Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 171 Xung hay khong xung

Chuong 171 Xung hay khong xungChuong 171 Xung hay khong xung
Bà nội Tiêu nhìn thấy cháu trai, cao hứng nheo mắt lại: "Tiểu Ngư Nhi, Nhất Nhất, sao hai đứa lại về?"
Tiêu Vũ: "Nghỉ lễ quốc khánh, vừa vặn thưởng tháng này được lĩnh, chúng cháu liền, cha mẹ đã bắt đầu làm việc ạ?" Tiêu Vũ biết, ở nông thôn không thể nghỉ lễ như nghề khác.
Bà nội Tiêu nói: "Không phải sao, đều đi tách ngô."
Tiêu Vũ mang xe đạp vào nhà: "Cháu đi tìm mọi người." Dù anh đã chuyển hộ khẩu nhưng có thể giúp cha mẹ thì họ có thể làm ít một chút.
Bà nội Tiêu đương nhiên sẽ không nói gì, chuyện này ở đây là chuyện rất bình thường.
Lâm Y Y lấy đồ ra, bốn cân bột mì, hai cân thịt, ba cân rau giá: "Bà nội, mấy cái này giữa trưa có thể làm, bồi bổ thân thể cho cha mẹ."
Bà nội Tiêu: "U được." Bà nội Tiêu cảm thấy mình làm rất đúng, nếu như bọn họ đi theo đứa lớn, vợ thằng hai chắc chắn sẽ không mang nhiều thịt như vậy ve. Hai cân thịt này, nhìn thôi cũng làm người ta đỏ mắt."Mấy đứa Đại Quân cũng đi làm, giữa trưa để chúng cũng tới ăn đi."
Lâm Y Y khách khí với bọn họ, bọn họ đương nhiên cũng khách khí với Lâm Y Y.
Lâm Y Y nói: "Không cần, ba đứa nhỏ ăn cũng rất khó lường, cháu cũng mang cho bọn chúng một chút." Một cân bột mì, một cân thịt, một cân rau giá, ít hơn nhiều so với nhà họ Tiêu.
Nhưng có bột mì có thịt cũng khiến người ghen tị.
Bà nội Tiêu: "Ba đứa nhỏ về bên Thượng Lâm bắt đầu làm việc, cũng không biết hôm nay hai đứa trở vê. Cũng may hai cái đại đội gần nhau, lúc làm việc vừa đi vừa về cũng thuận tiện."
Lâm Y Y: "Bắt đầu làm việc là tốt, bọn chúng cũng không nhỏ, phải học cách tự mình nuôi mình.
Có điều tuần trước bọn chúng đi theo bác sĩ Lâm nhận biết không ít thảo dược, còn biết khoai có thể ăn, như tuần trước đào hơn 30 cân khoai đưa đến huyện thành.
Bà nội Tiêu: "Chính là đồ ăn màu trắng giống cùng củ cải ngày đó mấy đứa Đại Quân đưa tới ư?
Lâm Y Y: "Đúng, chính là nó, chờ cha mẹ rảnh cũng có thể lên núi xem một chút, thu hoạch khoai, cất chỗ khô ráo có thể cất giữ hơn mấy tháng.
Bà nội Tiêu: "A nha, tốt như vậy, hiện tại trên núi ngay cả rau dại cũng không có."
Lâm Y Y: "Lá khoai không thể ăn, cho nên sẽ không bị xem như rau dại hái xuống, rễ chúng đều ở trong lòng đất, nếu không có người nhận biết chắc chắn sẽ không bị đào đi."
Bà nội Tiêu: "vậy thật là quá tốt rồi."
Lâm Y Y: "Bà nội, cháu mang những thứ này đến nhà họ Cát." Bà nội Tiêu: "Tối nay hãy đi, lúc này bà Cát nhất định cũng ở chỗ thóc nếp mót nhặt."
Lâm Y Y nghĩ cũng phải.
Tần Hương Cúc làm việc rất nhanh nhẹn, bà đeo găng tay, găng tay tự mình làm, rất dày. Mang theo găng tay lúc tách bắp ngô sẽ không đau tay, cho nên tốc độ bà bẻ ngô rất nhanh. Đang lúc hăng say, nghe được Lục Tiểu Xuân bên cạnh nói: "Chị dâu, nhà chị có khách quý?"
Tần Hương Cúc: "Cái gì?" Nhà bà có quý khách gì?
Lục Tiểu Xuân nói: "Chị nhìn, Tiểu Ngư Nhi tới. Ôi, không chừng là mang đồ ăn ngon từ huyện thành về cho chị."
Tần Hương Cúc ngẩng đầu nhìn lại, quả thật là Tiêu Vũ, đối với trêu ghẹo của em dâu, bà cười nói: "Chả thế, thằng hai với vợ nó mỗi lân đến đều rất hiếu thuận." Vừa nói vừa gọi to Tiêu Vũ.
"Hai à, sao con lại tới đây?" Tiểu Ngư Nhi là không thể gọi, chỉ để gọi trong nhà, hiện tại con trai là phó cục trưởng cục công an rồi, lại gọi Tiểu Ngư Nhi cũng không đủ khí phái.
Tiêu Vũ đi đến, chào Lục Tiểu Xuân một tiếng thím, lại nói với Tân Hương Cúc: "Hôm qua vừa nhận phúc lợi tháng này của thành phố, trùng hợp hôm nay ngày mai được nghỉ, cho nên Nhất Nhất nói muốn mang về."
Lục Tiểu Xuân nói: "Ai nha, mọi người đều nói con trai có vợ quên mẹ, thế nhưng chị dâu thật là có phúc khí, con trai hiếu thuận, con dâu cũng hiếu thuận."
Tần Hương Cúc nói: "Đứa nhỏ này hiếu thuận cái gì, nếu không phải vợ nó nhắc, sao nó biết trở vê thăm chúng ta, có điều Nhất Nhất nhà chúng ta là thật hiếu thuận, không chỉ hiếu thuận, còn có phúc khí...'
Lục Tiểu Xuân: "Cũng đúng, Nhất Nhất có khả năng, có thể cam bút kiếm tiền, nhưng Tiểu Ngư Nhi cũng là cục phó cục công an, nếu Nhất Nhất không có năng lực, cũng không xứng với Tiểu Ngư Nhi."
Bẻ ngô là việc của phụ nữ, đàn ông phụ trách khuân đồ, cuốc. Tiêu Vũ khỏe mạnh, khuân đồ nhanh, có Tiêu Vũ gia nhập, nhiệm vụ người nhà họ Tiêu hôm nay hoàn thành rất nhanh.
Người nhà họ Tiêu mới đến cổng đã ngửi thấy mùi thơm, đây là mùi thịt, thời này lỗ mũi người rất nhạy.
Bà nội Tiêu: "Mọi người về rồi, có thể ăn cơm."
Tần Hương Cúc: "Đến rồi đến rồi, từ xa đã thấy mùi thơm, mẹ làm món gì ngon vậy?"
Bà nội Tiêu: "Nhất Nhất mang hai cân thịt về, giữa trưa làm thịt kho tàu."
Tê Cần Thái và Lương thị nghe thấy, miệng có chút thèm, bọn họ cũng muốn cùng ăn.
Tần Hương Cúc: "A nha, lâu rồi không ăn thịt kho tàu mẹ làm, hôm nay là nhờ vợ thằng hai hết."
Lâm Y Y: "Rõ ràng là bà nội thấy cha mẹ còn có ông nội làm việc vất vả mới làm, con chỉ chiếm tiện nghi mọi người thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận