Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 622 Sắp xếp chuyện của Vượng Đạt 3

Chương 622 Sắp xếp chuyện của Vượng Đạt 3Chương 622 Sắp xếp chuyện của Vượng Đạt 3
Lâm Y Y: "Đã về rồi nhưng vài ngày nữa vẫn phải trở lại."
Tiêu Vũ: "Làm sao vậy? Lần này trở về phải ở bao lâu?"
Lâm Y Y: "Khoảng một hai ngày, là chuyện của Vượng Đạt..."
Tiêu Vũ nghe xong: "Nếu tốt cho đứa nhỏ, vậy quả thật nên ở bên đó đi."
Ngày hôm sau, tết nguyên tiêu.
Sáng sớm thức dậy, Lâm Y Y bắt đầu làm bánh trôi: "Có hai loại bánh trôi vị mè với bơ đậu phông, phải xem vận khí của các em, có thể ăn được vị nào."
Lâm Ngũ Quân: “Chị, loại đó ăn ngon không?”
Lâm Y Y: 'Khẩu vị mỗi người không giống nhau, ăn sẽ biết." Bình thường mấy người trong nhà đều nếm qua đậu phộng, cho nên sẽ không xuất hiện chuyện dị ứng đậu phộng, cũng bởi vậy ăn bánh trôi vị đậu phộng không thành vấn đề.
Tiểu Thập Nhất cắn một miếng nho nhỏ: "Nhất Nhất, màu đen... Cậu bé vươn đầu lưỡi liếm liếm,'Ngọt ngọt." Mè vừa ngọt vừa thơm, không giống với đường, lần đầu tiên Tiểu Thập Nhất ăn, cũng rất thích thú.
Lâm Y Y: "Màu đen vậy là bánh trôi hạt mè."
Lâm Ngũ Quân ăn hết nhanh: "Em ăn trúng bơ đậu phộng, ăn ngon."
Lý Vượng Đạt: 'Em cũng ăn trúng bơ đậu phộng.'
So với bọn họ vừa ăn vừa ôn ào, Tiêu Vũ ăn từng miếng từng miếng, chờ bọn nhỏ phục hồi lại tinh thân, Tiêu Vũ đã ăn hai chén.
Buổi tối, Lâm Y Y không có nấu cơm, người một nhà đến nhà họ Lý. Lâm Y Y cũng không có đi trước, mà chờ Tiêu Vũ tan tâm, cùng qua đó. Bối thị cũng mời cả nhà bọn họ, không cần cô giúp đỡ.
Lý Vượng Đạt về đến nhà, chạy vào trong phòng mình, đây là phòng của cậu và em trai Tiểu Cẩu Tử, một tháng cậu không ở đây, vẫn cảm thấy thân thiết. Vào ban đêm, cậu sẽ ở trong căn nhà này.
Buổi tối, khi Lâm Y Y đi ngủ, lấy ra một cái cái hộp nhỏ cho Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ: "Đây là cái gì?" Anh nhận lấy, cân thử trọng lượng, không nặng, nhưng cũng không tính là nhẹ.
Lâm Y Y: “Anh mở ra nhìn xem."
Tiêu Vũ thấy bộ dạng thần bí của cô, liền mở hộp ra, sau đó: "Đồng hồ?" Ngay từ đầu anh có chút buồn bực sao vợ tặng đồng hồ thế, đây có phải lễ tết đâu? Ở trong lòng Tiêu Vũ, tết nguyên tiêu đương nhiên không tính là ngày lễ đặc biệt gì. Nhưng đột nhiên nhớ tới, đồng hồ của mình bị hủy,'Cám ơn em, vợ à." Lâm Y Y vốn dự định tặng vào năm mới, sau đó quên mất, cho nên giữ đến tết nguyên tiêu.
Nhưng từ sau hôm nay, Tiêu Vũ sẽ bắt đầu coi trọng tết nguyên tiêu.
Lâm Y Y: "Không có chi, nhận quà của em, về sau phải kiếm càng nhiều tiền hơn." Lại nói, tiền lương một năm của Tiêu Vũ thêm cả tiền thưởng, cũng 2000. ở thời đại này, chỉ cần không phải người nhận hối lộ, tiền lương này của anh tính là nhiều rồi.
Tiêu Vũ: "Được." Nhưng mà, tốc độ kiếm tiên của anh, chắc là kém hơn vợ anh nhiều, bây giờ anh có hơi giống đàn ông ăn cơm mềm(†1). Nhưng chén cơm mềm này, anh cũng vui vẻ ăn.
(1) ám chỉ đàn ông ăn bám.
Ngày hôm sau trời vừa tờ mờ sáng, Bối thị đã dẫn Lý Vượng Đạt tìm Lâm Y Y, sau đó cùng Lâm Y Y bọn họ đến bến tàu, hôm nay bọn họ sang đại đội sản xuất Thượng Lâm, trước tiên thuê phòng ốc xong, đến lúc đó Bối thị dẫn hai đứa con trai ở tại nơi đó luôn.
Lâm Y Y và Bối thị, Lý Vượng Đạt, ngồi xe bò của đại đội sản xuất Bạch Nê Loan tới đại đội sản xuất Thượng lâm, có lẽ cũng chỉ bảy tiếng rưỡi, vừa đúng thời điểm các thôn dân bắt đầu làm việc, cho nên lúc xe ngựa tới đại đội, không ít người đi trên đường, vì thế, mọi người thấy bọn họ.
Trương Hiếu Quân: "Chị." Ngày đó Lâm Y Y cầm tới không ít bánh trôi, hai ngày nay bọn họ đều ăn, hương vị cực kỳ ngon. Giờ này Trương Hiếu Quân cũng đi làm, thấy Lâm Y Y, cậu ta bước qua đó, Chị còn chưa đi bộ đội sao?"
Lâm Y Y: "Hôm trước đi rồi, hôm nay có chuyện nên trở về một chuyến, thấy đại đội trưởng không?”
Trương Hiếu Quân: "Ở trước văn phòng thôn ủy, mọi người nhận cuốc, ông ấy trông coi."
Lâm Y Y gật đầu: "Vậy bọn chị qua bên kia."
Trương Hiếu Quân thấy thời gian làm việc còn sớm, hơn nữa cậu ta là thầy giáo, hôm nay cũng có thể không làm, cho nên nói: "Em đi cùng chị qua đó."
Ngược lại Lâm Y Y không hề gì.
Đi tới trước văn phòng thôn ủy, Lâm Y Y nói: "Đại đội trưởng."
Đội trưởng Lâm đang thét to mọi người nhanh đăng ký nhận cuốc, đầu năm, lại là thời điểm ngày mùa, có vài người trải qua một năm, mấy người đó đã lười biếng không ít, cần đại đội trưởng ông đây đốc thúc. Thấy Lâm Y Y, đội trưởng Lâm nhớ tới chuyện Lâm Tú, bỗng chốc có chút sợ hãi, muốn chạy.
Nhưng ngẫm lại, ông ấy giương lên tươi cười hiền lành: "Sao Nhất Nhất đến đây thế?"
Lâm Y Y: "Đại đội trưởng, cháu muốn thương lượng với chú một chuyện."
Đội trưởng Lâm: "Vậy vào văn phòng của chú đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận