụ như trong hộp sữa bột, có thể để đấy mấy tháng, màn thầu khô cực kỳ giòn, cực kỳ thơm, có người còn có thể chiên ăn.
Buổi tối, Lâm Đại Quân tan học trở về, khi nghe thấy năm sau Lâm Tam Quân muốn đi tham gia quân ngũ, cũng vui vẻ thay em trai. Nhưng mà, Lâm Đại Quân có chuyện khá buồn phiền: "Chị, sau năm mới Tam Quân phải đi bộ đội, vậy tiệc rượu mừng đám cưới của em không phải em ấy không uống được sao?"
Lâm Tam Quân: "..." Có đôi khi, cậu rất bội phục “cái lỗ não" của Lâm Đại Quân, thật ra mấy anh em nhà bọn họ,'lỗ não" của Lâm Đai Quân lớn nhất. Đương nhiên, Lâm Tam Quân cũng không biết nói chuyện với lỗ não, cho nên cậu cảm thấy, mấy anh em nhà bọn họ, thì Lâm Đại Quân thuộc loại ngu ngốc nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận