Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 646 Sinh con ở bộ đội

Chương 646 Sinh con ở bộ độiChương 646 Sinh con ở bộ đội
Thoáng cái đã tới tháng giêng năm 71.
Bởi vì liên quan tới chuyện mang thai của Lâm Y Y, năm nay ăn tết, bọn họ vẫn chưa trở vê trong thôn. Chẳng qua tới lúc hai mươi chín, Tiêu Đại Cường và Tần Hương Cúc lại tới, mang chút rau quả và cá cho mấy người Lâm Y Y. Đây là lần đầu tiên, họ tới quân đội, lúc tới Tiêu Tân còn dùng điện thoại trong trại nuôi heo gọi điện vào quân đội, cho nên lúc Tần Hương Cúc và Tiêu Đại Cường xuống thuyền, họ đã thấy mấy người Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ: "Bên này có cá, có đôi khi người dân trên đảo còn dùng cá tới trao đổi, mọi người vừa đi vừa về rắc rối rất nhiều." Người đàn ông không hiểu suy nghĩ mẹ nhớ con, nhất là thẳng nam.
Tần Hương Cúc: "Năm nay, cá nhiều hơn, nên mẹ nghĩ muốn đưa tới cho các con. Thôn dân bắt cá không giống với cá trong hồ nước ngọt của chúng ta, thay đổi khẩu vị cũng tốt mà."
Tiêu Vũ cũng thuận theo một câu, anh biết cha mẹ muốn tới đây, cho nên lái xe đi đón họ. Sau khi đưa hai ông bà già tới cửa thì lập tức trở vê quân đội. Xe tới quân đội, Tiểu Thập Nhất và Lâm Ngũ Quân đã chờ ở cửa, trông thấy họ đi tới, Tiểu Thập Nhất vội vàng chạy lên trước: "Bà nội..."
Tần Hương Cúc: "Ôi chao, cháu ngoan của bà."
Xe dừng lại ổn định, Tân Hương Cúc lập tức ôm Tiểu Thập Nhất, so với con trai còn muốn nhiệt tình hơn.
Tiểu Thập Nhất ôm tay của Tân Hương Cúc hỏi: "Bà nội ơi, bà nội và ông nội cố ý tới xem con sao?"
Tần Hương Cúc: "Đúng rồi, bà nội cho cá cho con và mẹ con đây, nấu canh cho con ăn đấy, con thích ăn canh cá không?”
Tiểu Thập Nhất: "Thích ạ. Bà nội ơi, mẹ con có em bé, con sắp có em gái thơm ngào ngạt rồi."
Em gái thơm ngào ngạt...
Tần Hương Cúc: "Đúng rồi đó, mẹ con có em bé, con thích em gái hay em trai nào?"
Tiểu Thập Nhất: "Không thích em trai, mỗi ngày em trai đều đầy nước mũi, bẩn quá trời. Trong sân viện của cậu, bé trai khá nhiều, Tiểu Thập Nhất nhìn bọn họ mỗi ngày đều bẩn thỉu, nước mũi tèm lem. Lại nhìn con gái của cậu cả và cậu hai, cậu lập tức thích em gái hơn, cậu muốn mình có một cô em gái.
Tần Hương Cúc: "Vậy chờ mẹ con sinh em gái nha, tốt hơn là con nên bảo vệ em gái mình thật tốt."
Tiểu Thập Nhất: "Dạ, con đã trưởng thành rồi, con sẽ bảo vệ mẹ, bảo vệ em gái."
Tần Hương Cúc: "Vậy cha con thì sao? Con không bảo vệ à?" Tiểu Thập Nhất suy nghĩ một chút: "Chờ cha già rồi con sẽ bảo vệ cha nữa."
Tiêu Vũ đi sau họ đều nghe được toàn bộ câu chuyện: "..." Cha thật cảm ơn con đã bảo vệ nha.
Chờ cha già rồi, cha già này cũng không cần nó bảo vệ cha nữa.
Lâm Y Y đã pha xong sữa bột chờ hai người già tới, cô tính thời gian pha sữa rồi, chờ Tân Hương Cúc và Tiêu Đại Cường tới, nhiệt độ của sữa cũng vừa vặn.
Lâm Y Y: "Cha, mẹ, mọi người đã tới rồi. Uống ly trà vào để làm ấm thân thể đi." Những ngày này tương đối lạnh, lễ mừng năm mới cũng là lúc lạnh nhất trong một năm.
Tần Hương Cúc: "Mẹ vẫn còn rất khát." Nhìn thấy con dâu rót sữa bột cho bọn họ, trong lòng Tần Hương Cúc hoàn toàn thỏa mãn, trong ba đứa con dâu, nhà thằng hai là lớn nhất, dĩ nhiên điều kiện nhà của thằng hai cũng là tốt nhất.
Ở trước mặt con dâu, Tiêu Đại Cường đều không bao giờ nói chuyện.
Tiêu Vũ đưa cá, rau còn có lương thực nhận trên huyện tới phòng bếp, Tân Hương Cúc và Tiêu Đại Cường cầm sáu con cá, mỗi con đều chừng hai cân trở lên, đây là bọn họ cố ý chọn, tốn tiền để mua tới trong đại đội.
Tần Hương Cúc: "Bụng con lớn hơn rồi, không phải là mang thai đôi đó chứ?"
Lâm Y Y: "Không phải là mang thai đôi, đã kiểm tra là thai một ạ." Trong phòng cứu thương của bộ đội cũng có thể kiểm tra.
Tần Hương Cúc: "Tới lúc đó con sinh rồi thì phải đi tới bệnh viện trên huyện hay là ở nơi này luôn?”
Lâm Y Y: "Sinh con là một cuộc phẫu thuật nhỏ, bác sĩ ở trong phòng y tế đều có, có thể thực hiện phẫu thuật như này, cho nên con tính sinh ở chỗ này luôn."
Tần Hương Cúc: "Nơi này có bác sĩ phụ sản luôn à?”
Lâm Y Y: "Có, nơi này có mấy chị dâu theo quân khác, cho nên có bác sĩ phụ sản." Thật ra phòng cứu thương trong bộ đội không nhỏ, so với phòng khám trên trấn thì lớn hơn. Bác sĩ cũng có vài người, dù sao nhiệm vụ của quân y đều ở chỗ này, cho nên kích cỡ phòng cứu thương mới không nhỏ như vậy. Giống như bộ đội trên đất liền, bác sĩ lên đường làm nhiệm vụ có thể chọn bệnh viện để nhập ngũ, nhưng trên đảo không có quân y, cho nên bác sĩ đều ở phòng cứu thương hết, nơi này quân y đều tương đối nhẹ nhõm hơn.
Có vài bác sĩ đều tới từ mấy năm trước, cố ý móc nối để tới trong bộ đội, có lẽ cũng lo lắng bị bên ngoài dính líu vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận