Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 52 Nhat dinh se hieu

Chuong 52 Nhat dinh se hieuChuong 52 Nhat dinh se hieu
Dương Quế Lan nói: "Đại đội trưởng nói đúng." Dương Quế Lan từ huyện thành đến, ánh mắt tự nhiên cao hơn nông thôn, kiến thức tự nhiên cũng nhiều hơn nông thôn, nhưng đối với đại đội trưởng, bà cũng rất bội phục, bởi vì đại đội trưởng là người công bằng công chính. Dương Quế Lan nói một lượt mọi chuyện...'Cho nên đêm qua lúc Nhị Quân đi xin tôi, tôi đồng ý ngay, thật sự là nhà Nhị Quân cũng đáng thương. Thân thích nhà tôi điều kiện không tệ, đáp ứng cho nhà Nhị Quân phong bì 200 đồng, chúng tôi đều là người biết đạo lý không được mua bán trẻ em, cho nên đây là quà gặp mặt trưởng bối cho vãn bối, đại đội trưởng, anh nói chuyện này không có vấn đề chứ? Chúng tôi cũng đã cân nhắc mọi mặt."
Đại đội trưởng: "Cô cân nhắc đến Nhị Quân, cân nhắc đến họ hàng, nhưng cô không cân nhắc đến Đại Nha. Trước đó con bé cự tuyệt Lâm Ngũ Quân bị nhận nuôi, hiện tại chuyện Lâm Nhị Quân cũng mãnh liệt phản đối. Dù đứa nhỏ Nhi Quân này tâm địa thiện lương cũng nhất định muốn bị nhận nuôi, cậu bé lo lắng trong nhà, vì trong nhà cân nhắc. Thế nhưng Đại Nha làm chị, cũng có lo nghĩ của con bé, nó nói thà mình bán máu nuôi em, thà mình chết đói tiết kiệm lương thực, cũng không nguyện ý Lâm Nhị Quân bị nhận nuôi, cô nói, vấn đề này làm sao bây giờ?"
Dương Quế Lan: "Cái này... Đại Nha còn nhỏ, vẫn là thiếu suy tính, tôi cảm thấy chuyện Nhị Quân không có vấn đề." Dương Quế Lan cũng thực tình cân nhắc cho bọn họ, sáu đứa bé, lớn nhất mới 15 Tuổi, làm sao nuôi nổi nhau? Dù Lâm Nhị Quân có thể làm việc, nhưng trẻ đang lớn ăn cũng nhiều, Nhị Quân được nhận nuôi thì thân thích của bà cho 200 đồng, đây không phải chuyện tốt sao?
Đại đội trưởng thở dài: "Nhị Quân là đứa nhỏ tốt, Đại Nha cũng là đứa nhỏ tốt."
Dương Quế Lan: "Đại đội trưởng, vậy bây giờ anh có ý kiến gì không?”
Đại đội trưởng: "Hiện tại Đại Nha té xỉu, ở trong phòng con gái tôi, Nhị Quân thì vừa quỳ vừa câu xin, cậu nhóc nói đây là chuyện riêng nhà chúng, nó nói cũng có lý, vậy cô thấy sao?"
Dương Quế Lan nghĩ nghĩ: "Vấn đề này tôi không làm chủ được, dù sao cũng là chuyện riêng nhà chúng, để chúng tự quyết định."
Đại đội trưởng nói: "Đại Nha và Nhị Quân đều chưa lớn, dù Đại Nha là chị cả, nhưng nhà chúng không có người lớn quản, đích thật là ai cũng không quản được ai, thế nhưng Đại Nha... Nhị Quân còn nói đây là chuyện của nó, tôi cũng bị làm khó."
Dương Quế Lan: "Hay xin phép hợp tác xã một chút? Xem ý hợp tác xã? Chúng ta đều không cân làm chủ nhà khác, xem ý hợp tác xã là cái gì."
Đại đội trưởng nói: "Đi, tôi đi hợp tác xã một chuyến, chờ mấy đứa Đại Quân tới rồi đi cùng luôn.”
Không lâu sau, Đại Quân mang thuốc về, con dâu đại đội trưởng hỗ trợ sắc thuốc, đại đội trưởng mang theo Đại Quân và Nhị Quân đi hợp tác xã. Hợp tác xã gần thôn, đi đường chừng nửa giờ, đương nhiên, cũng là do bọn họ đi nhanh, nếu đi chậm một chút phải 40 Phút.
Hợp tác xã đại đội sản xuất Thượng Lâm là hợp tác xã Dương Quang, hợp tác xã Dương Quang có 13 đại đội sản xuất, ở hiện đại, hợp tác xã chẳng khác gì thị trấn, đại đội sản xuất chẳng khác gì thôn.
Bên phải đại đội sản xuất Thượng Lâm nhà họ Tiêu, bên trái là đại đội sản xuất Đại Đường, giống đại đội sản xuất Thượng Lâm đa số là người nhà họ Lâm, đại đội sản xuất Đại Đường đa số là người nhà họ Đường, đại đội sản xuất Đại Đường lại đi qua là giao lộ, bên trái là đại đội sản xuất Bạch Đào, bên phải chính là hợp tác xã Dương Quang, cũng chính là trên trấn.
40 phút sau, sắp giữa trưa, bọn họ đến hợp tác xã. Người thời này rất thuần phác, ít chia rõ giờ làm việc và thời gian nghỉ ngơi, hoặc là nói, cho dù có thời gian nghỉ ngơi, bọn họ cũng đều lấy nguyên tắc vì nhân dân phục vụ, cực ít nghỉ ngơi.
Khi đại đội trưởng mang theo Lâm Đại Quân cùng Lâm Nhị Quân đến hợp tác xã, vừa đúng bữa trưa, chủ nhiệm Dương ở hợp tác xã đang ở trong nhà ăn ăn cơm, nghe nói đại đội trưởng tới, vội vàng hai ba miếng ăn xong cơm, sau đó chạy tới văn phòng.
Đại đội trưởng đang ngồi xổm ở cửa văn phòng, thấy chủ nhiệm Dương tới, vội vàng đứng lên: "Chủ nhiệm Dương."
Chủ nhiệm Dương gật đầu: "Lão Lâm, sao ông lại tới đây?"
Đại đội trưởng: "Chào ông chủ nhiệm Dương... Chuyện là như thế này... Chuyện này tôi cũng không biết nên xử lý như thế nào mới tốt, Đại Nha là chị Nhị Quân, con bé không đồng ý cho em trai đi, vì thế mà nó cũng đã đập đầu vào tường tự sát, nhưng Nhị Quân lại là đứa nhỏ hiểu chuyện hiền lành, cậu bé không đành lòng nhìn trong nhà tiếp tục như vậy, ông thấy sao?"
Chủ nhiệm Dương không suy nghĩ nhiều đã nói: "Cậu bé tự mình nguyện ý, đối với đám trẻ trong nhà cũng có chỗ tốt, vậy thì đồng ý. Bên hợp tác xã chúng tôi cảm thấy không có vấn đề, chị cậu bé cũng yêu thương em trai, nhất định sẽ hiểu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận