Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 191 Không thành vấn đề

Chương 191 Không thành vấn đềChương 191 Không thành vấn đề
Tiêu Tân: "Không không không, không cần, tôi... tôi chỉ đến tìm anh hai nói một chút chuyện, xong thì liền trở về." Nói đến, Tiêu Tân năm nay mới 19 tuổi, tuy rằng tuổi tác lớn hơn Lâm Y Y, nhưng chỉ là so với Đại Nha mà thôi, ở trong mắt Lâm Y Y 28 tuổi, Tiêu Tân chỉ còn là một đứa nhóc. Chỉ là Tiêu Tân 19 tuổi và Tiêu Vũ 22 tuổi tuy rằng kém nhau không nhiều, nhưng khí chất hoàn toàn khác nhau, khí chất của Tiêu Vũ là kiến thức, từng trải, năng lực tích lũy và lắng đọng, mà Tiêu Tân chỉ là một thiếu niên chưa từng bước ra khỏi nông thôn.
Lâm Y Y nói: "Đừng như vậy, hai người ngồi đây, tôi đi ra ngoài mua chút thịt." Nói xong, cầm rổ đi ra ngoài.
Cảm quan của Lâm Y Y đối với vợ chồng Tiêu Tân cũng còn tốt, dù sao thì ngày hôm sau sau khi kết hôn, Lương Thị cũng rất tốt với cô, chỉ riêng ngày ấy, bọn họ ủy thác Tiêu Vũ mua lương thực, thái độ cũng thành khẩn, không giống như phòng lớn, trong lòng nghi ngờ cái này cái kia, hơn nữa trong thời đại này, Tiêu Vũ là đàn ông hiếu thuận, có chút ngốc lại còn đúng mực, cô không muốn để cho người khác làm khó dễ như vậy, cho nên ngoại trừ Tê Cần Thái, những người khác của nhà họ Tiêu, cô rất đồng ý cho bọn họ mặt mũi.
Lâm Y Y đi ra ngoài mua đồ, thuận tiện đi một chuyến tới cục cảnh sát.
"Chị dâu, đến tìm cục phó sao?" Nam cảnh sát tới đón.
"Là đồng chí sao, chào anh, cục phó của mọi người có ở đây không? Tôi tìm anh ấy có chút chuyện." Lâm Y Y nghĩ thầm thật vừa vặn, ngày đó đến đây, cũng gặp phải vị nam cảnh sát này.
Nam cảnh sát: "Chị dâu chờ một chút nha, tôi đi tìm cục phó."
Một lát sau, Tiêu Vũ đi ra, nghe Lâm Y Y tìm đến, ý nghĩ đầu tiên của anh là lo lắng, bởi vì bình thường Lâm Y Y sẽ không đến tìm anh, trừ phi là xảy ra chuyện gì. Có điều đến khi anh nhìn thấy Lâm Y Y, nhìn cô vẻ mặt nhẹ nhõm, biết là không có chuyện gì. Anh ổn ổn trong lòng trước: "Sao em lại đến đây?"
Nam cảnh sát bên cạnh nghe xong, suýt chút nữa hoài nghi lỗ tai mình nghe sai rồi, bình thường cục phó lạnh lùng cẩn thận tỉ mỉ, hiện tại âm thanh và từ ngữ thật có cảm tình.
Lâm Y Y: "Có phải em làm phiên anh không?"
Tiêu Vũ: 'Không có chuyện gì.'
Lâm Y Y: "Vừa nãy vợ chồng chú ba và Đại Quân bọn họ đều đến rồi, em hỏi họ có chuyện gì, có muốn em dẫn bọn họ đến gặp anh hay không, anh ta nói không cần, chờ anh trở về rồi mới nói, em giữ bọn họ ở đây qua đêm, cho nên bây giờ đi mua một ít thức ăn."
Tiêu Vũ: "Được, khổ cực em."
Lâm Y Y nói: "Chúng ta là vợ chồng mà, đây đều là chuyện em phải làm, vậy em đi trước."
Tiêu Vũ: "Ừm."
Nam cảnh sát ở một bên nghe, thâm nghĩ, chị dâu thực sự là hiền lành lại ôn nhu, mặc dù chỉ là một cô gái nhỏ. Mẹ anh ấy đang muốn tìm vợ cho anh ấy, anh ấy cũng phải tìm một người như vậy.
Trước tiên Lâm Y Y đi tới trạm phế phẩm.
Nhân viên quản lý trạm phế phẩm họ Lưu, người quen biết cũng gọi là Đại Lưu, chân của Đại Lưu là do thấy việc nghĩa hăng hái làm bị thương, cho nên cho được khen thưởng bằng công việc làm nhân viên quản lý trạm phế phẩm. Lâm Y Y và Đại Lưu cũng coi như là người quen cũ, sau khi cô đi vào nhân tiện nói: "Chú Lưu, nơi này của mọi người có giường không? Nhà cháu có khách đến, không đủ giường ngủ, cháu muốn mua một cái giường."
Đại Lưu: "Giường có, thế nhưng khi thu lại cái giường kia thì có một nửa là xấu, sau đó chúng ta sửa chữa một chút, cho nên màu sắc hai bên khác biệt rất lớn." Gia cụ nơi này của bọn họ có hơn nửa đều là từ quê nhà, rất nhiều vật liệu cực kì tốt, giống như cái giường này, vừa vặn là gỗ thật, thế nhưng Đại Lưu không thể tìm được gỗ để tu bổ, cho nên dùng gỗ phổ thông thu lại từ những nơi khác, vì vậy chiếc giường được làm mới lại trông có chút không ra ngô ra khoai.
Đại Lưu người này đặc biệt thành thật, là người thấy việc nghĩa sẽ hăng hái làm, bình thường khá ngay thẳng, thật ra rất nhiều người cũng không biết chuyện mới hay cũ, thế nhưng ông ấy không muốn dùng chuyện như vậy lừa người ta, cho nên ông ấy vẫn chưa sơn lại, chính là muốn cho người mua nhìn hàng.
Lâm Y Y nói: "Không có chuyện gì, trước tiên cháu muốn cái giường này, chờ khách đi rồi thì chú có thể trở lại sơn nó không? Sau khi sơn xong thì phải chờ một quãng thời gian, cho nên tạm thời không sơn."
Đại Lưu: "Được, khách đi rồi thì cháu đến gọi chú, cái giường này 5 đồng tiền." Trạm phế phẩm có rất nhiều thứ bán đi, tiên quy vê trạm phế phẩm, cho nên ở đây là được phép buôn bán.
Lâm Y Y lấy tiên ra: "Vậy chờ một lúc nữa chú cho người mang tới nhà cháu nha."
Đại Lưu: "Không thành vấn đề."
Bạn cần đăng nhập để bình luận