Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 199 Lam an

Chuong 199 Lam anChuong 199 Lam an
Tiêu Võ cũng nói: "Em dâu đi ngủ đi, có em hai ở đây rồi." Thật ra, đối mặt với cô em dâu này anh ta cũng có hơi ngại ngùng, thật ra là bà vợ của anh ta trước mặt đã làm chuyện này náo loạn, thật sự xấu hổ, nhưng mà anh ta cũng không biết quản vợ mình như thế nào, dù sao thì vợ hắn cũng là vì nhà đình nhỏ của bọn họ.
Lâm Y Y nói: "Không sao, đều đã thức dậy rồi mà." Cô lấy ra cơm hôm qua còn dư lại trong tủ bếp, mỗi buổi tối cô đều nấu nhiều cơm hơn chút, như vậy ngày hôm sau thức dậy có thể nấu cháo rất nhanh chín. Lâm Y Y cho cơm vào nồi thêm nước nóng từ ấm nước, Tiêu Vũ có thể nhanh châm lửa.
Tiếp đó Lâm Y Y đi nhìn sọt: "MG rau này thật tươi."
Tiêu Võ nói: "Lúc mới lấy về chúng ta cũng không biết giải quyết như thế nào, còn phải dựa vào em dâu, mẹ nói các em ở huyện thành cũng cần tiền để mua đồ ăn, sau này chúng ta đã trông được cây rồi, tới huyện thành sẽ mang đến cho hai em một ít."
Tiêu Tân nói: "Đúng đúng, nếu như chị dâu thích ăn thì nhanh lấy đi, trong nhà chúng ta đã ăn qua một đợt rồi, khá ngon đó." Cũng chỉ có một đợt, bọn họ không nỡ ăn.
Lâm Y Y cũng không có khách sáo: "Vậy được, vừa khéo lát nữa em nấu cơm nhão với rau cho cho anh cả và em ba." Vừa nói cô vừa lấy ra hai cân đưa cho Tiêu VU Anh Vũ, rửa chỗ rau này đi."
Tiêu Vũ nhặt lên và đi rửa.
Loại rau cải ngọt mà nhà họ Tiêu trông thật ra còn được gọi là cải thìa, cải chíp, cải xanh, chúng thực chất là một biến thể của cải thìa, lá của chúng và cải xanh đều là màu xanh lục, nhưng thân lại có màu trắng như cải thảo, nhưng thường chung quy về một cách gọi, đều gọi là rau cải ngọt. Rau cải ngọt lớn rất nhanh, trông vào thời tiết ngày xuân chỉ cần 40 - 50 ngày đã trưởng thành rồi, phát triển nhanh hơn trên hố bếp, đặc biệt là những nơi ấm áp, nó sẽ phát triển nhanh chóng hơn.
Lâm Y Y hỏi: "Cái sọt này bao nhiêu cân vậy?" Một cân rau cải ngọt rất nhiều, bởi vì rau cải ngọt rất nhỏ và nhẹ, trọng lượng chỉ tương đương rau rừng.
Tiêu Võ nói: "Cũng chỉ khoảng 20 cân, trong nhà còn có thể thu hoạch thêm ba lần nữa, lần này chúng ta trước tiên thử xem, nếu như tốt, định thời gian và thu hoạch thêm toàn bộ phần còn lại."
Tiêu Võ: "Hạt giống của địa phương thu hoạch lần này lại được đặt xuống tiếp."
Lâm Y Y nói: "Vậy được, trong nhà vẫn tính toán đổi tiền hay là?"
Tiêu Võ: "Cha nói để chú hai làm chủ."
Lâm Y Y: "Vậy đổi lương thực đi." Nạn đói còn tiếp tục, nhà họ Tiêu hiện tại một tháng mười cân lương thực, nhà họ Tiêu mỗi bữa mỗi người cũng chỉ có một bát cơm, vẫn chỉ là nước canh, cho nên đổi lương thực để lấp đầy bụng là quan trọng nhất, sức khỏe tốt, thì cái gì cũng tốt.
Tiêu Vũ rửa sạch rau rồi đi vào: "Ừ, đổi lương thực." Nói, đưa rau cải xanh cho Lâm YY
Lâm Y Y nhận lấy rau cải ngọt, cũng không cần thái ra, trực tiếp thả vào nồi, sau đó bỏ thêm ít muối. Cô lại nói với Tiêu Vũ: "Chúng ta mang rau cho anh Vương đi, anh cả và chú ba có thể ăn lúc cơm chín, ăn xong đến cái giường bên đó ngủ một giấc." Bởi vì diện tích ở đây cũng đủ nên chiếc giường ở phòng bếp vẫn chưa được chuyển đi, ngày thường bọn trẻ cũng sẽ chơi ở đây.
Tiêu Vũ: "Được."
Nói xong, anh đeo sọt, Lâm Y Y mang chăn bông đến giường, hai vợ chồng cùng ra khỏi nhà. ...
Anh Vương nhiệt tình đón tiếp Lâm Y Y, nhiệt tình giống như lúc anh ta mua lại công thức làm giá đỗ của cô.
Lâm Y Y: "Anh Vương, chỗ rau cải ngọt này thế nào?"
Anh Vương nói: "Rất ngon, rất tươi, nhìn qua đã thấy vừa mới hái, thời tiết này thật là rét chết người ta rồi, vậy mà còn có thể thu hoạch được rau cải xanh, thật khiến anh ngạc nhiên. Nhưng mà có thể nhìn thấy mặt hàng này... Quy luật của cách làm này anh sẽ không hỏi làm thế nào, Nhất Nhất, có thể duy trì nguồn hàng trong bao lâu?"
Lâm Y Y trên đường đến đó đã nghĩ tới việc cô và Tiêu Vũ đã bàn bạc với nhau, mỗi lân 40 cân, hàng hóa trong nhà có thể giao đến ba lần, sau ba lần thì đợt thứ hai sẽ ổn, nhưng mà để đề phòng chuyện ngoài ý muốn, cho nên cô ấy nói: "Nửa tháng một lân, mỗi lần đều là 40 cân."
Nửa tháng một lần, anh Vương vốn đã rất kinh ngạc: "Ngoài rau cải xanh còn có thứ gì khác không?”
Lâm Y Y đáp: "Chỉ có loại này, loại rau này không kén nơi trồng, hơn nữa lại lớn rất nhanh."
Anh Vương nói: "Thôi bỏ đi, nửa tháng 40 cân còn không đủ bán. Nhất Nhất muốn giao dịch như thế nào đây? Tiên hay là đồ ăn?"
Anh Vương suy nghĩ: "Lương thực phụ(1) là một đổi một, gạo hai đổi một."
(1)Lương thực phụ: ( thức ăn thô) như ngô, sắn, khoai, đậu, ... khác với lương thực chính gạo, bột mì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận