Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 134 Nhà mới

Chương 134 Nhà mớiChương 134 Nhà mới
Bà nội Tiêu: "Được rồi, không nói cái này. Mỗi ngày, không phải cãi nhau ồn ào, thì cũng là chẳng hiếu tâm chút nào."
Te Cần Thái hừ một tiếng, người nhà họ Tiêu cứ ức hiếp chị ta.
Tê Cần Thái không hiểu, chị ta có thể nói những thứ khác của Lâm YY không tốt, ngoại trừ nói Lâm Y Y không may mắn thì không được, người phụ nữ này không may mắn, vậy không phải sẽ liên lụy chồng mình sao? Cho nên bà nội Tiêu và Tân Hương Cúc sẽ không thừa nhận Lâm Y Y không may mắn, năm đó sau khi Lâm Y Y đính hôn với Tiêu Vũ, bệnh của Tiêu Vũ tốt lên, cho nên đối với Lâm Y Y may mắn, các bà đúng là tư tưởng mê tín. Tuy nhiên, ngược lại trước kia không hề nghĩ đến may mắn hay không, lúc đó cũng chẳng có cách nói này, bây giờ con dâu nói bản thân mình vượng phu, các bà sáng tỏ thông suốt, có thể không phải vượng phu Sao.
Đúng vậy, con dâu (cháu dâu) vượng phu, cho nên bệnh của con trai (cháu trai) mới có thể khỏe nhanh như vậy.
Nếu Te Cần Thái biết, bởi vì mình nhắc đến đề tài này, khiến trong lòng bà nội Tiêu và Tần Hương Cúc xem Lâm Y Y là người vượng phụ, chị ta chắc chắn sẽ tức chết.
Lâm Y Y cũng có chút kinh ngạc, cô cũng không nghĩ đến bà nội Tiêu và Tân Hương Cúc sẽ tin chuyện mình vượng phu như vậy, cô vốn muốn Tề Cẩn Thái chua xót đau đớn, rút cuộc... Lâm Y Y nhìn về phía Tiêu Vũ.
Khóe miệng Tiêu Vũ giương lên: "Ừ, Nhất Nhất vượng phu."
LâmYY:”"......
Buổi tối ngủ, Lâm Y Y nằm ở trong lòng Tiêu Vũ: "Có phải bà nội và mẹ anh quá mê tín không?
Đồng chí Tiêu Vũ, anh là đồng chí cách mạng, anh không thể mê tín." Cô cũng không muốn thiết lập hình tượng vượng phu cho mình, lỡ như đến lúc đó không vượng thì sao?
Tiêu Vũ: "... Em ở trong lòng bà nội và mẹ, chính là vượng phu."
Lâm YY: "Vì sao?"
Tiêu Vũ: “Mẹ vợ có từng nói với em vì sao chúng ta sẽ có cuộc hôn nhân này không?”
Lâm Y Y lắc đầu: "Không có." Nhưng mà, từng xem qua tiểu thuyết nên cô biết, chẳng lẽ nói?
Tiêu Vũ nói: "Khi anh tám tuổi từng sinh bệnh một trận, suýt nữa không chịu nổi, bà nội và mẹ tìm Trương mù, Trương mù là một thầy tướng số mù, lúc ấy có tí tiếng tăm..." Tiêu Vũ kể về những chuyện đã trải qua một lần"Sau khi chúng ta đính hôn, bệnh của anh chẳng biết tại sao lại tốt lên, cho nên ở trong lòng bà nội và mẹ, em chính là quý nhân của anh."
Lúc này Lâm Y Y mới ý thức được điểm ấy, cho nên bà nội Tiêu và Tần Hương Cúc đối xử tốt với mình cũng có nguyên nhân này. Trong lúc Lâm Y Y trâm tư, đầu của Tiêu Vũ dần dần tới gân cô, ánh mắt của anh lộ ra dục vọng cuồn cuộn. Nhìn về hướng đó, sau đó há mồm dừng ngay môi cô, tiếp tục việc hôm qua mới học được, hôn môi đây kích thích.
Ngày hôm sau, Lâm Y Y và Tiêu Vũ muốn ởđi thị trấn xem nhà, cô ôm Lâm Ngũ Đệ giao cho các em trai nhà họ Lâm, dù sao nhà họ Tiêu có Tê Cần Thái ở đó, cô lo lắng, người kia không có chừng mực, bảo chị ta sẽ bắt nạt một đứa nhỏ, Lâm Y Y cũng sẽ không nghỉ ngờ, vẫn là anh em nhà họ Lâm đáng yên tâm, bọn họ sẽ không bắt nạt Lâm Ngũ Đệ. ... Tuy rằng nói là viện của công nhân viên chức, nhưng cả khu này cũng không phải chỉ có công nhân viên chức của cục công an, còn có công nhân viên chức của các đơn vị khác. Cục công an ít người, khu này lại không nhỏ, cho nên lúc xây viện của công nhân viên chức, đương nhiên là cùng nơi với những đơn vị khác, như vậy cũng tiết kiệm được không ít tiền.
Trong tay Tiêu Vũ có chìa khóa nhà, dẫn Lâm Y Y đi thẳng qua.
Lâm Y Y đã tới trước viện công nhân viên chức, nơi này có nhà chung cư, cũng có nhà đơn, thân phận giống như cục trưởng cục công an tiền nhiệm, chắc chắn là một viện độc lập.
Hoàn cảnh trong viện nhỏ tốt lắm, còn có các loại hoa cỏ, chỉ có điêu hoa cỏ đã sắp chết héo.
Cửa sổ của viện đều rất mới, có thể thấy lúc cả nhà cục trưởng tiền nhiệm ở, mới dùng sơn quét qua. Cửa sổ gỗ ở đây là nước sơn màu xanh biếc của quân trang, tiếp đó hai cánh cửa trái phải mỗi cánh ba tấm kính, tổng cộng sáu tấm kính, còn lắp thêm rèm cửa. Cửa sơn màu đen, nhìn qua còn rất bền chắc.
Viện nhỏ tổng cộng có bốn căn phòng, nhưng khác với nông thôn, nơi này không có nhà chính.
Từ trái qua phải, bốn căn phòng song song nhau, bên trái là phòng bếp công thêm nơi ăn cơm, tận cùng bên trong là bếp lò, bếp là loại miệng lò, còn có hai cái nồi sắt. Bên cạnh bếp đặt một cái vại sành, phía trên nắp sành đậy hai tấm ván gỗ. Ngoại trừ vại sành, còn có một cái bàn, bốn cái ghế, một cái tủ bếp. Đoán là người ta không có cách nào dọn mấy thứ này đi, cho nên đều giữ lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận