Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 341 Lam mai 4

Chuong 341 Lam mai 4Chuong 341 Lam mai 4
Trương Minh: "Nhà của em phía trên còn có một người anh, phía dưới còn có một đứa em gái, hai người đã kết hôn. Ba mẹ đi theo anh trai em, em có khi về nhà ăn cơm, có đôi khi ăn ở căn tin của đơn vị, hiện sống một mình ở ký túc xá, nếu kết hôn, có thể đổi sang nhà của công nhân viên chức. Tiền lương mỗi tháng của em nộp lên 10 đồng, sau khi kết hôn thì khỏi phải nộp, chờ cha mẹ em già rồi lại cho phí dưỡng già."
Tiêu Vũ: "Các cậu ở riêng?"
Trương Minh: "Sau khi kết hôn thì ở riêng, chúng em lại không được ở chung một chỗ, anh cả với chị dâu em chắc cũng không hy vọng chúng em ở chung, nếu không ở chung với nhau, đó không phải là ở riêng sao? Không cho ở cùng, còn muốn chúng em giao tiên hả?" Anh ấy cũng không phải đồ ngốc.
Ở trong nông thôn, chủ yếu đều là mấy thế hệ ở cùng với nhau cũng không thích ở riêng.
Nhưng ở trong thị trấn, rất nhiều người quả thật kết hôn rồi sẽ ở riêng, bởi vì nhà trong thị trấn nhỏ, mấy thế hệ ở cùng một chỗ, hoặc là nói mấy gia đình ở chung với nhau, sẽ chen chúc chất.
Tiêu Vũ: "Được, cậu đi ra ngoài đi, đợi buổi tối sau khi tôi trở về hỏi chị dâu cậu, ngày mai lại nói với cậu."
Buổi tối, Tiêu Vũ đã trở về, đang cầm hai quả dưa hấu.
Mấy ngày nay nhà bọn họ rất đông vui, anh em Lâm Đại Quân mỗi ngày đều ở đây, ăn xong cơm chiều rồi rời đi, ba đứa nhỏ nhà họ Tiêu cũng đều ở chỗ này, sôi nổi như vậy, nhưng thật ra khiến Tiêu Vũ có hơi mong chờ đứa nhỏ của mình.
Lâm Y Y: "Có dưa hấu hả? Đơn vị phân sao?" Quả nho ngày hôm qua còn chưa ăn sạch nữa.
Tiêu Vũ: "Không phải, cha cho, công xã tới một đám dưa hấu, cha vừa vặn mua mấy quả, cho anh 2 quả." Mua dưa hấu không cần phiếu, dưa hấu của công xã vừa đến, mọi người lập tức cướp. Tuy nhiên, người bên ngoài có tranh giành nhanh đi nữa cũng không nhanh bằng người trong công xã. Dưa hấu đều bán bằng tiền, bán cho ai mà không giống?
Lâm Y Y: "Thật tốt quá, nhanh đi ngâm trong nước giếng đi." Nho dại có thể nói là trên núi, nhưng dưa hấu không thể nói trên núi được, cho nên thậm chí trong hệ thống thương thành có dưa hấu, cũng không lấy được.
Tiêu Vũ: "Được. Buổi tối ăn gì?"
Lâm Y Y nói: "Trừ cơm ra anh còn muốn ăn gì?"
Tiêu Vũ: ”...'
Lâm Y Y cười cười, nói với mấy đứa nhỏ bên ngoài: An cơm."
Một đám đứa nhỏ đi vào. Lâm Y Y không thấy Tiêu Thụy, Tiêu Châu còn có Tiểu Cát Tường vừa nãy ở đây, liền hỏi: "Cát Tường bọn nó đâu rồi?"
Lâm Ngũ Đệ: "Về nhà, bọn họ nói ăn cơm xong lại đến."
Lâm Y Y: "Ừ, vậy chúng ta cũng ăn đi."
Cơm mới ăn một nửa, nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng kêu của Tiêu Thụy: "Cậu Tiểu Ngũ... Cậu Tiểu Ngũ..."
Lâm Ngũ Đệ nhảy xuống ghế chạy ra ngoài.
Hai tay Tiêu Thụy và Tiêu Châu đang cầm dưa hấu, Tiêu Thụy nói: "Cau Tiểu Ngũ, cho cậu ăn dưa hấu." Bình thường Lâm Ngũ Đệ đều sẽ cho cậu ăn, nhưng trong nhà cậu không có đồ ăn vặt, hôm nay về nhà ông nội cho nhà bọn họ dưa hấu, cậu nhờ cha cậu cắt đem lại đây.
Lâm Ngũ Đệ nói: "Trong nhà của bọn cậu có, ngâm trong nước giếng."
Tiêu Thụy: "Vậy gia đình cậu còn chưa bổ ra mà, ăn của nhà chúng cháu trước đi."
Lâm Ngũ Đệ ngẫm lại cũng đúng: "Vậy được rồi."
Tiếu Thụy và Tiêu Châu cầm bốn miếng dưa hấu cho Lâm Ngũ Đệ, sau đó lại chạy đi rồi. Thật ra không phải Tiêu Thụy keo kiệt, mà là cậu và Tiêu Châu còn nhỏ, một tay chỉ có thể lấy một miếng, bốn miếng vừa khéo cho bốn anh em nhà họ Lâm, Lâm Y Y và Tiêu vũ bị quên lãng. Con nít mà, đương nhiên chỉ nghĩ chia sẻ đồ ăn cho đồng bọn nhỏ, làm sao sẽ nghĩ đến hai người lớn Lâm Y Y và Tiêu Vũ.
Lâm Ngũ Đệ chạy vào phòng bếp: "Chị, Tiêu Thụy cho dưa hấu, nhà bọn nó cũng có dưa hấu."
Lâm Y Y không bất ngờ, dù sao Tiêu Đại Cường cũng là cha người ta, không có khả năng chỉ mua dưa hấu cho bọn họ mà không cho nhà anh cả với nhà chú ba. Lâm Y Y: "Em ăn cơm nữa đi"
Lâm Ngũ Đệ đã há miệng cắn một ngụm: "Oa, thật ngọt." Lâm Ngũ Đệ cầm ba miếng trong tay cũng chia ra,'Anh rể một miếng, chị một miếng, anh tư một miếng."
Lâm Đại quân và Lâm Tam Quân: "..." Ở trong mắt Tiểu Ngũ, bọn họ không phải anh trai sao?
Nhưng Lâm Ngũ Đệ tuổi còn nhỏ, ngoại trừ cho chị gái và anh rể mình yêu nhất ra, chỉ nghĩ đến anh tư thường xuyên chơi cùng cậu.
Lâm Y Y dở khóc dở cười: 'Ăn cơm ăn cơm, ăn cơm xong bổ quả ngâm trong nước giếng."
Hai ba miếng Tiêu Vũ đã ăn xong miếng dưa hấu: "Còn rất ngọt."
Lâm Y Y cũng ăn miếng dưa đó: "Là rất ngọt."
Song, Lương thị: "Chị dâu hai, chị dâu hai có ở đây không?"
Lâm Y Y đi ra ngoài: "Ai, đến đây đến đây." Chỉ thấy Lương thị xách một cái rổ theo, trong rổ đều là lá trà,'Nhiêu như vậy?" Lương thị nói: "Nhà me de em rất nhiều, đây đều là lá trà năm nay, cuối tháng ba, uống vào cho thơm." Nhưng mà, gia đình nông dân ngoại trừ người già, bình thường cũng không thích uống trà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận