Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 628 Gặp lại Tam Quân

Chương 628 Gặp lại Tam QuânChương 628 Gặp lại Tam Quân
Trong xe yên tĩnh trở lại.
"Ấm nước của tôi đâu... Ấm nước của tôi đâu?" Qua lúc lâu sau, một giọng nói sắc bén vang lên.
Mọi người nhìn vê hướng nữ đồng chí ở giường trên của Lâm Đại Quân.
Lâm Đại Quân đứng dậy lấy ấm nước quân dụng trên bàn cho cô: "Là cái này sao?"
Nữ đồng chí vừa thấy trên ấm nước có tên cô ta, lập tức giật ngay lại: "Sao lại ở chỗ của anh?
Anh ăn trộm ấm nước của tôi à?"
Lâm Đại Quân cuối cùng cũng hiểu mình đã đụng phải ăn vạ, cậu ngàn phòng vạn phòng đều không bị ăn vạ lần nào, nhưng trên chiếc xe lửa còn có thể bị ăn vạ như vậy, cậu nói: "Ấm nước của cô rơi xuống đất, là tôi tốt bụng nhặt lên cho cô."
Nữ đồng chí: "Ai biết được."
Lâm Đại Quân không thích bị đổ oan: "Lúc ấm nước này rơi xuống đất tất cả mọi người đều nghe thấy tiếng động, người như cô không nói cảm ơn thì thôi đi lại còn muốn đổ oan cho tôi, cô thật không có chút lịch sự nào.”
Nữ đồng chí: '... ' "Vừa rồi thật sự có nghe thấy tiếng động, cũng nhìn thấy vị đồng chí này nhặt ấm nước lên."
"Tôi cũng có thấy."
Trong xe có người mở miệng.
Lâm Y Y: "Đại Quân, người ta không có phép lịch sự, chúng ta cũng không cần tính toán chỉ li, bằng không thì chúng ta cũng trở nên bất lịch sự."
Lâm Đại Quân: "Vâng."
Lâm Y Y: "Có điều, cũng may lúc ấy em không ngồi ở chỗ đó, bằng không nếu bị cái ấm nước quân dụng đó rơi trúng đầu thì phải làm sao bây giờ?"
Lâm Đại Quân vừa nghe lập tức vô thức mà sờ gáy: "Nguy hiểm thật."
Nữ đồng chí: "Các người... Các người là gia đình quân nhân."
Lâm Y Y mắt trợn hỏi Tiêu Vũ đang ngồi ở giường dưới: "Anh Vũ em khát nước."
Tiêu Vũ lấy ấm nước quân dụng của bọn họ ra, sau đó lại lấy ra một cái ly bằng gốm, đưa nước tới cho cô: "Uống đi."
Nghe theo tiếng gọi của Lâm Y Y, nữ đồng chí đó cũng nhìn về phía Tiêu Vũ, vừa nhìn đã thấy một người đàn ông mặc quân phục. Cô ta lập tức hiểu ý tứ của Lâm Y Y, vừa rồi cô ta còn nói bọn họ bắt nạt gia đình quân nhân, sau đó lại nhìn thấy Tiêu Vũ ăn mặc quân trang, người này là đang muốn nói với cô ta, bọn họ cũng là gia đình quân nhân sao? Nữ đồng chí trề môi dưới nhìn Lâm Y Y, trong ánh mắt có vẻ bất bình và oán hận.
Lâm Y Y thật sự là không rõ, cô gái này thất lễ với mình mà lại oán trách cái gì nữa.
Có điều, hai ngày sau khá yên tĩnh, cho đến buổi chiều ngày thứ hai, xe tới ga tàu hỏa, lúc đám người Lâm Y Y xuống tàu mới phát hiện người kia cũng cùng xuống chung trạm với họ.
Lại một tiếng nữa trôi qua, bọn họ chuyển qua chuyển lại thì đã đến bệnh viện giải phóng quân.
Tới bệnh viện rồi, dò hỏi y tá, lập tức đến phòng bệnh của Lâm Tam Quân. Lúc bọn họ đi, phòng bệnh của Lâm Tam Quân đang được kiểm tra phòng. Lâm Tam Quân nằm ở trên giường, bên trong trừ bác sĩ và y tá, không có ai khác.
Thịch thịch thịch... Nghe thấy tiếng đập cửa, những người bên trong quay lại nhìn.
Ánh mắt của Lâm Tam Quân chợt lóe lên: "Chị... Chị... Chị đến rồi.' Hôm sau khi cậu xảy ra chuyện, đồng đội nói cho đã gọi điện thoại cho người nhà cậu, cho nên người nhà sẽ đến, hơn nữa trong mơ hồ cậu cảm thấy người đến nhất định là chị cả, chỉ là không ngờ, chị cả thật sự đến, mà không chỉ có chị cả đến còn có anh rể đến.
Lâm Đại Quân: "Tam Quân, em không sao chứ? Em làm anh lo lắng muốn chết." Lâm Đại Quân ở sau lưng Tiêu Vũ bị chặn lại, ngay từ đầu Lâm Tam Quân không có nhìn thấy cậu, lúc này từ phía sau Tiêu Vũ chui ra tới, Lâm Tam Quân cũng nhìn thấy cậu. Tuy rằng thiếu niên Lâm Tam Quân đã trưởng thành, nhưng dù sao cũng là tuổi trẻ, được gặp lại người thân, cậu vô cùng Vui sướng.
Lâm Tam Quân: "Anh rể, anh cả, mọi người đều ở đây."
Lâm Y Y: "Em là anh hùng của nhà chúng ta mà, chúng ta đương nhiên phải đến rồi." Lâm Y Y không có nói một lời nào lo lắng cho cậu, cũng không có nói trách cứ cậu, cậu là quân nhân, vì nhiệm vụ hy sinh mình là điều tất nhiên, cho nên Lâm Y Y sẽ không trách cậu, nếu trách cứ cậu tương đương than thở vì công việc của cậu.
Lâm Tam Quân sửng sốt, ngay sau đó trong lòng nảy sinh ra một loại vui sướng, đó là loại vui sướng vì được hiểu và công nhận. Cậu là quân nhân, Chi gái hiểu được công việc của cậu.
Sau khi đợi bác sĩ kiểm tra xong, Lâm Y Y nói: "Bác sĩ, chúng tôi có thể nói chuyện không?”
Bác sĩ gật gật đầu: "Có thể, mời qua bên này."
Lâm Y Y: "Đại Quân, em ở lại chăm sóc cho Tam Quân." Nói xong, cô cùng Tiêu Vũ đi theo bác sĩ đi ra ngoài.
Lâm Y Y cùng bác sĩ cùng đi đến văn phòng của bác sĩ, Lâm Y Y cũng không có nói lời khách khí, mà nói thẳng: "Bác sĩ, chuyện của em trai tôi là như thế nào vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận