Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 176 May đồ

Chương 176 May đồChương 176 May đồ
Anh Vương: "Hôm nay em gái Nhất Nhất muốn mua cái gì?"
Lâm Y Y chọn hai cân trứng gà, cộng thêm phúc lợi dân cư, một tháng có ba cân trứng, vừa vặn một ngày một quả. Sau đó lại chọn thêm hai cân củ cải, hai cân khoai sọ: "Anh Vương à, nơi này có phiếu chứ? Em muốn mua áo len và áo bông... Nhà em có bốn đứa nhóc, một đứa nhỏ ba tuổi, bốn đứa lớn." Về phần Tiêu Vũ trong tủ treo quần áo có áo khoác quân dụng, còn mới, so với áo lông còn giữ ấm hơn rất nhiều, cho nên cô chỉ mua cho anh một cái áo len.
Anh Vương: "Em gái Nhất Nhất à, hoặc là em không ra tay hoặc là em chơi lớn. Phiếu áo len này anh có, nhưng áo bông thì không, chỉ có bông thôi, em cũng biết tình cảnh năm nay, bông cũng ra được ít, chỉ là mùa màng thì tốt hơn, giá bông cũng không rẻ, bây giờ dù bông này không phải nhu yếu phẩm nhưng giá cả thì không rẻ nổi, một cân bông cũng đã phải năm đồng rồi, em thấy sao?"
Bà nội Vương: "Cái này thật sự quá khủng khiếp rồi, một cái áo bông của người bình thường cũng cần tới hai cân bông, mấy đứa nhỏ choai choai cũng phải một cân, cháu gái Nhất Nhất à, cháu phải mua không ít đó."
Lâm Y Y tính một chút, bốn người lớn nhà Tiêu cộng thêm mình, Lâm Ngũ Đệ lại nhớ tới gần đây ba đứa em trai nhà họ Lâm, tất cả có chín người và cần mười bảy cân bông, cộng thêm chăn mền trong nhà cũng cần sáu cân nữa: "Em cần hai mươi ba cân bông."
Anh Vương: "Được thôi, đó là loại bông mới nhất năm nay đấy, hai mươi ba cân bông giá một trăm mười lăm đồng, phiếu áo len can mấy tấm?"
Lâm Y Y: "Hai tấm."
Anh Vương: "Phiếu áo len thì anh tính em hai đồng một cái, hai cái thì bốn đồng, cộng thêm một trăm mười lăm đồng tiền bông và cả đồ ăn là hai mươi đồng, tất cả là một trăm ba mươi chín đồng."
Bà nội Vương nhìn mà thấy nhức nhối: "Cháu gái Nhất Nhất à, cháu cũng thật là biết mua nha.
Lâm Y Y cười: "Tiền lương của chồng cháu vừa tới tay nên vẫn chưa đủ, cháu còn chưa nhúng tay vào đâu." Đồng chí Tiêu Vũ có tiền lương tám mươi đồng một tháng nhưng đã hết rồi, cũng là vì anh mua sữa cho bà nội và cha mẹ thôi nên không lỗ.
Tiêu Vũ trông thấy Lâm Y Y như vậy thì sợ ngây người: "Em mua cái này làm gì?" Đừng thấy hai mươi ba cân bông là nghĩ chỉ hai mươi ba, nhưng bông rất nhẹ, một cân bông cũng đã có đã chiếm diện tích không ít, huống chỉ là hai mươi ba cân.
Lâm Y Y: “Cái này là mua làm áo bông cho mọi người, năm nay có bông mới, cũng làm cho ông bà nội, cha mẹ mỗi người một cái."
Trong lòng Tiêu Vũ khẽ động: “Được.” Bà nội Vương: "Tôi nói này, đồng chí Tiêu Vũ à, cháu gái Nhất Nhất đây là một người vô cùng hiếu thuận đấy, cậu phải đối con bé thật tốt, không thì bà già này sẽ phải nói cậu đó."
Tiêu Vũ: "Bà nói rất đúng."
Bà nội Vương lại nói: "Cháu gái Nhất Nhất, chỗ áo bông này bà giới thiệu cho cháu chỗ làm, chỗ kia có vải, nhưng cần cháu thêm chút tiền, không cần phiếu."
Lâm Y Y vui mừng nói: “Có nơi như vậy thật sao?"
Bà nội Vương: "Đương nhiên có." Bà nội Vương là người sống ở huyện này mấy chục năm, đối với chỗ này cũng hiểu rất rõ ràng.
"Bà nói cho cháu biết, người may quần áo lấy vải vóc từ nhà máy trang phục, đều là vải vóc của có hơi hư hại, người ta cũng dùng quan hệ lấy ra..."
Thật ra, Lâm Y Y cảm thấy số mình khá tốt, đụng được một người hàng xóm tốt như bà nội Vương. Nếu như không phải có bà nội Vương, cô còn chưa thể nhanh chóng hòa nhập cuộc sống ở huyện như vậy đâu.
Ngày hôm sau.
Bà nội Vương dẫn theo Lâm Y Y đi tới tiệm bán quần áo.
Vô cùng trùng hợp là, thợ may quân áo của tiệm quần áo này cũng ở bên trong ngõ nhỏ cũ bên này, cách nhà Lâm Y Y cũng không xa. Thợ may quần áo là một bác gái chừng bốn mươi tuổi, xem ra rất quen thuộc với bà nội Vương, lúc trẻ bà ấy cũng làm nghề may vá, trước khi giải phóng, trong nhà cũng có mở tiệm may, có điều người may vá là cha của bà, sau này cha bà qua đời, bà kế thừa tiệm may kia. Sau này tiệm may không còn nữa, bà cũng làm ngay ở nhà. Bây giờ bà với con gái mình cùng nhau may quân áo, năm nay con gái của bà vừa hai mươi lăm tuổi, tay nghề cũng cực kỳ tốt.
Lâm Y Y và thợ may nói sơ về hình thể của bốn người lớn và bốn đứa em trai trong nhà, sau đó chọn vải vóc màu xanh ngọc cho người lớn, chọn màu xanh quân đội cho bốn đứa em trai, sau đó nói: "Thím à, trong nhà cháu có mỗi cái áo bông của người lớn đều cần hai cân bông, ba em trai của cháu thì dùng một nửa cân, còn là nửa cân làm quần, áo bông nhỏ của em trai út cháu và quần bông thì tổng cộng cũng hết một cân, áo bông của cháu thì nửa cân, quần bông nửa cân, còn một cái mền thì sáu cân, tất cả là hai mươi ba cân, là bao nhiêu tiền ạ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận