Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 686 Phiên ngoại Lâm Y Y - Hoàn

Lâm Y Y đời này sống thật sự hạnh phúc, con cháu đề huê. Đến khi tóc cô bạc trắng, mà cơ thể vẫn vô cùng khỏe mạnh, may mắn chính là việc Tiêu Vũ cũng giống như cô, mấy chục năm bầu bạn bên nhau sức khỏe vẫn tốt. Nguyện vọng lớn nhất đời này của Lâm Y Y không phải hai đứa con trai tương lai gặt hái được bao nhiêu thành công, cũng không phải tương lai hai đứa con trai luôn luôn khỏe mạnh, nguyện vọng lớn nhất trong cuộc đời của cô chính là Tiêu Vũ luôn luôn khỏe mạnh.
Con người dĩ nhiên sẽ có lòng tư lợi, mà sau khi con cái trưởng thành, mọi tư lợi của cô đều đặt trên người chồng mình. Con cái trưởng thành, cưới vợ sinh con, chung quy lại cũng là người khác, bị cô phân ra là người ngoài, chỉ có chồng mới là của mình.
Cả đời này lúc nhắm mắt xuôi tay, điều Lâm Y Y luyến tiếc nhất chính là Tiêu Vũ, tất nhiên đây đã là một thế giới hoàn toàn mới, người ở đây đều là người bằng xương bằng thịt, nhưng sau khi cô chết đi có thể trở lại thế giới của mình, mà còn người đàn ông này thì sao?
Nghĩ đến đây, đột nhiên hai mắt Lâm Y Y đỏ lên, cô dùng hết sức lực cuối cùng của đời mình tóm lấy người đàn ông này, không muốn buông tay ra. Chỉ là, cô không còn sức lực để nói nhiều nữa.
Khi ý thức được hồi phục lại lần nữa, cả người cô còn chưa kịp định thân lại.
"Y Y, dậy đi, con trễ làm rồi... Y Y...' Giọng của mẹ Lâm truyền đến trước cửa.
Lâm Y Y nhìn nơi vừa lạ vừa quen, một lúc lâu mới định thần lại, cô... đã trở vê. Về thực tại, về với cuộc sống vốn dĩ thuộc về cô, về với ngôi nhà của mình. Nhưng mà... ở đây không có Tiêu Vũ, thà rằng sau khi chết đu không bao giờ quay lại nữa thì tốt hơn.
"Y Y?' Đến cửa, mẹ Lâm thấy con gái không trả lời, hơi lo lắng,'Y Y, mẹ vào nhé."
Lâm Y Y:
"Mẹ, con không sao."
Cô xoay người, nằm trên giường, sau đó nằm trong chăn khóc không thành tiếng. Đã trở lại, nhưng thật khó chịu.
Mẹ Lâm:
"Còn không dậy đi? Con bị trễ làm rồi đó."
Lâm Y Y:
"... Con không khỏe lắm, hôm nay không đi làm, con sẽ xin nghỉ."
Mẹ Lâm: : "Không khỏe chỗ nào? Bị cảm sao? Mẹ lấy thuốc cho con."
Lâm Y Y:
"Mẹ, không cần, con chỉ muốn ngủ thêm chút."
Mẹ Lâm: : "Vậy được, không khỏe cần phải muốn thuốc đó."
Lâm Y Y:
"... Vâng."
Khoảng hơn mười giờ, mẹ Lâm thấy con gái còn chưa dậy, trong lòng rất lo lắng, bà gõ cửa, thấy con gái không trả lời, bà dứt khoát mở cửa đi vào, thấy con gái đang nằm thấy sắc mặt hồng lên, bà cờ trán con gái mình:
"Phát sốt."
Vội vàng đi lấy thuốc hạ sốt trong hòm thuốc, pha với nước ấm:
"Y Y con phát sốt rồi, mau uống thuốc đi."
Lâm Y Y mơ mơ màng màng mà uống thuốc, tỉnh táo hơn được một chút.
Mẹ Lâm:
"Con ngủ thêm một lát đi, mẹ đi nấu cháo loãng cho con. Thật là, thời tiết này sao lại phát sốt?"
Lâm Y Y:
"Có thể là gần đây công việc quá mệt mỏi."
Mẹ Lâm: : "Quá mệt mỏi thì nghỉ ngơi một khoảng thời gian."
Lâm Y Y: 'Vâng.'.
Chờ sau khi mẹ Lâm ra ngoài, cô nằm trên giường nghỉ ngơi một lát, sau đó đi gọi điện thoại cho cấp trên. Buổi sáng mơ mơ màng màng mà ngủ lại, buổi sáng không có đến công ty, nhưng mà cũng không xảy ra chuyện gì cả, người không biết còn tưởng cô xin nghỉ phép. Uống thuốc, rồi lại xin nghỉ, cả người Lâm Y Y hoàn toàn tỉnh táo. Sau khi tỉnh táo lại, cô cớ hơi hụt hãng, đột nhiên phát hiện dường như không biết bản thân nên làm cái gì?
Hệ thống thương thành trên người đã biến mất, tất cả mọi thứ giống như chưa từng xảy ra, hay là nói, tất cả những thứ này vốn dĩ không có thật, tất cả thảy đều là giấc mộng của bản thân?
Nghĩ đến đây, Lâm Y Y mở ra di động, xem APP Lục Giang, sau đó thấy tấm ảnh quảng cáo phim truyền hình về "chị cả như mẹ kế" vẫn y như cũ, trên ảnh chụp, cô vừa liếc mắt đã nhìn thấy gương mặt quen thuộc, tuổi trẻ, anh tuấn.
Tiêu Vũ.
Khoảnh khắc đó, Lâm Y Y cảm thấy trái tim đau nhói. Trên thế giới này chuyện đau đớn nhất không gì ngoài việc hai người yêu nhau, một người còn sống mà một người đã chết. Đối với Lâm Y Y mà nói, thế giới này không có Tiêu Vũ, không phải là Tiêu Vũ đã chết sao? Người trên tấm ảnh tuyên truyền cho dù có giống Tiêu Vũ như đúc cũng không phải là Tiêu Vũ.
Lúc cô mới xuyên qua, còn oán giận người đồng nghiệp kia viết bản thân mình vào trong tiểu thuyết, con người này thật quá quất. Nhưng mà bây giờ, cô không có cảm xúc gì, thậm chí cũng không nghĩ đến muốn trở thành người khác như thế nào, bởi vì cô có một đoạn cuộc đời rất khó quên.
Lâm Y Y nhắm mắt lại, sau đó thở dài thườn thượt, tâm trạng hiện giờ của cô không tốt, trạng thái tinh thần cũng không ổn, cô biết cứ tiếp tục như thế thì không được, thậm chí bộ dạng hiện tại của cô cũng không thích hợp để đi làm vào ngày mai. Vì thế, cô gọi lại cho cấp trên lân nữa:
"Lãnh đạo, tôi muốn xin nghỉ phép tiếp, có lẽ không thể trở lại công ty trong khoảng thời gian ngắn được."
Lãnh đạo:
"Làm sao vậy?”
Lâm Y Y:
"Tâm thần của tôi bị stress, tinh thần hơi không ổn lắm, tôi muốn xin nghỉ phép dài hạn một tháng, không thì tôi có thể xin từ chức, hạng mục công việc của tôi các thành viên trong nhóm đều biết, bàn giao lại cũng dễ."
Lãnh đạo:
"Đã như vậy thì cô cứ nghỉ phép một tháng trước, sau một tháng nếu như tâm trạng vẫn không tốt trở lại thì lúc đó lại xin từ chức."
Lâm Y Y:
"Cảm ơn lãnh đạo."
Lãnh đạo:
"Không cần khách sáo, cô nói chuyện với người trong bộ phận đi."
Lâm Y Y:
"Ngài yên tâm."
Lâm Y Y lại nói chuyện với mọi người trong bộ phận về việc xin nghỉ ốm, bảo mọi người có chuyện gì thì gọi điện thoại cho cô, trong khoảng thời gian ngắn, các đồng nghiệp sôi nổi bàn chuyện riêng về cô sao lại thế này? Bị bệnh gì.
Lâm Y Y cũng không để ý mọi người quan tâm cô, hay chỉ tò mò buồn chuyện về cô, cô không có về tin tức gì. sau khi xử lý xong chuyện công việc cả người cô dường như cảm thấy nản lòng.
Bây giờ cô không thể nghĩ ra cái gì, chỉ muốn nằm, nằm cả đời, nằm đến khi thiên hoang địa lão. *.
*Thiên hoang địa lão: ý chỉ khoảng thời gian dài đằng đẵng.
Diễn viên đóng vai Tiêu Vũ trong "Chị cả như mẹ kế" tên là Tần Tiêu, sau khi nhận được Ảnh Đế ở tuổi 28 anh đã ít xuất hiện trên màn ảnh, mỗi năm một tác phẩm mà thời gian quay còn hơn nửa năm cho nên không có cơ hội xuất hiện trên màn ảnh. Vai diễn phụ về nhân vật Tiêu Vũ lần này, là vì tình người mà Tiêu Vũ lại là quân nhân, lúc Tần Tiêu học đại học đã từng là quân nhân trong hai năm.
"Làm sao vậy? Lại nằm mơ hả?"
Người đại diện dùng chìa khóa mở cửa, thấy Tần Tiêu dựa vào ban công ấn huyệt Thái Dương, cả người lộ ra vẻ mỏi mệt.
Tần Tiêu ừ một tiếng.
Người đại diện:
"Từ sau lúc chụp "Chị cả như mẹ kế” câu cứ mơ thấy ác mộng, cái phim trường đó sẽ không nên có cái quỷ gì chứ?”
Tần Tiêu liếc mắt nhìn anh ta.
Người đại diện:
"Cậu mơ thấy cái gì vậy? Ma nữ quấn lấy người à?"
Nói đến giấc mơ này, Tần Tiêu cảm thấy hơi kỳ lạ, mọi thứ trong giấc mơ đều rất rõ ràng không nói, thậm chí còn liên quan đến bức ảnh của bộ phim truyền hình "Chị gái như mẹ kế”. Chỉ là nội dung khác với nội dung bộ phim truyền hình "Chị cả như mẹ kế". Trong phim cả đời của Lâm Đại Nha đều bi thảm, đến lúc tuổi già mới được hưởng phúc. Mà Lâm Đại Nha trong giấc mơ của anh là người có cuộc sống tươi sáng. Thông minh, độc lập, lại mang theo vẻ nữ tính, đặc biệt là... Anh ta có thể nắm bắt được trái tim ngứa ngáy của người ta. Thậm chí... từng chút từng chút một đều giống cô ấy, đều là cảm giác bản thân mình đồng cảm, thậm chí anh còn mơ thấy bọn họ động phòng rất nhiều lần, sau khi tỉnh lại, trên người vẫn còn hương vị.
Nhưng giấc mơ này, anh nên nói với người đại diện thế nào đây?
Người đại diện:
“Suy nghĩ cái gì vậy?”
Tần Tiêu:
"Không có gì. Đúng rồi, mấy ngày nay tôi không muốn nhận thêm phim, không cần nhân quảng cáo, gân đây tôi muốn nghỉ ngơi."
Người đại diện:
"Được rồi, cậu là chủ."
Cố tình công ty quản lý là quản không được hắn.
Tần Tiêu:
"Trong khoảng thời gian này tôi muốn đi du lịch, nếu như không có việc gì anh cũng đừng quấy rầy tôi."
Người đại diện:
"Tôi cảm thấy cậu thiếu nhà sư."
Tần Tiêu trầm mặc.
Người đại diện:
"Đi lên chùa ở vài ngày đi."
Tần Tiêu:
"Cút."
Lâm Y Y xin nghỉ phép một tháng ở công ty, sau khi hết sốt, sẽ đi du lịch, cô không có ra nước ngoài mà du lịch tự túc ở trong nước, mà địa điểm cô đi du lịch đầu tiên trong thế giới tiểu thuyết, địa phương sinh sống của Lâm Y Y, đại đội sản xuất Thượng Lâm và đại đội san xuất Đại Đường thuộc công xã Dương Quang.
Đương nhiên, địa danh trong thế giới thực khác với địa danh trong tiểu thuyết, nhưng địa danh trong tiểu thuyết cũng dựa theo địa danh trong thực tại, chỉ là sửa lại tên thôi, cho nên dựa vào hiểu biết đối với thế giới tiểu thuyết của Lâm Y Y, cô biết nơi đó là ở đó.
Lâm Y Y đã chuẩn bị xong đồ cho chuyến du lịch tự túc, đầy cả một xe, thùng xe phía sau cũng được đặt đầy đồ gần như kéo mềm lên.
Mẹ Lâm không yên tâm cứ dặn dò mãi:
"Cho dù đi đâu, mỗi ngày phải gọi điện thoại về báo bình an."
Lâm YY:
“Mẹ yên tâm đi mà, ngày nào con cũng sẽ phát vị trí trong vòng bạn bè.
Mẹ Lâm:
"Con không còn là trẻ con nữa, nhất định phải tự mình chú ý an toàn."
Lâm Y Y:
"Con biết rồi."
Lâm Y Y đã lái xe hai ngày mới đến đại đội sản xuất Đại Đường trong tiểu thuyết. Đây không phải là địa điểm quay chụp "Chị cả như mẹ kế”, nhưng dựa theo miêu tả trong tiểu thuyết, ở trong cuộc sống hiện thực, chính là nơi này. Chỉ là nơi này mặc dù là nông thôn, nhưng mọi nhà đều là nhà lầu nhỏ, biệt thự ở nông thôn, không có hương vị của thời đại đó.
Một số ngôi nhà còn cải tạo thành nông trại, với biểu hiệu trước cửa nhà, rất thú vị.
Lâm Y Y đi vào trong một khu trang trại, bên trong là một nữ chủ nhân trung niên:
"Xin chào, cô đến đây đi du lịch sao?"
Lâm Y Y:
"Đúng vậy, ở đây có bán cơm không?”
Phụ nữ:
"Có thể ăn cơm dừng chân lại, nhà của chúng tôi rất sạch sẽ, cô cứ việc yên tâm."
Lâm Y Y:
"Cảm ơn, tôi ăn cơm trước đã."
Phụ nữ:
"Đây, tới đây ngồi."
Phụ nữ đưa Lâm Y Y vào nhà ăn, nhà ăn có ba cái bàn vuông, trong đó có một người con trai trẻ tuổi đang ngồi ở chỗ một cái bàn vuông, quay về phía cửa, nhìn rất cao. Lâm Y Y nhìn thân hình người con trai đó:
"Tiêu Vũ..."
Đây là thân hình cô nhìn cả một đời. Người con trai đang xoay lưng, quay người lại, lúc nhìn thấy Lâm Y Y, cực kỳ ngạc nhiên. Lâm Y Y ngơ ngác nhìn đối phương, là Tiêu Vũ, không phải Tiêu Vũ. Cô biết Tiêu Vũ sẽ không xuất hiện ở chỗ này, cho nên người này không phải Tiêu Vũ. Vậy thì là người đóng vai Tiêu Vũ? Tân Tiêu vô cùng kinh ngạc, đây là Lâm Đại Nha trong mơ của anh, Lâm Nhất Nhất, mà không phải Lâm Nhất Nhất trong phim truyên hình "Chị cả như mẹ kế”. Người trong mộng mà anh không thể nói ra được, đã xuất hiện rồi sao? -HOÀN TRUYỆN-.
Bạn cần đăng nhập để bình luận