Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 286 Đại tiệc tôm hum

Chương 286 Đại tiệc tôm humChương 286 Đại tiệc tôm hum
Lâm Ngũ Đệ: "Được, chị không thể lừa con nít."
Lâm Y Y: “Chị chưa bao giờ lừa con nít."
Lâm Tứ Quân: "Đúng, chị không lừa con nít, chị nói đầu tiên cho chúng em đọc sách, chờ có tiền lại cho chúng ta em đến trường, bây giờ chúng em được đi học rồi."
Lâm Đại Quân có chút đồng ý gật đầu.
Lâm Y Y vẫn luôn lừa gạt con nít... Có hơi hổ thẹn.
Lâm Tứ Quân và Lâm Ngũ Đệ quấn quít lấy Lâm Đại Quân hỏi chuyện xe lửa, Lâm Tam Quân yên lặng nghe. Lâm Y Y canh lửa sau đó đứng lên, nhìn tôm hùm trong gùi, một đám tôm hùm vô cùng béo tốt, ước lượng có đến 40 cân. Năm 60 ấy không có lương thực cho nên câu tôm hùm xem như lương thực ăn, bây giờ có lương thực, tôm hùm đương nhiên là cảnh sắc rực lửa trên trên bàn ăn rồi. Lâm Y Y nhớ tới cuộc sống uống bia ăn tôm hùm xem bóng đá, dù cho cô không thích xem bóng đá.
Nhưng vấn đề là... Lâm Y Y không biết nấu tôm hùm. Vì thế, Lâm Y Y nhìn hệ thống thương thành một chút, phát hiện hệ thống thương thành có bán cách xử lý tôm hùm, có vị cay xè, mười ba hương, cô vừa cẩn thận nhìn tình hình cụ thể và thuyết minh tỉ mỉ của đồ gia vị một hồi, trời ạ, vậy cũng quá đơn giản rồi.
Chỉ cần bỏ vào trong nồi thật dầu mỡ, sau đó thả tôm hùm đã rửa sạch xào ba tiếng, tiếp đến lại trút đồ gia vị vào đậy lại nấu nửa tiếng là OK, hoàn toàn không có nội dung kỹ thuật.
Vì thế, Lâm Y Y quyết định mua.
Lâm Y Y: "Đại Quân, Tam Quân, Tứ Quân, giữa trưa ăn tôm Đại Hung, bây giờ các em rửa nó đi"
Các em trai nhà họ Lâm là tay cừ khôi rửa tôm hùm, kinh nghiệm phong phú, bọn họ trực tiếp cắt bỏ đầu tôm hùm, sau đó lấy thịt tôm hùm ra, động tác vô cùng lưu loát, Lâm Đại Quân, Lâm Tam Quân, Lâm Tứ Quân, đều biết xử lý.
Mà Lâm Y Y đã mua gói gia vị, một gói gia vị là lượng ba cân tôm hùm, Lâm Y Y nhìn thấy nhiều người trong nhà, mùa hè ăn tôm hùm, ở dưới tình huống không khí tốt lành, một người một cân không đủ ăn, cho nên Lâm Y Y mua hai gói gia vị. Sau đó lại nói với các em trai nhà Lâm: "Đại Quân, các em trông nhà, chị đi mua chút đồ uống."
Ăn tôm hùm chẳng sợ không có bia, cũng không thể không có đồ uống, đây không phải sao, cô phải tìm lý do đi mua nước ngọt.
Lâm Đại Quân: “Chị, chị yên tâm đi."
Lâm Y Y: "Trong nồi hầm canh đậu xanh, các em trông coi một lát."
Lâm Đại Quân: "Đã biết." Vì thế, Lâm Y Y đi ra ngoài một chuyến. Cô đến khách sạn Quốc Doanh mua bia trước, nhưng khách sạn Quốc Doanh vẫn chưa buôn bán, tuy nhiên cô xác định khách sạn Quốc Doanh có bia thì an tâm, như vậy cô có thể tìm món tương tự từ hệ thống thương thành.
Bia tiến vào đất nước ta cuối thế kỉ 19, năm 1949 sau khi dựng nước, công nghiệp bia của nước Hoa phát triển khá nhanh, cũng từng bước thoát khỏi trạng thái lạc hậu y lại vào hàng nhập khẩu. Năm 1954. bia của đất nước ta tiến nhập thị trường quốc tế. Cho nên hiện giờ là năm 1962. cho dù thị trấn có hẻo lánh, khách sạn Quốc Doanh là khách sạn phô trương lớn như thế, sao có thể không có bia?
Khi Lâm Y Y về đến nhà, trong giỏ đã xếp bia và nước ngọt. Nước ngọt đương nhiên vẫn là nước ngọt Bắc Băng Dương nổi tiếng ở thời đại này. Thời đại năm sáu mươi không ít bia, có bia Thanh Đảo, bia Tuyết Hoa, bia Quang Minh, bia Đại Liên Hắc vân vân, Lâm Y Y lựa chọn bia Thanh Đảo.
Nhìn thấy Lâm Y Y trở về, đôi mắt bốn anh em trông mong nhìn Lâm Y Y.
Lâm Y Y: "Lúc ăn cơm mới có thể uống."
Giữa trưa, khi Tiêu Vũ tan tâm, đi đến chỗ của bà nội Vương đã ngửi thấy mùi, thật sự là gia vị tôm hùm rất thơm, hơn nữa hương vị lại nông, Tiêu Vũ nghĩ nhà bà nội Vương đang làm đồ ăn ngon, anh cũng không nghĩ rằng là nhà mình, tuy tay nghề nấu ăn của vợ anh tiến bộ không ít, nhưng mùi thơm đẳng cấp này, không cần nhìn cũng biết, không phải vợ anh có thể làm được.
Phàm là đồ ăn tâm cỡ khác trong nhà, đều là vợ anh mua.
Nhưng mà, có hơi kỳ lạ, sao càng đến gần nhà, mùi thơm lại càng nồng.
"Anh rể."
"Anh rể đã trở lại?"
"Anh rể ôm..."
Một tay Tiêu Vũ ôm lấy Lâm Ngũ Đệ, để cậu ngồi ở trên cánh tay mình, đến gần phòng bếp, mũi thật ngứa ngáy, mùi này tuyệt quá, anh muốn vả mặt ghê, thu hồi lời nói mới nay vậy mà mùi thơm này lại là vợ anh nấu. Anh đi đến bên bếp: "Em đang làm cái gì? Thơm quá."
Lâm Y Y nói: "Đại Quân bọn họ câu tôm Đại Hung về, em đang làm tôm, cuối cùng để canh rút lại một chút là có thể ăn. Đúng rồi, hôm nay đồ ăn ngon, em mua bia."
Tiêu Vũ nghe vậy, quả thật có hơi lung lay suy nghĩ, nhưng tự chủ của anh mạnh: "Buổi chiều còn phải đi làm, giữa trưa không uống bia, để đó chờ tối về uống."
Bạn cần đăng nhập để bình luận