Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 594 Thập Nhất đã biết đẹp rôi

Chương 594 Thập Nhất đã biết đẹp rôiChương 594 Thập Nhất đã biết đẹp rôi
Lương Thị có đầu óc, thông minh hơn Tề Cần Thái nhiều. Tê Cân Thái không nỡ cho người thứ tốt, Lương Thị lại cam lòng, cô từ nhà mẹ đẻ đem về bốn cái gối lá trà cho bốn trưởng bối mỗi người một cái.
Lâm Y Y: "Không cần không cần, kia đều là người nhà mẹ đẻ của con khổ cực gom lá trà, chị không thể lấy."
Lương Thị: "Đều là lá trà không dùng đến, nếu dùng để uống thì quá già, cho nên dùng để làm gối, có mấy người làm túi hương treo trong nhà để xua mùi. Chờ mùng 2 em về nhà mẹ đẻ sẽ mang cho chị hai hai cái lại đây, chị hai đừng khách khí với em, nhà mẹ đẻ có em mới nói, nếu như không nhiều, em cũng sẽ không nói."
Lương Thị đã nói như vậy rồi, Lâm Y Y cũng sẽ không tiếp tục từ chối. Thật ra, cô thật sự không có hứng thú đối với gối lá trà. Có thể mới vừa lúc bắt đầu, mùi vị lá trà rất thoải mái, thế nhưng lá trà cũng là cỏ, cũng dễ dàng ẩm ướt, nói cách khác, loại trà này làm gối ngủ không thể dùng lâu, trừ phi có kỹ thuật hiện đại gia công. Có điều, đây là tấm lòng thành của Lương Thị.
Rửa sạch thức ăn, bắt đầu làm cơm tối.
Lâm Y Y làm "đầu bếp phụ gia đình" sáu năm, hiện tại đã có thể nấu cả một bàn thức ăn. Luộc luộc, chưng chưng, đến năm giờ là có thể ăn cơm.
Cơm tối đêm 30 đương nhiên là phong phú, canh khoai tây rong biển, cá hấp hành, sườn xào chua ngọt, hành xào trứng, bánh quẩy cải trắng canh, thịt xào cải củ, thịt hầm trứng, tỏi giã rau xanh, tôm khô. Chín món ăn, một bàn 8 người lớn là đủ ăn. Đám đàn ông uống rượu, phụ nữ uống rượu nếp. Tuy rằng không có đèn điện, thế nhưng có đèn dầu hoả và đèn pin cầm tay, trong phòng vẫn là đủ ánh sáng. Đang ăn cơm, mọi người bắt đầu tán gẫu, Tiêu Đại Cường và Tiêu Tân còn chơi oan tù tì. Khi đám đàn ông chơi oan tù tì đặc biệt thú vị, Lâm Y Y nghe liền muốn cười.
Tiểu Thập Nhất và Tiểu Cát Tường nghe xong, học bọn họ chơi oan tù tì, thế nhưng bọn họ chỉ có thể ra kéo bao búa, người thắng thì uống một hớp rượu nếp, kết quả Tiểu Thập Nhất giở trò xấu. Có điều tính cách của Tiểu Cát Tường tốt, chuyện gì cũng đều theo em trai.
Lâm Y Y không nhịn được, không nhìn nổi nói: "Cát Tường thực sự là một anh trai tốt."
Tiểu Cát Tường đỏ mặt, cậu là một anh trai tốt.
Lâm Y Y không thức đêm, đến giờ thì liền đi ngủ, Tiêu Vũ và Tiêu Tân bọn họ còn thức. Chờ đến 12 giờ, Tiêu Vũ tiễn Tiêu Tân bọn họ, trở về bên trong phòng, nhìn thấy con trai và vợ đã sớm ôm nhau ngủ. Anh đi tắm rửa sạch sẽ, cũng nhanh chóng lên giường.
Tiểu Thập Nhất vốn dĩ là ngủ ở trong lông ngực của mẹ, cảm giác được bên cạnh có người, cậu bé xoay người, tiến vào trong lông ngực của cha, bởi vì cái ôm của cha lớn hơn của mẹ. Có điều, cũng vẻn vẹn một lúc, cậu bé lại lần nữa trở lại bên cạnh mẹ, bởi vì cái ôm của mẹ rất thơm. Ngày hôm sau.
Nhà của người bình thường lúc sau tết, ngày thứ nhất đều ở nhà, ngày hôm sau mới thăm người thân, cái gọi là thăm người thân, chỉ là con gái trở xuất giá lại nhà mẹ đẻ. Có điều Lâm Y Y không chú ý chuyện này, thật ra người hiện đại đều không chú ý như thế, nếu không làm sao có các loại hình du lịch trong dịp tết.
Hơn nữa, mùng 2 thì một nhà Tiêu Linh đến, Lâm Trân và Lâm Đại Quân cũng phải đi đến nhà của đội trưởng Lâm, cho nên Lâm Y Y liên định ngày mùng một về nhà mẹ đẻ. Lâm Y Y cứ như vậy, phòng ba cũng học theo, bọn họ cũng định ở mùng một về nhà mẹ đẻ, còn mượn xe đạp của Tiêu Vũ.
Mùng một tháng giêng, hầu như từng nhà đều mặc quần áo mới. Tiểu Thập Nhất cũng mặc vào quần áo mới, thành một con vịt nhỏ. Quần áo đều được làm từ vải nhung đen, trên quân có hai con vịt màu vàng, mà quần áo là kiểu dáng áo lên chui qua đầu, có mũ, phía trước có miệng lớn túi, trên túi áo cũng có con vịt màu vàng. Trang phục ở ngoài lại mặc vào một cái áo bông nhỏ màu xanh quân đội, mũ len sợi, cũng là màu xanh quân đội, thế nhưng trên mũ có một ngôi sao.
Cả người nhìn qua khá giống cậu giải phóng quân nhỏ, rất đẹp trai. Tiểu Thập Nhất một đứa con trai thích đẹp, mặc vào quần áo mới, không ngừng mà vây quanh cha: "Cha, đẹp mắt không?" Năm nay tuổi mụ 4 tuổi, cậu bé cũng biết đẹp đẽ.
Tiêu Vũ đánh giá chính diện: "Đẹp." Vợ anh đối với quần áo trang phục rất có phẩm vị, cho nên rất ưa nhìn.
Ngày hôm nay Tiêu Vũ cũng mặc quần áo mới, cũng là quần áo vải nhung đen và áo len, có điều áo thì có kiểu dáng của Tôn Trung Sơn, loại kiểu dáng này ở niên đại này hầu như là thông dụng, có chút trông giống như mấy người lãnh đạo nhà xưởng đều thích mặc. Khác nhau ở chỗ, quần áo này của Tiêu Vũ có vật liệu không giống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận